Chuyện Tình Của Hoa Lê Và Cầm Thú

Chương 9: Suối nước nóng (H)

"Thật mịn" So với đậu hủ mịn nhất còn muốn mịn màng đáng yêu hơn.

"Không cần, ngươi, ngươi buông ta ra, ngươi, không phải đã làm rồi sao." Hồ suối nước nóng chỉ cao có một mét rưỡi, nàng giống như ruồi nhặng không đầu muốn bò đi lên trên, không lo lắng phòng bị cầm thú đang ở phía sau.

Hoa Lê thật thật quá nhát gan, hoàn toàn mất đi lý trí, nếu nàng chịu nhìn xem khắp nơi, liền sẽ phát hiện đối diện mặt nàng có một cái thang đá có thể đi lên trên.

"Nàng coi khinh gia phải không? Hôm nay, gia muốn làm nàng đến dục tiên dục tử, để nàng thấy gia lợi hại như thế nào" Dứt lời, một tay xấu xa đem nàng kéo vào trong lòng ngực, ngón tay dài hung hăng cắm vào tiểu huyệt nàng. Chạch! Lại những cơn rung động thường lệ cọ xát trong huyệt nộn nàng.

"A a a... đau quá!" Đôi tay xô đẩy nam nhân trước người, nhưng mà lại không thể mảy may đẩy được. Nàng cảm giác vô lực, hơn nữa hạ thể lại đau đớn, làm Hoa Lê khóc lớn lên:

"Đau quá... cầu xin ngươi... thả ta"

Thân thể Hoa Lê 14 tuổi còn chưa thành thục lại bị hắn mạnh mẽ phá thân mình. Tiểu huyệt đã chồng chất vết thương, lại bị côn ŧᏂịŧ hắn thao thêm một lần nàng sẽ chết, thật sự sẽ đau chết ở dưới thân hắn.

"Không khóc, không khóc nga, gia làm nhẹ chút cho nàng." Thẩm Thần Phỉ cưỡng chế xúc động đem ngón tay rút ra, hắn vươn đầu lưỡi liếʍ đi nước mắt nàng.

"Chớ khóc, gia không chạm vào nàng."

Nhìn thấy nàng khóc rống lên, Thẩm Thần Phỉ hoảng hốt ngừng lại, ở trên người nàng, hắn dùng quá nhiều kiên nhẫn, còn mang nàng tới suối nước nóng tắm rửa. Đây chính là chuyện chưa bao giờ từng xảy ra trước kia! Nhưng nước mắt Hoa Lê lại như thế nào cũng nhịn không được, nước mắt mang theo kinh sợ, hai bàn tay nhỏ để ở trước ngực hắn, muốn cùng hắn duy trì khoảng cách.

"Ngươi thả ta về nhà đi, cầu xin ngươi" Hoa Lê một bên gồng mình một bên rơi lệ.

Thẩm Thần Phỉ vẫn mắt điếc tai ngơ, một đôi tay lớn nóng rát sắc tình du tẩu ở trên người nàng. Hai vυ' tròn trịa nguyên bản đã sưng đỏ không chịu nổi, hiện tại lại nhận hết chà đạp đau khổ ở trong lòng bàn tay hắn. Ở trên da thịt trắng nõn như ngọt của nàng, bộ ngực làm cho người ta sợ hãi. Dấu ngón tay tím có thể thấy được rõ ràng, thậm chí có mấy chỗ xuất hiện tơ máu xanh.

"Thật là một tiểu nương tiểu ngọt ngào, phấn nộn đến gia muốn ăn nàng" Hắn nói xong, cúi người dùng đầu lưỡi hung hăng hướng trên mặt nàng liếʍ liếʍ.

Tiểu nữ nhân không kiều mị, dung mạo cũng bình thường, chính là lại có làn da non mịn trắng nõn. Nhưng hắn cũng đã chơi với người người nhỏ hơn, dịu dàng và trắng hơn nàng, lại không có một ai giống như nàng có thể làm hắn phát cuồng nổi điên, hắn hận không thể thời thời khắc khắc dùng côn ŧᏂịŧ to lớn cứng bang bang hung hăng thao cắm huyệt nàng, một khắc đều không rời khỏi mới tốt.

Mùa hè, những suối nước nóng có bọt khí làm cả người thoải mái dễ chịu cực kỳ. Không lâu trước đây, Thẩm Thần Phỉ vừa mới ngâm mình một đoạn thời gian, không nên dễ dàng ở quá lâu. Lại sợ nếu hai người còn trần trụi như vậy, hắn sẽ khống chế không được du͙© vọиɠ. Hắn liền nhảy một cái nhẹ nhàng tới trên bờ rồi, từ một bên trong ngăn tủ lớn lấy ra quần áo.

"Người tới, thay quần áo"

"Không cần, đừng cho người tiến vào" Cho dù người tiến vào chính là nữ nhân, Hoa Lê cũng sẽ xấu hổ muốn chết. Nàng không muốn để bất luận kẻ nào nhìn thấy bộ dáng nàng giờ phút này, nàng chịu không nổi một chút tôn nghiêm cuối cùng còn phải bị người ta giẫm đạp.

Thấy bộ dáng sắc mặt nàng doạ đến trắng bệch, Thẩm Thần Phỉ không vui mà trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, hắn vẫn là xoay người đối với ngoài cửa hô to một câu: " Người hầu hạ bên ngoài, ai cũng đừng tiến vào"

Lại xoay người cười ha hả nhìn Hoa Lê: "Nhìn gia thương nàng nhiều chưa? Ban đêm nàng cần phải dùng huyệt hầu hạ gia cho tốt, báo đáp gia".

Tấm tắc, nhìn bộ dáng hắn không biết xấu hổ không cần mặt, Hoa Lê cười khổ không được. Cách khá xa, Hoa Lê lúc này mới có lá gan đánh giá tinh tế hắn. Khi lần trước cứu mạng hắn, trên mặt có một vết thương, trên người lại có mùi mồ hôi thúi. Kỳ thật, hắn bất quá chỉ là một thiếu niên mười tám chín tuổi, nếu không phải trên mặt treo bộ dáng cà lơ phất phơ bỉ ổi kia, hắn cũng được coi là một soái ca anh tuấn có đôi mắt trong veo, môi hồng, răng trắng.

Đáng tiếc, một khuôn mặt như vậy, lại dùng dáng vẻ lưu manh sinh sôi hủy diệt khí chất cùng dung mạo hắn. Hơn nữa, hắn lại đam mê quần áo xinh đẹp, nam nhân cao 1 mét 8 mặc đồ đỏ xanh trên người, còn treo đầy các loại kim bài vàng óng, làm người khác không thể giải thích được sinh ra khó chịu vô cùng.

"Nàng si ngốc nhìn gia, chính là thích gia thao."