Hơn nữa trong tiểu thuyết cô thiết lập, nhóm nam chính đều là hàng khủng! Trừ thầy Tống vì là nam chính đầu tiên, viết bảo thủ một chút, nhưng cũng 18 cm rồi!
Những người khác đều là 19, 20 đấy!
Mà cô có xúc cảm chân thực như vậy, sợ là mới người đầu tiên, cũng đã sống không nổi!!
“Thầy à! Bài văn không phải em viết, nhất định là những bạn khác đùa dai, thầy là thầy giáo, em kính trọng thầy, sao lại thích thầy được, đó là khinh nhờn!!” Tô Noãn Noãn vội vàng lên tiếng giải thích.
Chỉ thấy thầy Tống chẳng những không mất hứng, ngược lại vẻ mặt phấn khích, chậm rãi ép đến gần: “Bé con, còn chưa bắt đầu đã hưng vấn như vậy à?”
WTF??
Cái này cũng được hả!!
Ông trời ơi! Con phải làm sao đây! Tô Noãn Noãn khóc không ra nước mắt, muốn xoay người bỏ chạy, nhưng cố tình lại bị nhốt trong cảnh tượng này, có thể tùy ỳ di chuyển trong phòng làm việc, nhưng không thể ra khỏi cửa phòng được.
Mắt thấy thầy Tống đã ôm cô vào lòng, vật cứng rắn kia cọ lên bụng nhỏ của cô, chính vào lúc chuẩn bị bộc phát thú tính.
Cửa phòng làm việc đột ngột bị đẩy ra!
Cố Phong đứng ngược sáng trước cửa phòng làm việc, như thiên thần giáng thế, toản thân đều tỏa sáng.
Chân thật như vậy, như nam chính bước ra từ truyện tranh, Tô Noãn Noãn kinh ngạc nhất thời quên mất vùng vẫy!!
Mà thầy Tống bên cạnh ban nãy còn đang bộc phát thú tính muốn cưỡиɠ ɧϊếp cô, lúc này quần áo chỉnh tề, vẻ mặt nghiêm túc ngồi trước bàn làm việc, ném vở bài tập lên người Tô Noãn Noãn, nghiêm giọng nói: “Bạn học Tô, mang bài tập của em về viết lại! Sau đó nộp cùng bản kiểm điểm!!”