"A...... A...... Không được...... Tướng công...... Ô ô ô...... Không chịu nổi a...... A......" Kɧoáı ©ảʍ do lỗ huyệt mang lại khiến Cố Thiêm run rẩy, dù cho eo đã được nam nhân giữ chặt nhưng thân thể vẫn mềm nhũn không khỏi ngã về phía trước.
A không được...... Đại nhục bổng không thể rời khỏi huyệt, hắn sốt ruột không thể khống chế nghiêng người về phía trước, mông hắn cũng vểnh về phía sau hết mức có thể, mau thao hắn đi, thao mạnh vào bên trong nhanh lên, hu hu, bên trong ngứa quá!
"Nương tử làm vậy làm sao mà thao được?" Bàn tay to kéo thân thể mềm nhũn lại gần, một tay Mộ Dung Thanh Viễn nâng đùi Cố Thiêm lên bắt đầu một đợt tiến công mới.
"Ô ô ô...... Tướng công...... Bự quá...... Nhanh lên...... A a...... Mạnh nữa lên...... Ô ô......" Lưng hắn áp sát vào l*иg ngực cường tráng của nam nhân, cảm thụ được sức lực chinh phục mạnh mẽ của người nọ, chân bị nam nhân nắm lấy vô lực đong đưa theo từng đợt va chạm của nam nhân, cơ thể cũng cũng lung lay sắp đổ, giống như con rối bị chơi đến hỏng.
"Phạch, phạch, phạch." Âm thanh dính nhớp và xấu hổ vang vọng từ nơi hai người kết hợp chặt chẽ, dâʍ ɖị©ɧ giàn giụa đã chảy dọc theo đùi hắn thành một bãi dưới đất từ lâu. Cho dù là như vậy Cố Thiêm vẫn không thỏa mãn mà bấu chặt tay nam nhân, vừa rên la vừa tự nhún để dươиɠ ѵậŧ nam nhân vào sâu hơn.
"Ô ô...... Tướng công lớn quá...... A...... Thật sự...... Thao chết...... Bị thao chết mất...... Tướng công...... Tướng công...... Tướng công......" Giữa cơn phê sướиɠ Cố Thiêm rên sảng từng tiếng, hai từ tướng công này hắn liên tục thì thào mang theo sự dựa dẫm và yêu thương đối với nam nhân.
Nước da^ʍ phun ra từ sâu trong huyệt hắn rưới lên côn ŧᏂịŧ thô to của Mộ Dung Thanh Viễn, y thoải mái đến mức hận không thể chết chìm trong cái lỗ nhỏ này, nghe Cố Thiêm gọi mình như vậy, tâm y bỗng nhiên mềm nhũn ra, cắn tai hắn liền đáp lại: "Tướng công ở đây."
"Ô ô...... Mật thất...... Đi vào mật thất...... A...... Vào mật thất...... Rồi thao...... Thao nương tử......"
Trong mật thất có đủ các loại da^ʍ khí nam nhân cho hắn, vừa bị nam nhân thao vừa bị mấy da^ʍ cụ đùa bỡn, nhất định sẽ sướиɠ tê người luôn!
"Được! Nương tử nói sao thì làm vậy!" Mộ Dung Thanh Viễn ôm Cố Thiêm lên, để hai chân hắn đạp trên chân mình, sau đó bước từng bước đem hắn vào mật thất.
Từ khi mật thất bị cha hắn phát hiện là Cố Thiêm không còn bước vào nữa, thế nhưng thứ trông giống như một cỗ xe bằng gỗ ở giữa gian mật thất kia là cái gì? Nó để ở nơi này từ khi nào vậy?
"Nương tử thích không?" Mộ Dung Thanh Viễn mang Cố Thiêm tới bên cạnh cỗ xe, vừa đi còn không quên hung hăng thao huyệt hắn.
Bên trong huyệt thật sự sắp bị nam nhân chơi đến mất khống chế rồi, nước da^ʍ không ngừng chảy xuống tí tách, Cố Thiêm chổng mông nói: "Đây là...... A...... Cái gì...... A...... Không được...... Nhanh lên...... Nói cho ta biết nhanh lên ......"
"Cái này gọi là xe Như Ý." Mộ Dung Thanh Viễn thổi một hơi vào lỗ tai nóng bỏng ngại ngùng của hắn, nói: "Biết xe Như Ý là gì không?"
Xe Như Ý này có thể tự lắc lư, còn có thể giúp hai người giao hợp ở nhiều tư thế khác nhau, quả nhiên là thứ đồ chơi trợ hứng cực tốt.
Cố Thiêm mới chỉ nghe nói, vẫn chưa từng thấy bao giờ, ngay cả tiểu quan quán kia cũng không có dụng cụ cao cấp như thế này, làm sao Mộ Dung Thanh Viễn tìm được?
Thế nhưng lạc thú này chắc chắn là cực kì tuyệt vời luôn.
"Nương tử chúng ta dùng thử xem thế nào?" Mộ Dung Thanh Viễn ôm Cố Thiêm lên giống như là bế em bé đi tiểu vậy, để dươиɠ ѵậŧ thô to cắm trong huyệt hắn, theo chuyển động của cơ thể mà thao động.
Động tác như vậy thật xấu hổ, Cố Thiêm vừa nghĩ đã giãy giụa, hắn vừa động đậy, lỗ huyệt ngược lại sẽ kẹp dươиɠ ѵậŧ nam nhân càng nhanh, điều này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính bạo da^ʍ của nam nhân. Y không thể chịu nổi mà ôm hắn, eo điên cuồng đâm thọc, tiếng "bạch bạch bạch" vang vọng hồi lâu.
"Thao chết ngươi! Thao chết lỗ huyệt dâʍ đãиɠ của ngươi!"
"Ô ô...... Tướng công...... Tướng công...... A...... Huyệt da^ʍ của nương tử...... Sắp bị thao nát ...... Tha cho nương tử đi...... Không được...... A hức......"
Cố Thiêm bị thao đến nỗi nước mắt chảy ra, từng giọt nước mắt đều muốn lên án sự ngược đãi bừa bãi của nam nhân, tao điểm bên trong bị đại nhục bổng của nam nhân chọc ngoáy đến tê dại, cảm giác tê sướиɠ từ chỗ đó lan ra, nhanh chóng quét qua khắp cơ thể. Lúc này, trước mắt Cố Thiêm mịt mờ một mảnh, thật sự khiến hắn cảm thấy như lên thiên đường.
"Nương tử có muốn lên xe Như Ý thử không, nghe nói tuyệt vời lắm đó!" Mộ Dung Thanh Viễn bế Cố Thiêm lên xe.
"Muốn ...... Muốn ...... A...... Ô ô......" Hai mắt Cố Thiêm đẫm lệ, mông lung nhìn thoáng qua, trên đó có dây thừng cố định cơ thể, tới lúc đó các loại tư thế phức tạp đều có thể đùa nghịch tùy ý, cắm được vừa sâu vừa mạnh, chưa kể còn có thể nếm thử những trải nghiệm khác nhau do đủ loại tư thế mang lại.
Cố Thiêm nuốt nước bọt, trong lòng cảm thấy thèm thuồng.
"Hôm nay tướng công sẽ cho ngươi biết thế nào là Long Dương Thập Bát thức!" (Mười tám tư thế Long Dương)
Mộ Dung Thanh Viễn rất cao hứng, ấn Cố Thiêm lên xe, bắt đầu đong đưa làm.
Động tác đầu tiên này là tư thế lộn ngược, toàn bộ cơ thể Cố Thiêm bị đảo lộn, đầu chúc xuống phía dưới, hai chân mở rộng.
Cố Thiêm chỉ cảm thấy chóng mặt và choáng váng một lượt rồi lại cảm thấy bên trong huyệt không có nam nhân đưa đẩy thì rất cô đơn và khó chịu. Động tác vừa bày ra, hắn đã nhịn không được bắt đầu thúc giục, "Tướng công...... Tướng công...... Nhanh tiến vào đi...... Ngứa chết ......"
"Thật là tiểu tao hóa đút bao nhiêu cũng không đủ no!" Mộ Dung Thanh Viễn cười cười, thò tay vỗ về cái huyệt khẩu bị thao sưng đỏ.
"A --" Cố Thiêm lập tức rên to một tiếng, huyệt khẩu vốn đã cực kì mẫn cảm lại bị đối xử như vậy, sau khi cơn đau qua đi chính là cơn tê dại chưa từng có từ trước tới nay.
"Huyệt sắp bị đập nát ...... A a...... Không được......" Cả người Cố Thiêm run lên, thân thể co rút, cao trào lần lượt đến.
Mộ Dung Thanh Viễn lại ngay lúc Cố Thiêm sướиɠ muốn tiết ra mà thao vào.
"Ô ô...... A...... A...... Ân...... Đại nhục bổng...... Thao thật thoải mái...... Hô hô......"
Xe Như Ý bắt đầu rung chuyển, cho dù Mộ Dung Thanh Viễn không dùng lực thì cũng có thể mạnh mẽ cắm dươиɠ ѵậŧ vào chỗ sâu nhất, mà động tác như vậy lại càng thuận tiện cho nam nhân ra vào, thường xuyên đâm đến cửa tử ©υиɠ.
Xe lắc lư càng dữ dội hơn, không có một chút khe hở nào, không ngừng thao lộng vào chỗ sâu nhất trong huyệt hắn. Hoa huyệt bị thao đã hoàn toàn mở ra, vô lực thừa nhận sự đâm chọc của dươиɠ ѵậŧ, thậm chí cả tử ©υиɠ cũng bị thao vô cùng tê dại sảng khoái, khiến hắn run rẩy không thôi.
Xe Như Ý này đúng là đồ tốt, cũng không biết ám vệ kia tìm ở đâu ra mà lén lút bỏ vào mật thất, Mộ Dung Thanh Viễn thích muốn chết, đối với ám vệ càng thêm vừa lòng, hài lòng ghê gớm! Trở về sẽ thưởng cho hắn hậu hĩnh!
Hết chương 36