Sáng hôm sau, lúc Trần Thư chưa thức giấc ông đã rời giường.
Tần Sơn tắm rửa một lúc, cạo râu sạch sẽ, chải chuốt vuốt keo cho tóc, tinh thần sảng khoái có chút mong đợi.
Ông ghé qua McDonald mua đồ ăn sáng cho Lan Linh, ông nghĩ chắc các cô gái nhỏ đều thích ăn món này.
Khi ông lái xe tới dưới tiểu khu nhà Lan Linh, cô kêu ông đợi năm phút.
Năm phút sau, cô gái nhỏ liền ra tới cửa.
Tần Sơn xuống mở cửa cho cô, cô gái nhỏ hôm này rất xinh đẹp làm ông không rời mắt được. Mái tóc thẳng trẻ trung ngày thường giờ đã được cô uốn xoăn, đôi môi đỏ mọng và bóng như thạch tạo cảm giác quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành,
“Bữa sáng.”
Cô gái nhỏ nhận lấy bữa sáng, vui vẻ ôm eo ông, “Ca Ca, huynh thật tốt.”
Tần Sơn vội ôm lấy cô ngồi vào trong xe, ông không biết tại sao mỗi lần cô gọi ca ông liền có phản ứng.
Tần Sơn, sao ngươi lại cầm thú như thế, trong lòng tự trách bản thân.
Khi đến công viên trò chơi, Tần Sơn dẫn Lan Linh đi chơi từng trò trong đó, hai người chơi rất giỏi, một lúc sau thắng được rất nhiều quà.
Bọn họ giống như đôi tình nhân dạo chơi trong công viên, Tần Sơn mua kem cho cô, cột dây giày cho cô, và cõng cô khi cô mỏi chân không muốn đi bộ.
Vẻ ngoại của họ rất xuất chúng, thu hút không ít ánh mắt hâm mộ lẫn ganh tỵ trong đó.
Đi tới nơi vượt thác cầu ghềnh, ông bước qua từng cái một. Nhưng Lan Linh sợ hãi và muốn đi cùng Tần Sơn.
Tần Sơ không còn cách nào đành cùng nhân viên hỗ trợ, cuối cùng là ông ôm cô vượt cầu.
Đi được nửa chặng đường, ở chỗ Tần Sơn không thấy, Lan Linh bí mật kéo áo khoác áo mưa ra.
Khi Tần Sơn đỡ Lan Linh xuống, cô không có sức ôm lấy Tần Sơn.
“Không sao, đừng sợ, ca đưa muội qua rồi.” Tần Sơn giúp cô cởϊ áσ mưa đưa lại cho nhân viên, thấy quần áo của cô bị nước làm ướt hết.”
“Tôi có thể mua quần áo ở đâu?”
Nhân viên chỉ tay, “Ở đằng kia có chỗ bán quần áo.”
“Cảm ơn.” Tần Sơn ôm Lan Linh bước tới.
Cửa hàng không đông người mấy, chỉ có mấy người mặc áo mưa, quần áo xộc xệch.
Ông chủ uể oải xem TV, Tần Sơn chọn cho một cái váy màu đỏ bảo cô vào phòng thử đồ để thay.
“Ca…”
“Có chuyện gì vậy?”
“Ca vào được không?”
Tần Sơn đi vào.
“Muội không kéo khóa được.” Lan Linh khó chịu nói.
Tần Sơn giúp cô kéo khóa lên, lại bị cô gái nhỏ ôm chặt làm nũng, “Nãy muội rất sợ…”
Tần Sơn hôn lêи đỉиɦ đầu cô, “Ngươi nhát gan…”
Lan Linh sờ vào áo cao bồi màu trắng ngắn tay của ông, ông bị giật mình không kịp trở tay, bất ngờ kêu lên một tiếng, âm thanh gợi cảm phát ra.
“Lan Linh, muội làm gì?”
“Quần áo của ca ca cũng bị ướt rồi.”
“Không có việc gì.” Tần Sơn bị cô sờ lên lửa, đem tay cô kéo ra.
“Sẽ bị ốm.”
“Không sao, sức khỏe ca ca rất tốt.”
“Ca ca thật lợi hại…”
Tần Sơn nhìn cái miệng nhỏ đỏ tươi của líu lo, nhịn không được, thô bạo ôm cô ở trên mặt cô hôn lấy, “Tiểu quỷ.”
“Ân ~ ca ca xấu.” Lan Linh hờn dỗi, Tần Sơn chịu không nổi lửa dục, ôm cô không buông tay.
« Ca ca ? »
« Gì ? » Tần Sơn chôn đầu vào vai cô, ngửi mùi hương thuộc về cô.
« Muội có thể hôn ca ca không ? »
Trán Tần Sơn chống lại trán Lan Linh, trong ánh mắt du͙© vọиɠ trầm đυ.c, « Muội muốn hôn chỗ nào của ca ca ? »
Lan Linh nuốt nước miếng, « Môi.”
Thanh âm Tần Sơn khàn khàn, vẫn giữ vững ở điểm mấu chốt, “Có thể hôn tai ca ca, ca ca có lão bà, không thể hôn vào môi.”
“Hôm nay ca ca làm bạn trai của Linh nhi, đây là nụ hôn đầu của Linh nhi.”
Nam nhân đối với nụ hôn đầu có sự dụ hoặc rất lớn, người lạnh lùng như Tần Sơn cũng không từ chối được..
“Bạn trai cũ chưa từng hôn muội ?”
“Không có, Linh nhi muốn dành nụ hôn đầu cho ca…”
Lời nói tựa như mật ngọt, Tần Sơn không có biện pháp cự tuyệt, trong ông chửi một tiếng, “Rồi.” Sau đó nhìn đôi môi đỏ của Lan Linh hôn xuống.
“Ca ca hôn Lan Linh…” Lời âu yếm biến mất khi mỗi lưỡi chạm nhau, Tần Sơn hôn cái miệng nhỏ của cô.
Cô gái nhỏ miệng thật ngọt, chưa bao giờ hôn ai, mà bị người lớn hơn cô hai mươi tuổi đoạt mất. Cô tin tưởng ông, để ông dạy cô hôn môi, dạy cô vẻ đẹp chỉ thuộc về người yêu nhau..
“ưm… ca ca nhẹ chút.” Cô gái nhỏ than một tiếng, ôm eo cô, xoa nắn hai cái mông vểnh của cô.
“Tiểu phôi đản sao muội lại ngọt như vậy, ca ca sao chịu được.”
“Ca ca ngươi xấu, sao lại sờ mông Linh nhi?”
Cô hờn dỗi trách móc ông, Tần Sơn nghe được càng say mê, tay từ từ chui vào trong quần áo trực tiếp sờ vào mông cô. Phảng phất đắc ý nói, muội không thích, ta cứ sờ đấy.
Tần Sơn vẫn có chút lý trí, tay ông không sờ đến nơi khác, yêu thích chơi đùa mông cô. Ông dốc hết sức làm loạn trong miệng cô, đem cánh môi cô cạy ra, mυ'ŧ đầu lưỡi, lướt qua các kẽ răng của cô gái nhỏ.
Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, hai người đi ra khỏi phòng thay đồ, miệng Lan Linh sưng đỏ, cánh mông bị Tần Sơn xoa đến tê dại.
Ông chủ vẻ mặt “Ta hiểu” nhìn về phía họ, đầu Lan Linh cúi xuống đất không dám ngẩng đầu.
Sau khi thanh toán xong, Tần Sơn kéo cô đi.
Hai người đi dạo một lúc, mới chịu về.
Về tới dưới tiểu khu nhà Lan Linh, Tần Sơn cởi đai an toàn cho cô, đem cô để trên đùi.
“Hôm nay ca ca dạy người đã quên rồi?”
“Dạy…dạy cái gì?” Lan Linh đỏ mặt không nhìn ông, tay cầm góc áo không buông.
“Dạy muội hôn môi.”
Tần Sơn lại muốn hôn cô, bị Lan Linh tránh đi.
“Đã học, học xong rồi.” Lan Linh ngượng ngùng che miệng, “Miệng đều sưng cả lên rồi.”
“Nha đầu, còn chưa tới 12 giờ” Tần Sơn ở bên tai cô nói.
“Vậy thì sao?”
“Vậy, ca ca vẫn là bạn trai muội. Bạn trai muội định hôn muội, yêu muội, ngoan đưa tay ra. »
Người đàn ông đã kết hôn mà nói là bạn trai mình, thật không biết xấu hổ, Lan Linh nghĩ, trong lòng mừng thầm, Tần Sơn chủ động muốn hôn cô.
Cô ngoãn ngoãn để tay lên, ngửa đầu lông mi run run, ánh mắt tràn ngập tình yêu nhìn Tần Sơn.
Tần Sơn bị ánh mắt nhu tình của cô nhìn liền cứng, trực tiếp cách một tầng váy hướng vào nơi mềm nhất của cô, nhẹ đẩy, sợ dọa đến tiểu cô nương.
Phía dưới của Lan Linh bị ông đưa đẩy, « ca ca hôn Linh…hôn Linh nhi… »
Tần Sơn chịu không nổi, hôn vô cái miệng nhỏ của cô xoa dịu khí nóng trong người.
.........
Ps: Mình sẽ set vip tùy chương, không set hết các chương về sau đều là vip mọi người yên tâm nhé.