Giáo sư Từ đừng có bắt nạt người ta như vậy chứ.
Không biết tại sao, sau khi Từ Vi Trần nói xong câu đó Hạ Triêm cảm thấy khí tràng cả người hắn đều sai sai.
Từ Vi Trần rút dương v*t của mình ra, sau đó bảo Hạ Triêm trở mình, thấy Hạ Triêm nằm bất động trên giường như cá chết, hắn bỗng bật cười.
"Cứ nằm úp sấp như này bảo tôi phải cắm vào thế nào?"
Hạ Triêm ngơ: "Hả?"
Từ Vi Trần ám chỉ mà vỗ vỗ mông cậu, "Nào, nhếch chỗ này lên."
Hạ Triêm xấu hổ, động tác có chút vặn vẹo, không tình nguyện cho lắm, nửa quỳ nửa ngồi nhếch mông lên, lỗ nhỏ vẫn còn bị mông thịt giấu quá kín, không chịu cho người khác xem.
Từ Vi Trần im lặng chốc lát rồi trầm giọng hỏi cậu: "Không chịu đúng không?"
Hạ Triêm hoàn toàn không nhận ra Từ Vi Trần không ổn chỗ nào, cậu cố gắng vượt qua sự ngại ngùng để chổng mông mình cao hơn một chút, vậy mà Từ Vi Trần lại đột nhiên ấn mạnh eo cậu xuống, sau đó đâm toàn bộ dương v*t vào.
"Á... Đau đau đau..." Hạ Triêm đau đến hít khí.
Từ Vi Trần giơ tay lên ôm cả người Hạ Triêm vào l*иg ngực mình, vẫn cố gắng kiềm chế kích động muốn ** cậu thật mạnh, hết sức dịu dàng hôn cậu, giọng khàn khàn: "Xin lỗi cục cưng, tôi thực sự hết kiên nhẫn rồi."
Nói xong, Từ Vi Trần chậm rãi chuyển động, dương v*t ra vào trong miệng huyệt đã bị kéo căng đến cực hạn, Hạ Triêm đau đến toàn thân co giật, vùi đầu vào gối như đang khóc.
"Sao lại mít ướt thế này?"
Tiếng mắng ấm ách phát ra từ gối, "** mẹ ông Từ Vi Trần, có nghe hay không hả ** mẹ ông!"
Từ Vi Trần cố ý va vào cậu, "Vậy bây giờ là ai đang bị ** đây?"
Hạ Triêm mặc kệ hắn, vẫn cứ lo mắng chuyện mình: "Từ Vi Trần ông là chó à dương v*t lớn quá đấy? Tôi sắp bị ông ** chết rồi..."
"Bị ** mà miệng còn không thành thật."
Từ Vi Trần bắt lấy hai tay không biết đặt đâu của Hạ Triêm, siết chặt lên trên bằng một tay, cả người kề sát vào lưng Hạ Triêm, hạ thân bắt đầu ra vào mạnh mẽ.
Hạ Triêm càng bị ** thì càng mắng hăng hơn, "Từ Vi Trần đồ lão già cầm thú! Đồ nhã nhặn bại hoại! Ông uy hϊếp học sinh lên giường!"
Cậu càng mắng Từ Vi Trần càng dùng sức, dương v*t thô cứng hoàn toàn không để ý đến lỗ thịt, cứ thế chen vào phá mở vách thịt mềm mại, khuấy đảo bên trong Hạ Triêm, sau đó hết lần này đến lần khác rút ra rồi lại đâm vào.
Lỗ sau của Hạ Triêm căng đến khó chịu, Từ Vi Trần quá lớn, trên dương v*t còn nổi gân xanh, mỗi lần sượt qua lỗ thịt đều khiến cậu rùng mình. dương v*t chó chết của Từ Vi Trần dường như còn chê cậu chưa đủ khó chịu, vẫn luôn không ngừng thay đổi góc độ cắm vào, giã lên từng nơi trong khắp lỗ thịt, đột nhiên, không biết dương v*t chạm vào một điểm nào mà lỗ thịt của Hạ Triêm vốn đang thít chặt bỗng rạo rực hẳn lên.
Hạ Triêm rên một tiếng, hỏi Từ Vi Trần: "Cái gì vậy... A... Thoải mái quá..."
Từ Vi Trần liên tục giã vào điểm đó, nghe Hạ Triêm thở gấp từng đợt, nhẹ giọng hỏi Hạ Triêm: "Muốn nữa không?"
"Muốn! Muốn nữa..."
Từ Vi Trần thẳng lưng đâm mạnh vào điểm đó, cả người Hạ Triêm bị hắn nấc đến đong đưa, eo của hắn quá mạnh, trong lúc cắm vào rút ra khiến cả người Hạ Triêm như bị điện giật, cậu bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ rân, không ghét bỏ dương v*t lớn của Từ Vi Trần chút nào.
"A a a... Đm sướиɠ quá, mạnh nữa đi..."
"Vậy vừa nãy ai nói tôi là dương v*t chó? Hả?"
"Ông đây cứ thích bị dương v*t chó cᏂị©Ꮒ đấy, anh cắn tôi a..."
Từ Vi Trần thật sự cắn lên cổ cậu, thân dưới dập vào miệng huyệt của Hạ Triêm như vũ bão, phía trên thì miệng ngậm lấy cổ cậu vừa mυ'ŧ vừa cắn, hai tay gắt gao đè tay Hạ Triêm xuống, ngang ngược mà đan mười ngón tay mình vào giữa những ngón tay cậu.
Hạ Triêm bị cᏂị©Ꮒ sướиɠ đến mức chủ động chổng mông lên cao cho hắn **, hai chân cũng bị Từ Vi Trần kéo căng hết cỡ, toàn bộ thân dưới hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Từ Vi Trần, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mà hắn mang lại cho mình.
Làm sao có thể thoải mái như vậy? Làm sao có thể cᏂị©Ꮒ sướиɠ như vậy được?
Từ Vi Trần thật sự là eo chó có lực chăng?
Hạ Triêm vừa thở gấp vừa hỏi hắn: "Giáo sư Từ không phải ngày nào cũng ngồi văn phòng sao? Sao lại giỏi cᏂị©Ꮒ thế hả?"
"Có phải ngày nào anh cũng dụ dỗ học sinh lên giường không? CᏂị©Ꮒ người khác có thoải mái hơn tôi không? Tôi có thể xếp thứ mấy thế?"
Từ Vi Trần thúc mạnh đến chỗ sâu nhất, nói bên tai cậu: "Thứ nhất từ dưới lên."
Hạ Triêm tổn thương.
Cậu bò về trước vài bước thoát khỏi dương v*t của Từ Vi Trần, đá một cái lên cơ bụng hắn, mắng: "CᏂị©Ꮒ không đã thì đừng cᏂị©Ꮒ, oan ức chết thầy rồi."
Từ Vi Trần lại mò cậu về, mặc kệ cậu giãy dụa mà ôm cậu vào lòng, xoa xoa miệng huyệt đã bị hắn cᏂị©Ꮒ sưng tấy của đứa nhỏ, nở nụ cười nuông chiều, "Trái lại khó hầu hạ nhất thì ngài có thể xếp hạng nhất."
Hạ Triêm vùi trong l*иg ngực Từ Vi Trần, mặt áp vào bụng dưới của hắn, âm thầm phân cao thấp với chính mình.
Cậu lại chả thích Từ Vi Trần, người trưởng thành hẹn cᏂị©Ꮒ mà thôi, Từ Vi Trần từng cᏂị©Ꮒ bao nhiêu người đâu liên quan gì đến cậu.
Từ Vi Trần hôn lên trán cậu, nhẹ giọng hỏi cậu: "Làm tiếp không? Không làm thì tôi đưa ngài đi tắm."
Hạ Triêm nhìn họa mi đang ngẩng cao đầu của Từ Vi Trần, chỉ vào đó hỏi hắn: "Vậy anh phải làm sao?"
Từ Vi Trần nói: "Chờ ngài ngủ rồi, tôi lại đi tìm người khác."
Hạ Triêm liền cuống lên: "Không được!"
Từ Vi Trần cười hỏi cậu: "Tại sao không được?"
"Tôi nói không được là không được!" Hạ Triêm chẳng hề có lý lẽ.
Đùa à, lên giường với anh Hạ nửa chừng rồi quẹo sang giường người khác, định để cậu giấu mặt mũi đi đâu?
Hạ Triêm làm bộ làm tịch tằng hắng, "Nếu không chúng ta thử lại xem sao?"
Từ Vi Trần thả cậu lại trên giường, gác hai chân cậu lên bả vai mình, đè lên người cậu. Hạ Triêm học vũ đạo nên cơ thể rất dẻo dai, cả người gần như bị gập đôi lại, mông hướng về phía Từ Vi Trần lộ ra miệng huyệt đỏ tươi.
Từ Vi Trần đỡ dương v*t cọ mấy lần lên miệng huyệt của cậu, nơi đó của Hạ Triêm còn chưa hoàn toàn khép lại, dễ dàng bị hắn cọ mở ra một cái miệng nhỏ nhắn, chậm rãi nhét đầu dương v*t vào, Hạ Triêm hơi mất tự nhiên nói: "Có thể mạnh thêm chút."
"Ngài muốn giày vò chết tôi." Từ Vi Trần hôn nhẹ lên đầu v* cậu, "Chậm phải nhanh, nhanh hơn lại mắng tôi, rốt cuộc muốn thế nào đây?"
"Tôi muốn thoải mái..." Giọng Hạ Triêm càng nói càng nhỏ, cũng nhận ra mình có hơi kiếm chuyện vô cớ.
Từ Vi Trần đã tự mình tiến vào toàn bộ, "Muốn thoải mái thì cứ để tôi."
Huyệt thịt của Hạ Triêm bắt đầu bị ma sát va chạm mãnh liệt, Từ Vi Trần thật sự là một tay già đời, mỗi một lần đút vào góc độ và cường độ đều vừa vặn, xông thẳng điểm mẫn cảm của cậu, kɧoáı ©ảʍ dâng lên nơi kết nối hạ thể từng chút một, liên tục và kéo dài, Hạ Triêm sướиɠ đến mức gần như không thể kiềm chế được.
Bỗng nhiên Từ Vi Trần thay đổi tần suất ra vào, dần nhanh hơn, dương v*t chuyển từ ma sát biên độ nhỏ thành nấc bành bạch mở to khép lớn, dòng điện đột nhiên trở nên kịch liệt, khiến người ta không chống đỡ nổi, hô hấp của Hạ Triêm cũng rối loạn, hoàn toàn đi theo nhịp điệu Từ Vi Trần chơi cậu, cậu có cảm giác bản thân đang bị Từ Vi Trần thao túng, hết thảy kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể đều do hắn mang đến cho mình, cảm giác tê dại căng đầy trong tâm nhĩ.
"Từ Vi Trần... Từ Vi Trần..." Hạ Triêm gọi tên hắn hết lần này đến lần khác, ra lệnh, "Hôn tôi, nhanh lên."
Từ Vi Trần thực sự làm theo lời cậu, cúi đầu đưa môi đến, kỹ thuật hôn của hắn rất đỉnh, đầu lưỡi linh hoạt thăm dò trong miệng Hạ Triêm, khích lệ mà móc lấy đầu lưỡi cậu, dẫn dắt cậu đi vào khám phá bên trong miệng mình, Hạ Triêm làm theo khẽ đưa đầu lưỡi vào miệng hắn, nếm thử mùi vị trong miệng Từ Vi Trần, đầu lưỡi mềm mại học theo cách mà hắn liếʍ láp trong khoang miệng mình, và rồi nhận được một nụ hôn thật dài vị bạc hà cùng Từ Vi Trần.
Thân dưới của hắn không ngừng chuyển động, tần suất càng nhanh hơn, đáy chậu Hạ Triêm bị đập đỏ au, bên tai là âm thanh hạ thân va chạm của bọn họ, dần dần mang theo tiếng nước, Từ Vi Trần nói với cậu: "Nước nhiều như vậy, có thể cho ngài tăng lên một hạng."
Hạ Triêm không cam tâm, co rúc miệng huyệt mυ'ŧ dương v*t của hắn vào, mỗi lần Từ Vi Trần đâm vào cậu liền hút mạnh hơn một chút, trong lúc mê man nghe thấy thở dốc kiềm nén của Từ Vi Trần.
"Vậy bây giờ thì sao? Tăng không?" Hạ Triêm hỏi hắn.
Từ Vi Trần không trả lời cậu, hạ thân ra cày cấy, khi rút dương v*t ra còn kéo theo hết dịch ruột non trong lỗ nhỏ của Hạ Triêm ra ngoài, nơi liên kết ướt đẫm nước, phơi bày hành động giao hợp càng thêm da^ʍ mỹ và hỗn loạn, Hạ Triêm đã sắp ra, cậu không xong rồi.
Cậu cầu xin: "Từ Vi Trần anh làm giúp tôi đi, nhanh lên... Ưʍ..."
Từ Vi Trần vuốt ve dương v*t của Hạ Triêm, vừa vò vừa xoa nó một cách điêu luyện, kɧoáı ©ảʍ trước sau giáp công, Hạ Triêm một đồng nam nhỏ không thể nào chịu nổi, nhanh chóng bắn vào tay Từ Vi Trần.
Hắn không hề cho Hạ Triêm thời gian nghỉ ngơi, trong lúc Hạ Triêm lêи đỉиɦ dương v*t của hắn vẫn đang không ngừng đĩnh động, Hạ Triêm vừa mới trải qua trước sau hai lần cao trào lại bị liên tục ** vào điểm nhạy cảm, giọng cậu đã mềm nhũn, ôm cổ Từ Vi Trần làm nũng nói: "Anh sắp xong chưa, giáo sư Từ đừng có bắt nạt người ta như vậy chứ..."