Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 249: 'Đầy đủ' anh

Chương 249: 'Đầy đủ' anh

"Xin chào mọi người, đây là Báo giải trí, tôi là Tiểu Tôm! Đều nói quan lớn giận dữ vì hồng nhan, buổi chiều hôm nay tại khách sạn Vinh × đã xảy ra một vụ xung đột do giận dữ vì hồng nhan của hai người, đây là clip quay lúc đó, từ đây có thể nhìn rõ hình ảnh của ba người trong đó! Đúng vậy, các bạn không có nhìn lầm! Nam nhân mặc đồ đen trong clip ra tay rất nặng kia chính là ảnh đế Nguyễn Lân mà mọi người quen thuộc, đến tột cùng chuyện gì đã làm cho Nguyễn Lân thân sĩ luôn ôn hòa lại nổi giận như vậy? Cô gái quần áo hỗn loạn trong clip kia là ai? Để phóng viên điều tra tình huống cho chúng ta cùng xem."

"Theo như điều tra, nam nhân mặc áo đen tên là Lương Cách, là người thừa kế của công ty truyền thông Memory, cô gái trong clip là người mẫu quảng cáo mới của Memory, tên là Ada, buổi chiều hôm nay vốn là lễ khai mạc năm mươi năm của Memory nhưng bởi vì xung đột lần này, nghi thức khai mạc bị hủy bỏ, sau khi sự việc xảy ra, trước mắt mọi chuyện cũng chưa rõ ràng. Tình huống bây giờ là như vậy, Tiểu Tôm."

"Nguyễn Lân được làm khách mời đặc biệt đến tham dự tiệc chúc mừng năm mươi năm của Memory có thể thấy là hắn rất được tôn trọng, thế vì sao lại ra tay nặng với Lương Cách như vậy? Sau mục tin mới Báo giải trí xin chú ý đến trang web của Báo chúng tôi, đều là những tin tức cập nhật mới nhất nhanh nhất, tôi là Tiểu Tôm..."

"Meo meo. . ." Để Đậu Đỏ xuống, Hà Nhạc Nhạc mở máy tính tìm hiểu tình hình xung quanh, hiện tại các trang web, diễn đàn lớn nói cái gì cũng có, chỗ nào cũng có người chứng kiến, có người nói Nguyễn Lân anh hùng cứu mỹ nhân bị Lương Cách sàm sỡ, cũng có người nói bạn gái của Lương Cách là fan cuồng của Nguyễn Lân, Lương Cách ghen tức cố ý chọc giận Nguyễn Lân, Nguyễn Lân không nhịn được nữa nên bắt buộc phải ra tay. Tuy rằng cái gì cũng có, nhưng mặc kệ là truyền thông hay là fan, người qua đường, tất cả dư luận đều hướng về phía Nguyễn Lân, có thể thấy được hình tượng thân sĩ ngày thường của Nguyễn Lân được đắp nặn thành công như thế nào.

Nhưng mà Hà Nhạc Nhạc lại rất rõ ràng, bản tính của Nguyễn Lân... nóng nảy táo bạo. Có thể hắn đã nhịn bảy năm, chưa bao giờ bại lộ, hôm nay sao lại...

"Đừng lo lắng, không có việc gì." Tần Chi Tu đặt ly nước trái cây trước mặt cô, ngồi vào bên cạnh cô.

Hà Nhạc Nhạc tươi cười nhưng đôi mắt lại chứa đầy lo lắng.

Tần Chi Tu cúi đầu hôn lên đôi mắt cô, "Rất xin lỗi. . ."

"Ừ?"

"Những lời Hơi Hơi đã nói."

"Không sao, những lời em từng nghe còn hơn như vậy nữa, đã không còn cảm giác gì rồi." Hà Nhạc Nhạc cười cười, uống nước trái cây.

Cảm giác đau lòng xa lạ xuất hiện trong ngực, Tần Chi Tu hôn lên môi cô, nhấm nháp nuốt lấy nước trái cây trong miệng cô, thuận thế hôn sâu hơn.

"Nhưng..." Hà Nhạc Nhạc nhẹ nhàng đẩy Tần Chi Tu ra, "Tin tức gần đây em có xem, nếu như anh và Đỗ Vi thuận lợi phát triển... giao hẹn của chúng ta cũng có thể kết thúc."

"Em không cần anh nữa sao?"

"Đây không phải vấn đề em muốn hay không. Mà là dưới tình huống bình thường, một cô gái sẽ không chấp nhận một nam nhân vẫn duy trì quan hệ mờ ám với cô gái khác, anh muốn Đỗ Vi thực sự chấp nhận anh, anh cũng phải cho cô ấy 'đầy đủ' anh mới được."

Tần Chi Tu nhìn Hà Nhạc Nhạc một hồi lâu, "Ừ." Tiếp tục ôm lên môi cô, ôm lấy eo cô áp cô trên sô pha.

"A. . . Tu! Anh ── "

"Cô ấy sẽ không tìm anh nữa đâu." Tần Chi Tu lẩm bẩm nói, ngón tay thon dài xâm nhập vào quần áo cô, đặt lên nhũ hoa no đủ.

"Cái gì?"

"Anh dùng tất cả tài sản thành lập một quỹ từ thiện." Cởϊ áσ ngực của cô xuống, vươn đầu lưỡi trêu đùa nhũ hoa hồng nhạt xinh đẹp của cô, nhìn nó từ từ trở nên trong suốt kiều diễm.

"Ừ. . ." Có ý gì? Chuyện đó và Đỗ Vi liên quan gì đến nhau? Cau mày chịu đựng tê ngứa trước ngực, làm suy nghĩ của cô không rõ ràng.

"Đã không có tiền, anh đối với cô ấy cũng không có giá trị gì nữa." Đứng dậy cởϊ áσ thun trên người, Tần Chi Tu cũng bóc sạch cô ở dưới thân.

Vẫn nghĩ đến lời nói của Tần Chi Tu, Hà Nhạc Nhạc không hề phát hiện cả người cô đã trần trụi, "Anh nói là, Đỗ Vi đối với anh không có tình cảm mà chỉ vì tiền của anh?"

"Ừ." Tách hai chân của cô ra, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên hoa hạch mẫn cảm của cô.

"A ──" Lúc này Hà Nhạc Nhạc mới ý thức được tình huống trước mắt.

Mới chạm nhẹ vào đã có phản ứng lớn như thế, Tần Chi Tu nhìn chằm chằm vào hoa hạch phấn hồng mượt mà khéo léo, cúi người khẽ mυ'ŧ.

"A. . . Tu! Chờ, đợi chút. . ." Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mất hồn giữa hai chân làm cô giật mình, nhưng cô còn muốn biết rõ ràng! "Vậy anh, anh không luyến tiếc Đỗ Vi sao? Không phải anh rất yêu cô ấy à? Anh rõ ràng có cơ hội ── a!" Hoa hạch bị đầu lưỡi nóng bỏng liếʍ qua, kịch liệt hút mạnh làm cho dưới thân cô bủn rủn, chỗ sâu trong bụng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠, theo sự co rút chảy róc rách ra ngoài.

"Anh cũng không biết cái gì là yêu." Tự giúp côn ŧᏂịŧ căng trướng của bản thân, hắn quỳ gối giữa hai chân cô, ma sát qua lại trên đóa hoa mềm mại, cho đến khi côn ŧᏂịŧ phủ đầy mật nước từ đóa hoa dính vào. Mật huyệt ngượng ngùng đóng chặt, cho dù hai chân mở lớn vẫn không có một khe hở như cũ, rất khó tưởng tượng được chỗ nhỏ hẹp như vật lại có thể cất chứa quái vật to lớn của nam nhân.

"Tu. . . ừ. . ."

"Anh chỉ biết bản thân muốn gì..." côn ŧᏂịŧ phá vỡ đóa hoa, chậm rãi xâm nhập hoàn toàn cả gốc rễ "... Và muốn ai."

"A. . ." rêи ɾỉ cực kỳ kiều mỵ.

"Nhạc Nhạc, cho em 'đầy đủ' anh. Em muốn không?" Côn ŧᏂịŧ to lớn qua lại trong mật huyệt nhỏ hẹp, bị vách tường ẩm ướt trên huyệt thịt gắt gao bao chặt, mỗi lần rút ra đâm vào đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng.

"Tu. . ."

"Muốn không?"

Muốn không? Cô muốn hắn sao?

Nhìn dáng vẻ động tình của hắn, dáng vẻ hắn nhìn cô, dáng vẻ hắn coi cô như điểm tựa duy nhất, dáng vẻ khát vọng câu trả lời khẳng định, đôi mắt cả thế giới đều cất chứa trong đó...

"Em muốn, em muốn anh..."

"Cả một đời một kiếp."

"Cả một đời một kiếp. . . A ừ. . ."

Đợi được câu trả lời, Tần Chi Tu đè nặng lên thân thể mềm mại của cô va chạm liên tục, da^ʍ huyệt phải miễn cưỡng thừa nhận côn ŧᏂịŧ thật lớn ra vào, đem hoa huyệt nhu nhược của cô cưng chiều vô số lần.

Thân hình xinh đẹp bị va chạm liên tục ở trên sô pha, thân thể hưng phấn ma sát thoải mái, bộ ngực mềm mại bị hắn nắm trong tay tùy tiện xoa nắn, một bên còn lại lộ ra ngoài không khí thì động tác của hắn mà run rẩy cao thấp. Eo nhỏ bị nắm chặt bị động thừa nhận va chạm của hắn, phối hợp với mỗi lần hắn xâm nhập, khi hắn đυ.ng đến đỉnh hoa huyệt, eo nhỏ sẽ phản xạ động đậy một chút, cái miệng nhỏ nhắn ngâm khẽ giống như biến thành giai điệu dễ nghe.

"A a. . ."

Thân thể bị dạy dỗ có thói quen hưởng thụ tình ái dưới động tác rút cắm sâu nặng không bao lâu đã tới cao trào, tiểu huyệt gắt gao co rút lại, giống như tham lam hút lấy côn ŧᏂịŧ đang xâm nhập.

Trong sung sướиɠ cao trào, tiểu huyệt vẫn bị hắn làm như cũ, hai chân do thời gian dài duy trì tư thế đã mỏi đến mức sắp co rút, như vậy lại tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ sung sướиɠ ở giữa hai chân hơn nữa. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật lớn từ bụng lan đến từng lỗ chân lông, vui sướиɠ làm cô dục tiên dục tử.

"Chờ, đợi chút, ngừng, ngừng một chút. . ." Hà Nhạc Nhạc để hai chân sắp chuột rút xuống, khó xử nhìn côn ŧᏂịŧ đỏ tươi to lớn của hắn, ngượng ngùng xoay người, quỳ lên dựa vào sô pha, thắt lưng khẽ nhích, nhếch kiều mông lên.

Nhìn thân thể xinh đẹp da^ʍ mỹ của cô, Tần Chi Tu cuối người hôn lên gáy cô, lại lần nữa xâm nhập vào hoa huyệt, nhiều lần đâm sâu đến hoa tâm, rút cắm mới vài cái đã làm cô run rẩy cầu xin đứng lên.

"Tu. . ." Làm nũng yêu kiểu, giống như tiếng hát làm lỗ tai hắn mê say, tâm hồn, thân thể hắn trở nên cuồng loạn.

"A a a. . ."

Tiếng va chạm của thân thể hoà với tiếng rêи ɾỉ lượn lờ đến hơn nửa đêm.