Sau khi các thành viên của chương trình -Cuộc sống khác rời đi, thôn Hổ Khẩu lại quay về cuộc sống yên lặng như lúc trước. Một nhóm người từ chỗ đường núi đi vào trong thôn, nhìn đúng là một đám hồ bằng cẩu hữu. Đứa dẫn đầu là Lý Thiên Nguyên.
“Không ngờ ở đây còn có một cái thôn, nếu không phải cư dân mạng bảo chắc bọn mình chả biết, đường trên cái tấm bản đồ này còn chả rõ ràng gì cả.”
Advertisement
“Bây giờ cũng vào đúng lúc nghỉ trưa, thuê một chỗ nghỉ tới sáng mai đi leo núi tuyết.”
Cả đám bàn bạc xong, tự nhiên có người nhắc tới: “Các cậu bảo nữ thần leo núi lúc trước bọn mình quay được ấy, có khi nào người trong thôn này lại biết không nhỉ?”
Advertisement
Lý Thiên Nguyên tự nhiên hào hứng hơn hẳn, cái clip đó vừa đăng lên thì đã được hơn 1 triệu lượt like, rất nhiều người bình luận đòi quay mặt nữ thần. Lòng Lý Thiên Nguyên cũng hẫng một cái: Còn đòi xem mặt! Làm gì có cửa!
Đúng lúc này có người hét lên: “Chết tiệt! nữ thần!!”
“Đâu? ở đâu cơ?” Lý Thiên Nguyên kích động.
Anh mập vừa hét lên cười ngượng: “Không phải nữ thần, là quần áo của nữ thần……”
“Đồ mập chết tiệt, cậu chơi tôi à?” Lý Thiên Nguyên nhìn theo hướng tay cậu ta đang chỉ.
Liền nhìn thấy một bộ quần áo thể thao đang phơi ở trong sân, đúng là giống y bộ đồ mà nữ thần mặc hôm leo núi.
“Đi! Chúng ta đi hỏi thăm một chút!”Lý Thiên Nguyên không hề do dự, đi ngay lập tức.
“Các chú là ai?” Đứa trẻ trong nhà cảnh giác nhìn đám người, Lý Thiên Nguyên nhìn đứa bé chống nạng đi từ trong nhà ra.
Lý Thiên Nguyên ngạc nhiên đứng lại trước cửa nhà. “Bạn nhỏ, em đừng sợ, bọn anh tới đây để đi leo núi.”
Lý Thiên Nguyên vội vàng nói, “Trong nhà em có người lớn không?”
Tiểu Lý Quân vẫn không tin, lòng càng cảnh giác hơn bĩu bĩu môi nói, “Anh chị cháu sắp về rồi, bọn họ giỏi đánh nhau lắm.”
Lý Thiên Nguyên: “……” Ơ, đây là cảnh cáo hay uy hϊếp?
Điều này làm anh ta không biết nên khóc hay nên cười, ở trong cái giới này các fan đều khen anh ta đẹp trai ngời ngời, sao bây giờ lại biến thành người xấu thế này?
Anh mập cũng phải lén cười trộm.
“Bạn nhỏ đừng hiểu lầm, anh trai chỉ muốn hỏi em một chút chuyện thôi, anh mời em ăn kẹo nhé.” Lý Thiên Nguyên lấy thanh socola ra.
Trùng hợp làm sao thanh socola này cũng hãng với thanh socola mà Khương Mạn cho em ấy vào ngày đầu tiên tới đây quay chương trình. Tiểu Lý Quân sờ sờ vỏ giấy rồi nói: “Cháu ăn loại này rồi, cám ơn chú.”
Đầu gối Lý Thiên Nguyên khuỵu xuống một cái, Chú……có phải hơi bất hợp lý rồi không?
Nhưng mà hãng socola này đâu có rẻ, nhìn cái thôn rách nát, đến cái nhà đứa trẻ này đang ở cũng chả tử tế hơn là bao, vậy mà đủ tiền ăn được thanh socola đắt như thế? Điều này cũng chứng minh Lý Thiên Nguyên và đám bạn này không đứa nào xem mấy chương trình tạp kỹ.
“Anh chị cháu bảo là người xấu lúc nào cũng lấy kẹo ra dụ dỗ trẻ em.”
Tiểu Lý Quân trầm giọng nói: “Hiện tại có nhiều kẻ buôn người lắm.”