Trước khi mọi người kịp phản ứng, Lam Hạ Diệp đứng dậy khỏi tòa nhà, thở hổn hển, cảnh giác nhìn chằm chằm vào con tang thi .
Con tang thi cũng không đuổi theo mà lao về phía Trương vân vân đang đứng sau Lam Hạ Diệp , Trương vân vân hét lên và chạy về phía Lưu vĩ cường .
Đáng tiếc lúc trước chạy trốn cô ấy đã tiêu hao rất nhiều thể lực, phản ứng không đủ nhanh, lưỡi dao sắc bén của con tang thi cắt xuyên qua chiếc ba lô phía sau cô, tất cả những thứ trong đó đều rơi xuống đất.
Móng vuốt tiếp theo có thể sẽ cắt qua thân thể cô ấy, Trương vân vân kinh hoàng ném chiếc ba lô đập vào mặt tang thi .
Có lẽ cảm thấy nguy hiểm, nên tốc độ của cô ấy đã tăng lên rất nhiều, cô ấy chạy lại phía sau Lưu vĩ Cường, nắm lấy tay anh ta khóc, "Cứu tôi với! Tôi sẽ cho anh tất cả số điểm của tôi! Như anh đã nói, mau cứu tôi!"
Lưu vĩ cường sắc mặt không tốt, càng ngày càng có nhiều tang thi bị thu hút lại đây, lượng đạn của bọn họ cũng nhanh chóng bị tiêu hao.
“Cô mau chạy tới chỗ Thu Sanh, đừng có ở đây cản đường tôi!” Hắn hất tay Trương vân vân ra, giọng nói có chút lạnh lùng, kìm nén tức giận.
“Không được, tôi sẽ chết!” Trương Vân Vân lúc này mặt đầy nước mắt, lại ôm lấy cánh tay Lưu vĩ cường .
Chết tiệt! Lưu vĩ cường nhìn tang thi có hàm răng sắc nhọn, liếʍ láp cái lưỡi dài, từng bước tới gần, trong lòng tràn đầy tức giận.
Lúc này tay phải của hắn đã bị Trương vân vân ôm, khiến cho hành động rất bất tiện, hắn đã bỏ lỡ cơ hội tốt để ngắm bắn.
“Cút ngay!”
Lưu vĩ cường đẩy Trương Vân Vân ra, nhìn con tang thi đang há hốc mồm, sắp quấn lấy đầu mình, nhanh chóng sử dụng dị năng của mình.
chỉ thấy một cây dây leo đâm xuyên qua đầu tang thi . Lưu vĩ cường hai tay biến thành dây leo, quất mạnh vào những con tang thi gần đó quay qua nói với Quan Hồng : “chúng ta nhanh dùng dị năng, đừng lãng phí thời gian.”
Quan Hồng gật đầu, thu hồi súng, nhắm mắt lại.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô ấy mở mắt ra, những tia laze bắn về phía con tang thi , nhanh chóng quét sạch một khoảng không gian rộng lớn.
Cả hai đã sử dụng dị năng của mình để nhanh chóng rửa sạch đám tang thi xung quanh.
Đôi mắt của Lam Hạ Diệp tràn đầy ánh sáng. Dị năng cường đại là thủ đoạn quan trọng để tồn tại trong ngày tận thế.
Cô phải hoàn thành nhiệm vụ dành cho người mới này, trở thành nhiệm vụ giả chính thức và có được dị năng của riêng mình.
Trong khi cả hai đang càng quét tang thi , Lý chấn hoa đã đến bên cạnh Lam Hạ Diệp .
“Nhặt lại vật tư, lên lầu.” Lưu vĩ cường thờ ơ nói với Trương vân vân với vẻ mặt cực kỳ khó coi.
mấy người đi lên tầng năm, nhìn cánh cửa đóng chặt, mấy người mới nhìn nhau không khỏi ngẩn ngơ.
Lưu vĩ cường hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay xuất hiện một cây dây leo, dây leo nhanh nhẹn chui vào lỗ khóa, xoay chuyển, dễ dàng mở cửa.
“Oa—” Lý chấn hoa và Trương vân vân vô cùng kinh ngạc, mặc dù họ vừa nhìn thấy hai nhiệm vụ giả xuất ra dị năng của mình, nhưng lúc này họ vẫn cảm thấy khϊếp sợ.
May mắn thay, phòng ở rất lớn, không có ai ở đó, nếu không có lẽ sẽ bị đuổi ra ngoài.
Mấy người ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, xoa dịu cú sốc vừa rồi.
“Vận may của Thu sanh rất tốt.” Quan Hồng khen Lam Hạ Diệp , lúc này ánh mắt cô ấy đã khôi phục bình thường, đôi mắt laze vừa rồi đã biến mất.
Lam Hạ Diệp nhận thấy sắc mặt của hai nhiệm vụ giả tái nhợt sau khi sử dụng dị năng của họ, đặc biệt là Lưu vĩ cường , thậm chí có thể nhìn ra hắn suy yếu.
Cô cười ngượng ngùng trả lời Quan Hồng , "Từ nhỏ tôi đã gặp may rồi. Vừa rồi chị Quân và anh Lưu rất lợi hại, chúng ta mới có thể thuận lợi trốn thoát."
"Hừ hừ ——" Lưu vĩ cường nhìn Trương vân vân lạnh lùng, lúc này hắn đối với Trương vân vân vô cùng phẩn nộ cùng một tia sát khí.