Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 250: Hắc Ám Lãnh Vực

Đùng ——!

Chưởng ảnh đỏ rực tràn ngập một luồng dao động năng lượng nóng bức đến cực đoan. Không khó nhìn ra, người đàn ông ngăm đen này tu luyện võ học công pháp Hỏa hệ, hơn nữa tu vi đã đạt tới cảnh giới cấp 8 sơ kỳ.

Uy lực của một chưởng này dữ dội đến tột cùng, nếu bị đánh trúng thì không chỉ đứt gân gãy xương mà cả máu thịt trên người cũng lập tức bị đốt trọi.

Nhưng kế tiếp, một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra.

Ngay khi hỏa chưởng sắp chạm vào thân thể Lâm Lăng thì tầm nhìn của hắn ta lại đột nhiên tối sầm lại. Thị giác như bị tước đoạt, cả người bị hắc ám vô tận bao phủ, hoàn toàn rơi vào một thế giới đen nhánh.

Mà hắn ta cũng không có cảm giác chân thật khi đấm ra một chưởng, hiển nhiên cũng không đánh trúng người Lâm Lăng như trong dự đoán.

“Sao lại thế này?!”

Biến cố đột nhiên xảy ra khiến người đàn ông da ngăm đen lập tức kinh hãi trong lòng, hoảng sợ nhìn khắp xung quanh.

Nhưng dù hắn ta trợn to hai mắt thế nào thì tầm mắt vẫn là một mảnh hắc ám. Cảm giác này giống như biến thành người mù, thật sự kinh hoàng đáng sợ.

Không ngờ lúc này hắn ta đã rơi vào công pháp [Ma Ảnh Che Trời] do Lâm Lăng thi triển ra - Ma Vực Che Trời!

Một khi thi triển ra chiêu thức này, có thể lập tức ngưng tụ thành một Hắc Ám Lãnh Vực. Nơi này giống như một l*иg giam, không chỉ hạn chế hoạt động của kẻ địch, còn có thể làm suy yếu độ nhạy ngũ quan trên diện rộng.

Đặc biệt là thị giác, trong không gian đen nhánh này, hắn ta hoàn toàn trở thành một con ruồi nhặng không đầu, tìm không ra phương hướng.

“Chẳng lẽ là... Hắc Ám Lãnh Vực?” Người đàn ông ngăm đen kinh sợ, lập tức nhớ tới đạo sư trong học viện từng giảng giải tri thức võ học phương diện này.

Trong Hắc Ám Lãnh Vực, dưới tình huống cảnh giới gần như ngang hàng thì kẻ thi triển chiếm được ưu thế cực lớn. Bởi vì lãnh vực này chính là thế giới của hắn, hắn giống như thần linh.

Nếu muốn loại bỏ lãnh vực thì chỉ có hai cách.

Thứ nhất, thực lực vượt xa kẻ thi triển, vận dụng sức mạnh hùng hồn để phá vỡ.

Thứ hai, cũng thi triển ra lãnh vực võ học của mình trong lãnh vực đó để chống lại.

Nhưng lãnh vực tương đương với ý cảnh pháp tắc, rất khó tu luyện. Trừ khi đạt tới cấp bậc Thánh Vực, nếu không đa số mọi người đều khó có thể hiểu được sự huyền ảo trong đó.

Tên thích khách ‘Ám Ảnh’ lúc ấy ám sát Lâm Lăng ở thành phố Hỗn Loạn dù đạt tới cảnh giới võ giả cấp 9, nhưng cũng chưa tu luyện thành.

Cho nên lúc này, tuy người đàn ông ngăm đen biết cách phá giải, nhưng cũng không thể làm gì được.

“Không ngờ tên tiểu tử của học viện Thiên Diễn lại biết thi triển Hắc Ám Lãnh Vực, rốt cục hắn là ai?!”

Đối mặt với hoàn cảnh đen nhánh duỗi tay không thấy năm ngón tay, trong lòng người đàn ông ngăm đen tràn ngập hoảng sợ.

Học viện Thiên Diễn?!

Hắn ta như nghĩ tới điều gì, trái tim đột nhiên run rẩy.

Chẳng lẽ tên đó là... Lâm Lăng có được thiên phú tu luyện chung cực trong lời đồn kia?!!

Ý thức được chuyện này, người đàn ông ngăm đen lập tức kinh ngạc không thôi.

Hắn ta từng nghe không ít lời đồn về Lâm Lăng, nhưng từ trước tới nay luôn khịt mũi xem thường, cho rằng đều là thuật sĩ giang hồ bên ngoài khuếch đại năng lực của người này mà thôi.

Nhưng lúc này khi tự mình cảm nhận, hắn ta lại cảm thấy vượt quá sức tưởng tượng. Bởi vì đưa mắt tìm kiếm trong tất cả học viện trên đại lục Thương Khung, có bao nhiêu thiên tài võ đạo có thể thi triển ra Hắc Ám Lãnh Vực này chứ?

Trong lúc hoảng hốt, trong đầu người đàn ông ngăm đen hiện ra dáng vẻ của Lâm Lăng, nhớ đến khuôn mặt trẻ trung bình tĩnh kia, sắc mặt hắn ta dần dần trở nên nặng nề.

Thực lực của tên này còn khủng bố hơn lời đồn!

Trong lòng nghĩ như vậy, hắn ta đột nhiên cảm thấy trên người truyền đến một luồng khí lạnh, sợ tới mức vội vàng xoay người, tay cầm một thanh trường kiếm, vội vàng múa may như nổi điên.

Xẹt xẹt xẹt!!!

Kiếm khí sắc bén dâng trào khắp nơi. Theo hắn ta thấy, tuy cách vung chém lung tung này không thể đánh trúng Lâm Lăng, nhưng có thể ngăn cản đối phương tập kích gần người.

Bởi vì hắn ta biết, nghe đồn Lâm Lăng còn có một thân phận đáng sợ khác - Đó là thích khách!

Nếu tên này thật sự là Lâm Lăng thì tình cảnh hôm nay của hắn ta dữ nhiều lành ít!

Lúc này, người đàn ông ngăm đen đã hối hận muốn chết, chỉ vì quyền ưu tiên lên cầu thang mà lại chọc phải một nhân vật tàn nhẫn gϊếŧ người không chớp mắt như vậy.

Điểm chết người chính là, hai gã đồng bọn đã bước lên cầu thang cũng không biết hiện mình đã rơi vào nguy hiểm.

Lâm Lăng đứng lơ lửng trên không Hắc Ám Lãnh Vực, lạnh nhạt nhìn xuống phía dưới.

Hắn nhìn chằm chằm vào người đàn ông ngăm đen đang múa may lung tung, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một ý cười lạnh lẽo.

Lần đầu thi triển Hắc Ám Lãnh Vực, Lâm Lăng cảm thấy hiệu quả của nó cực kỳ huyền diệu, hắn như một vị thần trong mảnh không gian này, có thể tùy ý thao túng tất cả quy tắc trong đó, ví dụ như cướp đoạt thị giác và tất cả các giác quan của người đàn ông ngăm đen, làm hắn ta hoàn toàn rơi vào bóng tối.

Sau đó trái tim Lâm Lăng khẽ rung lên, phân ra ba phân thân ma ảnh rồi lao xuống từ những hướng khác nhau.

Tuy rằng vận dụng hệ thống sủng vật có thể lập tức hạ gục người dự thi của học viện Võ Lăng, nhưng cuộc chiến xếp hạng ở khu vực trung tâm sau đó lại đấu theo kiểu lôi đài, bị phơi bày ra bên ngoài. Đến lúc đó, cho dù là hạn chế quy tắc chiến đấu hay để tránh bại lộ thân phận của mình, hắn tuyệt đối không thể triệu hồi hệ thống sủng vật ra để chiến đấu.

Cho nên nhân thời cơ này, Lâm Lăng cố ý mài giũa chiến kỹ của mình, tích lũy một ít kinh nghiệm thực chiến.

“Có sát khí!”

Ánh mắt người đàn ông ngăm đen hơi trầm xuống, lập tức cảm ứng được ba luồng sát khí lạnh buốt đang lao đến từ ba hướng trong bóng đêm.

Hắn ta lập tức dựa vào kinh nghiệm thực chiến của mình, cầm kiếm chém ra.

Phanh phanh phanh!!!

Trong nháy mắt, người đàn ông ngăm đen và ba phân thân ma ảnh chiến đấu với nhau kịch liệt.

Không thể không nói, thực lực của chiến sĩ cấp 8 thật sự rất mạnh. Tuy trong tình trạng thị giác và thính giác bị phong bế, nhưng hắn ta vẫn có thể thành thạo chống lại công kích liên thủ của ba phân thân ma ảnh.

“Xem ra Hắc Ám Lãnh Vực cũng chỉ có thế!”

Người đàn ông ngăm đen càng đánh càng hăng, lấy khí thế một đánh ba mà dần dần chiếm thế thượng phong, hắn ta không ngờ mọi chuyện đều nằm trong chiến lược của Lâm Lăng.

Xẹt ——!

Vào thời khắc nào đó, người đàn ông ngăm đen như đoán chắc vị trí đứng của ba kẻ địch nên lập tức cầm trường kiếm quét ngang.

Phốc phốc phốc!!!

Chỉ thoáng chốc, ba phân thân ma ảnh đều bị chém eo!

Nhưng cũng vào chớp mắt đó, Lâm Lăng đột nhiên đáp xuống, giống như ma quỷ xuất hiện phía sau người đàn ông ngăm đen.

Khi đối phương còn chưa phản ứng kịp, hắn đã đâm Phệ Long Kiếm ra, trực tiếp đâm xuyên qua trái tim hắn ta.

Cùng lúc đó, Hắc Ám Lãnh Vực biến mất.

“Hả...” Người đàn ông ngăm đen chỉ cảm thấy ngực mình đau nhói.

Hắn ta cúi đầu nhìn thanh kiếm đen đâm xuyên qua ngực, lại nhìn về phía ba ma ảnh phân ảnh phía trước, đồng tử lập tức chấn động kịch liệt.

Hiển nhiên hắn ta cũng không nghĩ tới, ba kẻ địch vừa rồi chiến đấu kịch liệt với mình chỉ là phân thân của Lâm Lăng. Mà người thật thì luôn ẩn nấp phía sau, cho cơ hội tung ra một đòn trí mạng!

Thủ đoạn ám sát này hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn ta.