Mang Theo Chung Cư Xuyên Tới Thập Niên 50

Chương 29

Đến chỗ cắt cỏ heo, Thẩm Tây Lâm cắt hơn phân nửa cỏ heo trước rồi căn dặn: "Em đi chỗ đình nghỉ mát chờ đi. Nếu như mặt trời lặn mà anh chưa quay lại thì em cứ về nhà trước nhé."

Nói xong, hắn bó chặt ống quần đi vào phía sâu trong núi rừng.

"Chú ý an toàn." Cố Yêu Yêu do dự chớp mắt một cái, nói với bóng lưng đơn bạc của thiếu niên.

Chờ khi bóng dáng của Thẩm Tây Lâm khuất dạng hẳn, Cố Yêu Yêu mới tiến vào nhà trọ. Cô còn có việc phải làm – chụp ảnh những cái tem kia, rồi rao bán trên mạng.

Thực ra thì cô cũng không muốn làm phiền Thẩm Tây Lâm, nhưng nếu đặt mua ở trên sàn thương mại hay shop nào đó thì sẽ không mua được gà sống, chứ đừng có nói đến gà rừng đã trở thành động vật được bảo hộ ở hiện đại.

Đọc qua truyện hệ liệt, Cố Yêu Yêu biết, Thẩm Tây Lâm mang trên mình vai nhân vật phản diện, các loại kỹ năng không bàn độ tinh thông, nhưng cũng đều sở hữu, và am hiểu nhất là đi săn.

Theo thảo luận của nguyên tác, bởi vì thường xuyên Kiếm thêm đồ ăn cho mẹ và em gái nên hắn đã luyện ra được bản lĩnh thực sự.

Cho nên việc này, Cố Yêu Yêu chỉ có thể nhờ đến hắn.

Nghĩ như vậy, cô đặt đơn mua năm sáu cân táo, hai ba loại rau dại, cùng với – hai con gà rán.

Trong thời gian ba mươi phút, với mỗi góc độ của con tem, Cố Yêu Yêu đều chụp mấy bức, lại chăm chú sàng chọn hình ảnh tốt, sau đó đăng kí tài khoản, tải lên hình ảnh và biên soạn lời giới thiệu chi tiết.

Về giá cả, cô cẩn thận tham khảo các tem cùng loại, cuối cùng định giá đắt hơn chừng một trăm so với thị trường.

Cố Yêu Yêu dám cam đoan, không có tem của ai có thể so sánh về mặt chất lượng với sản phẩm của cô. Hoàn toàn mới in, có thể so bì được ư? Đối với nó, cô rất có lòng tin.

Sau khi xử lý tốt mấy chuyện này, đồ ăn nhanh cũng đã được chuyển đến.

Trước tiên, cô lấy gà rán thơm ngào ngạt ra, đeo găng tay dùng một lần vào, tước hết thịt ra, gặm sạch chỗ thịt còn sót lại trên xương gà, sau đó bọc phần thịt kia vào màng bọc thực phẩm.

Cố Yêu Yêu rửa tay một cái, lộ ra vẻ mặt tươi cười vui vẻ và thỏa mãn ra khỏi nhà trọ.

Bây giờ là lúc mặt trời ngả dần dần về tây, nhưng áng mây ở trên trời như bị lửa thiêu, đỏ rực.

Thật đẹp quá, Cố Yêu Yêu thưởng thức một lát, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái điện thoại. Nhân lúc Thẩm Tây Lâm chưa trở về, "tách tách" chụp lại mấy tấm cảnh đẹp. Cô lại lấy ra giá đỡ ba chân và chụp một tấm với ráng chiều tà đỏ rực đẹp đẽ.

Lúc này, Yêu Yêu mới hài lòng thu hồi giá đỡ và điện thoại, lấy táo và rau dại đã được mua về và lẳng lặng chờ đợi.

Lúc tia nắng cuối cùng của chân trời sắp biến mất, Thẩm Tây Lâm cõng giỏ trúc xuất hiện. Nhìn thấy đôi chân của thiếu nữ đang đi lại trên tảng đá, đôi mắt hắn chớp lên, chỉ nói: "Đi thôi."

Một cao một thấp hai dáng người gầy teo đi trên con đường nông thôn nhỏ. Khi sắp đến cửa thôn, Cố Yêu Yêu nhận lấy bao tải chứa gà rừng, chân thành nói lời cảm tạ và cũng đưa tới một cái giỏ trúc, nói: "Hái một chút rau dại và quả táo, cho Miểu Miểu ăn."

Vốn Thẩm Tây Lâm không muốn nhận, lại nghe được là cho em gái nhà mình thì không có lý do cự tuyệt. Hắn bèn nhận lấy và nói cảm ơn.

Hai người lễ phép cảm ơn lẫn nhau rồi ai về nhà nấy, người nào tìm mẹ người nấy.

Sau khi về đến nhà, cô cất cánh của ba con gà rừng rồi nhét vào trong l*иg gà và bắt đầu thái cỏ heo.

Hai con heo trong nhà vừa nghe thấy tiếng động thì ghé vào tường lớn tiếng ụt ịt. Bọn chúng biết đây là chủ nhân đang chuẩn bị đồ ăn cho chúng.

Cố Yêu Yêu cho heo ăn xong. Thấy người mẹ đanh đá của bọn cô cơm nước xong xuôi về đến nhà, cô vui vẻ chỉ vào l*иg gà nói: "Mẹ, mẹ nhìn xem!"