Toàn Vũ Trụ Không Có Một Cây Thực Vật

Chương 3

Trở lại khu an toàn, Tô Kiều thanh toán tiền mua dịch dinh dưỡng và biết được có một chợ đen ở căn cứ, vì vậy cô liền cùng Matthew kết bạn đi dạo chợ đen.

Chợ đen của Hắc Tinh mười hai vực chính là trung tâm mua sắm ở kiếp trước

“Cậu bỏ ra một viên năng lượng nguyên thạch để mua một robot ở chợ đen. Nó có thể trói định thiết bị kết nối cá nhân của cậu. Sau khi vào chợ đen, cậu có thể sửa đổi dữ liệu của mình. Những gì mọi người nhìn thấy là chân dung ảo của cậu."

Matthew chỉ vào những con robot nhỏ có hình dạng thực vật khác nhau trong máy bán hàng tự động và nói: "Lối vào chợ đen được làm mới một cách ngẫu nhiên và robot nhỏ sẽ cho cậu biết lối vào chợ đen mỗi ngày. Nó cũng đi kèm với rất nhiều trò chơi nhỏ. Còn có mạng cục bộ hùng hậu, chỉ cần có năng lượng nguyên thạch, không có cái gì chợ đen không mua được, tóm lại công năng rất mạnh, cậu có thể từ từ thăm dò. "

Các robot nhỏ ở chợ đen tương tự như thông hành lệnh. Tô Kiều nhận thấy các robot nhỏ có nhiều hình dạng khác nhau và robot phổ biến nhất là hình thực vật. Có thể toàn bộ tinh tế đều khát vọng với thực vật. Mọi người đều yêu thích màu xanh lá, loại robot thực vật nhỏ số lượng quá ít, làm cũng không giống thật, có lẽ sau khi nền văn minh xưa bị hủy, một ngàn năm sau, mọi người đã dần quên đi hình dáng ban đầu của các loại thực vật.

Tô Kiều lựa tới lựa lui một con robot nhỏ hình tiểu sư tử. Sau khi mua xong, cô trực tiếp trói định vào thiết bị kết nối cá nhân của mình, chỉ thấy trên giao diện vòng tay xuất hiện một con sư tử trắng dễ thương, tiểu sư tử làm nũng mà quay một cái, non nớt nói: “Xin chào chủ nhân, tôi là Mao Đoàn. Chủ nhân muốn thay quần áo, đi mua sắm hay chơi trò chơi?"

« Thay quần áo đi. » Tô Kiều nói.Một nhân vật nhỏ xuất hiện trên giao diện của vòng tay. Cô có thể thay quần áo bằng cách véo vào mặt mình. Trò chơi này rất giống với trò chơi mà Tô Kiều đã chơi trước ngày tận thế. Cô tạo cho mình hình dạng của một sát thủ tàn nhẫn mặc đồ đen, và cô cũng véo một nửa mặt nạ, nhìn qua rất khốc huyễn*, và tên ID là A Tu La.

*Khốc huyễn : siêu ngầu, bá cháy.

Tô Kiều có thông hành lệnh ở chợ đen và đi theo Matthew đến một lối vào bị khuất.

Khi Matthew xoát vòng tay, trên tường xuất hiện một cánh cửa nhỏ, sau khi Matthew bước vào, Tô Kiều cũng xoát vòng tay của mình để bước vào.

Sau khi bước vào, giống như bước vào một không gian ảo, cửa hàng gọn gàng và sáng sủa, phân phối quần áo, thực phẩm, nhà ở và phương tiện đi lại được sắp xếp hợp lý, người người đủ loại hình thù kỳ quái qua lại mua sắm, thật là náo nhiệt.

Có người tạo hình thân mình thành một cái cây lớn, người thì tạo hình đầu của mình thành một bông hoa lớn màu đỏ, và người thì có loại cơ giáp khác nhau.

Sau khi vào chợ đen, Tô Kiều và Matthew cũng đường ai nấy đi do được bảo mật danh tính.

"Dung dịch dinh dưỡng cầu vồng nhập khẩu từ Tử Tinh, giới hạn 20 phần ăn, có hương vị tuyệt hảo, cắn một miếng để bổ sung năng lượng cho cả ngày."

Nhiều kiểu đồ bảo hộ khác nhau đi kèm với việc kiểm soát nhiệt độ. Sở hữu một bộ quần áo bảo hộ có nghĩa là có thêm tuổi thọ, nguồn cung hạn chế, ai đến trước được phục vụ trước.".”

"Thịt khô dị thú đến từ Lục Tinh, không bức xạ, hương vị tuyệt vời, một túi 30."

"Trao đổi năng lượng nguyên thạch cao cấp, giá cả công bằng, không lừa già dối trẻ.”

Tiếng hò hét của những người buôn bán lần lượt đến, Tô Kiều hai mắt sáng lên, kiềm chế muốn đi mua sắm, quyết định mua đồ hộ mệnh trước.

Cô dạo một vòng thì thấy giá ở các sạp nhỏ rẻ hơn ở các cửa hàng lớn nhưng chất lượng cũng kém hơn một chút.

"Lão bản, đồ bảo hộ bán thế nào?” Tô Kiều chọn một cửa hàng nhỏ, cô nhìn vài cửa hàng thì thấy cửa hàng tuy nhỏ nhưng mọi thứ đều mới tinh, đặc biệt là đồ bảo hộ.

“Đây là sản phẩm của của Tử Tinh, là phiên bản giới hạn trong toàn liên bang. Nhiều quý tộc thích mặc nó, mỏng như cánh ve sầu, không chỉ có thể thở mà còn có khả năng kiểm soát nhiệt độ riêng. Một ngày một khối năng nguyên thạch, là có thể bảo vệ toàn thân, 100 năng lượng nguyên thạch, không trả giá "Giọng lão bản rất trẻ, ông ta nhướng mi uể oải nói

Chất liệu của đồ bảo hộ hẳn là vải lanh nhái, vạt trước ngắn, di chuyển dễ dàng, nhưng giá quá đắt , khó trách vẫn không bán được

100 năng lượng nguyên thạch là hai tháng tiền thuê nhà.

Tô Kiều nhìn bộ quần áo rách rưới đầy vết khâu vá trên người cô, quyết tâm nói: "Tôi muốn cái này, ông có vũ khí gì không?"

Lần này lão bản trẻ tuổi, lập tức tỉnh táo, đôi mắt tỏa sáng, hai mắt sáng ngời, thấy không có ai chú ý, liền hạ giọng nói: "Vũ khí đều là hàng cấm ở chợ đen, nhưng ở đây ta có, ngươi muốn loại nào ? vũ khí lạnh hay vũ khí nóng? "

"Tất cả, vũ khí nóng phải có khả năng đối phó với dã thú cấp ba. Ông có vũ khí lạnh nào ? Để tôi xem." Tô Kiều nói, ở tận thế chém gϊếŧ người cô đã biết, thiên nhiên có tính cảnh giác. Hôm nay cô phát hiện dưới đáy sông ngầm đều có năng lượng nguyên thạch, không tùy tiện lao xuống một cách hấp tấp vì không có vũ khí.

“Dị thú cấp ba, ba?” Giọng lão bản trẻ run lên, nghiến răng nghiến lợi chiếu một hình chiếu từ thiết bị kết nối cá nhân lên, nói: “Đây là sản phẩm cao cấp nhất mà tôi có ở đây, đối phó với dị thú cấp ba không thành vấn đề. Vấn đề là, súng bắn tỉa năng lượng tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Cần phải đặt ba viên năng lượng nguyên thạch đỏ một lúc. Khi bắn ba viên, bạn cần lắp năng lượng nguyên thạch. Tuy không tốt bằng súng năng lượng ánh sáng nhưng nó rẻ hơn. "

“Bất quá nếu ngươi đυ.ng phải dị thú cấp ba vẫn là nhanh chạy đi, ta cũng không hố ngươi, không có nhiều người có thể bắn trúng một dị thú cấp ba bằng khẩu súng này.”

“Cứ nhìn thấy rồi tính.” Tô Kiều nhìn nhìn súng bắn tỉa mà cảm thấy vui mừng, một khẩu súng bắn tỉa đương nhiên có yêu cầu cực kỳ cao đối với kỹ năng thiện xạ, nhưng ở tận thế cô chơi nhiều nhất là bắn tỉa, người khác có dị năng nên có thể đi lên, còn cô chỉ là một phế vật có dị năng gieo trồng chỉ có thể dựa súng bắn tỉa đánh tang thi.

Lão bản kéo cô ra sau cửa hàng và lấy trong hộp đựng một khẩu súng đánh lửa đưa cho cô.

"Giá chợ đen là 15 khối."

Tô Kiều thử một chút xúc cảm, gật gật đầu, trực tiếp lấy 15 khối năng lượng nguyên thạch đỏ từ trong hộp trữ đồ ném cho ông, sau đó cất súng đi.

Sau khi hoàn thành công việc kinh doanh lớn này, lão bản mỉm cười đầy mặt, nhanh chóng cởi bộ đồ bảo hộ duy nhất trong cửa hàng ra, hỏi: "Cô còn cần gì nữa không? Tôi có thể cho cô những gì chúng tôi không có ở đây. Đến đây, giá cả đảm bảo rẻ hơn bên ngoài. "

Tô Kiều đã mua thêm một con dao găm tự vệ, một hộp trữ đồ dung tích lớn, gấp năm lần sức chứa do chính phủ Liên Bang ban hành, cũng như kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn tổng hợp và các vật dụng cần thiết hàng ngày khác, tổng cộng là 30 khối năng lượng nguyên thạch đỏ. Cuối cùng, lão bản trẻ đưa cho cô một túi thịt khô dị thú do Lục Tinh nhập khẩu, đồng thời đưa cho cô một phương thức liên lạc, nói rằng cô có thể mua trực tuyến, giao đến tủ đồ công cộng, và sau đó- dịch vụ bán hàng.

Sau khi Tô Kiều trở về phòng của mình, cô vào phòng tắm để tắm rửa, rửa mặt, mặc bộ quần áo bảo hộ mới mua vào, nhìn vào gương, cô thấy khuôn mặt của mình giống hệt kiếp trước, khuôn mặt nhỏ mắt to, do suy dinh dưỡng nên làn da của cô ngày trước trắng hơn cô mấy độ, trong sáng, dễ thương nhưng kiểu tóc giống như bị chó gặm, cũng may nhờ có mái tóc rối này, thời điểm nguyên chủ ở Xích Tinh , cả ngày lại dơ dáy, mấy năm nay cũng coi như là hữu kinh vô hiểm* mà sống sót.

* hữu kinh vô hiểm : gặp chuyện kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.

Điểm chung của tinh tế với tận thế là tôn sùng vũ lực, ở một nơi tuổi thọ không phải là vấn đề, giới tính bị mất cân bằng, chính phủ Liên Bang cổ vũ mạnh mẽ kết hôn sinh con, nhưng là dân số vẫn như cũ giảm mạnh.

Trong Hắc Tinh mười hai vực, khi tuổi thọ trung bình chỉ còn 10 năm, tỷ lệ kết hôn và tỷ lệ sinh con còn thấp đến đáng sợ, chỉ vì một khi bước vào Hắc Tinh mười hai vực, cả đời không được đặc xá, và đứa trẻ sau khi được sinh ra sẽ là một kẻ lưu đày, trong trường hợp mình còn không thể sống sót thì ai sinh ra những đứa trẻ sẽ phải chịu tội.

Tô Kiều nhìn chiếc vòng và thấy Matthew đã để lại lời nhắn cho cô, nói rằng anh đã quay lại và yêu cầu cô tiếp tục lập đội vào ngày mai.

"Hôm nay tôi tìm thấy một khu vực khai thác, nơi này rất nhiều năng lượng nguyên thạch, có sẽ rất thể nguy hiểm. Tôi kiến nghị các người mang theo vũ khí vào ngày mai." Cô nghĩ nghĩ và quyết định đưa Matthew và những người khác xuống sông để đào năng lượng nguyên thạch.

Đội ngũ này không tồi, Tô Kiều cũng có ý định tiếp tục hợp tác với họ.

Sau khi Tô Kiều nói xong, Matthew hét lên và bay nhanh đi tìm Ali đại thúc, trong khi đó Tô Kiều mở mạng khu vực địa phương của chợ đen để tìm hiểu về giá cả của Hắc Tinh mười hai vực và các kiến

thức khu vực khác nhau.

Thẳng đến 11 giờ tối, khi toàn bộ khu an ninh tắt đèn tiết kiệm năng lượng, Tô Kiều mới tắt mạng cục bộ đi ngủ.