Ôn Hàn Tự hắc hắc cười xoay người lại, một bàn tay đã nắm chặt dươиɠ ѵậŧ của Lý Quyền Cần ái muội xoa bóp, “Quyền Cần, ta tới……” “Ân, Quyền Cần” cách vải dệt xoa nắn Lý Quyền Cần dươиɠ ѵậŧ tho lớn, pheromone tràn ngập trong không khí phiêu tán ra tới, Ôn Hàn Tự mặt mang xuân ý, thân thể mềm mại mà ỷ ở Lý Quyền Cần trong lòng ngực, còn dùng ngực cọ xát Lý Quyền Cần ngực, có thể thấy được là cơ khát khó nhịn.
Ôn Hàn Tự không biết xấu hổ chủ động câu dẫn hắn, lại dâʍ đãиɠ đối với hắn động dục, Lý Quyền Cần cũng không hề nể nang, một bàn tay to liền đặt trên mông Ôn Hàn Tự dùng sức xoa bóp, Ôn Hàn Tự ở trong lòng ngực hắn đem mông nâng cao hơn, thanh âm rêи ɾỉ có thể chảy ra nước, “Quyền Cần thật thoải mái, a Quyền Cần nha” Lý Quyền Cần nghe được, dưới thân nóng lên, vừa muốn mắng hắn “Dâʍ đãиɠ”, Ôn Hàn Tự liền triền người mà ngăn chặn hắn miệng, ướt mềm đầu lưỡi chui vào hắn khoang miệng, sốt ruột dùng sức mà mυ'ŧ vào đầu lưỡi của hắn, hấp thu nước bọt, Ôn Hàn Tự thân đến thở hổn hển cũng luyến tiếc từ miệng Lý Quyền Cần rời khỏi.
Lý Quyền Cần rõ ràng là bị Ôn Hàn Tự đẫy ngã, cùng Ôn Hàn Tự hôn môi cảm giác thực thoải mái. Lý Quyền Cần sững sờ hết sức, Ôn Hàn Tự cũng đã đem dươиɠ ѵậŧ vuốt đến thô to lên, chỉ còn chờ dươиɠ ѵậŧ lớn đâm vào trong hắn. Hắn một bên lòng nóng như lửa đốt mà cởi bỏ dây lưng, một bên khó nhịn nói: “Quyền Cần Quyền Cần tớ muốn, tớ muốn”.
Lý Quyền Cần lấy lại tinh thần hung hăng nhéo mông hắn, cặp mông trắng nõn lập tức liền hiện ra năm ngón tay , “Muốn cái gì?” “Muốn dươиɠ ѵậŧ, tớ muốn dươиɠ ѵậŧ” Lý Quyền Cần qυầи ɭóŧ đều bị Ôn Hàn Tự kéo xuống, dưới háng dươиɠ ѵậŧ vốn đã thô nay lại ở trước mặt Ôn Hàn tự trướng to nay lại càng thêm thô, Ôn Hàn Tự ngồi xổm xuống, ngửi được mùi vị quen thuộc, hắn nuốt nuốt nước miếng, mặt không tự chủ được hướng dươиɠ ѵậŧ dán sát lại, “Là đại dươиɠ ѵậŧ của Quyền Cần ăn ngon nhất”, Ôn Hàn Tự “Ngao ô” một ngụm nuốt đi vào, Lý Quyền Cần nơi này rất ít khi chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, duy nhất một lần cùng Ôn Hàn Tự làʍ t̠ìиɦ, mới thể nghiệm quá.
Hắn nhẹ nhàng “Tê” một tiếng, đem tay ấn ở sau ót Ôn Hàn Tự, hơi thở phả lên Lý Quyền Cần lông dưới rậm rạp, liếʍ láp cán dươиɠ ѵậŧ, càng thêm điên cuồng. “Ngô” đầu lưỡi tinh tế miêu tả đỉnh chóp qυყ đầυ, Ôn Hàn Tự miệng đều đã hồng lên, miệng nhỏ không thể ngậm hết dươиɠ ѵậŧ lớn, hai tay ôm lấy phần dư ra từ miệng làm tuốt lên xuống
Ôn Hàn Tự thể chất mẫn cảm, chỉ là liếʍ Lý Quyền dươиɠ ѵậŧ, bên trong đã sớm chảy nước da^ʍ, c̠úc̠ Ꮒσα mềm nhũn, hận không thể lập tức đem trong miệng dươиɠ ѵậŧ lớn cắm đến chính mình c̠úc̠ Ꮒσα. Lý Quyền Cần dươиɠ ѵậŧ trướng hồi lâu, hắn duỗi tay đem Ôn Hàn Tự từ trên mặt đất ôm lên ném trên giường, Ôn Hàn Tự đầu óc còn ngơ ngẩn bò dậy mà đòi hỏi:" Dươиɠ ѵậŧ của tớ đâu. Đại dươиɠ ѵậŧ của tớ đâu " .
Lý Quyền Cần dở khóc dở cười, cởi ra quần áo, vỗ vỗ giường ý bảo hắn, “Lại đây ăn.” Ôn Hàn Tự lại bò đến Lý Quyền Cần dưới háng , " Còn không mau đưa mông dâng cao cho tớ xem" Lý Quyền Cần nhéo nhéo gương mặt, đang hút lấy hắn dươиɠ ѵậŧ , quả nhiên, thật là nhiều nước. Ôn Hàn Tự không chút do dự liền đem mông mình dâng lên cho Lý Quyền Cần không chút do dự . Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Ôn Hàn Tự dâʍ ŧᏂủy̠ liên không ngừng chảy. Thoắt cái đã làm ước ngực của Lý Quyền Cần.
Lý Quyền Cần vươn ngón giữa chậm rãi cắm vào hậu huyệt, phía trước đang liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của đối phương khẽ hừ nhẹ một chút, mông tao lãng xoay một chút chỉ ngóng trông ngón tay kia đi vào càng sâu. Ngón giữa chậm rãi nới rộng tràng đạo, cố ý nâng đốt ngón tay, khớp xương cọ qua điểm mẫn cảm, Ôn Hàn Tự liền kêu to lên, hai cái đùi run lên thiếu chút nữa cả người té vào Lý Quyền Cần trên người.
Ôn Hàn Tự xoay đầu lại, ánh mắt tức giận, trừng mắt, “Quyền Cần, cậu thật là xấu” Lý Quyền Cần khgoong thèm liếc mắt, hắn mạnh mẽ nắm lấy Ôn Hàn Tự mông giống xoa cục bột, vừa bóp vừa niết, ngón giữa trong c̠úc̠ Ꮒσα mà đâm mạnh vào, cào nhẹ thành ruột, Ôn Hàn Tự đột nhiên không kịp phòng ngừa mà thét chói tai, hoàn toàn mềm yếu mà nằm trên người Lý Quyền Cần, “Người xấu” Lý Quyền Cần xem hắn mềm như bông, mặc người xâu là cậu ăn sạch tiểu dê con liền nhịn không được cười, hắn rút ra ngón tay, không bị ngăn chặn, hậu huyệt liền khép chặt lại , “Ha.... a” Ôn Hàn Tự bị làm đến cao trào, hắn mặt dính sát vào dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, nhắm hai mắt dùng gương mặt ra sức cọ dươиɠ ѵậŧ lớn, trong miệng lẩm bẩm tự nói, “Tớ yêu dươиɠ ѵậŧ Quyền cần nhất ”
Lý Quyền Cần huyết khí dâng trào, cả ngày ngửi thấy Ôn Hàn Tự pheromone, đã sớm tích một đống tinh lực không chỗ phát tác, đang lúc hắn chuẩn bị đem Ôn Hàn Tự đè ở dưới thân , Ôn Hàn Tự liền đem mông nhắm ngay mặt Lý Quyền Cần mà đong đưa qua lại, không thể tưởng tượng được mà dụ hoặc câu dẫn: “Quý khách có khát không ?” Tôi có dưa hấu thượng hạng, có thể trị được cơn khát của quý khách đó nha” Ôn Hàn Tự cặp mông trong không khí nhẹ nhàng run rẩy, hắn duỗi tay bẻ ra chính mình hai cánh mông, lộ ra c̠úc̠ Ꮒσα, bên trong đỏ tươi thịt ruột ở nhẹ nhàng mấp máy, “Tôi còn cố ý vì ngài khai cái cái miệng nhỏ, quý khách mau tới uống nước dưa hấu đi” Lý Quyền Cần thế nhưng trong nháy mắt thật cảm thấy Ôn Hàn Tự cặp mông tròn giống trái dưa hấu, thật nhiều nước da^ʍ ngọt, hắn vươn đầu lưỡi liếʍ cửa huyệt mọng nước, nước da^ʍ chứa pheromone nên càng khiến Lý Quyền Cần mê mụi, chỉ nghĩ vĩnh viễn chiếm lấy, hắn cảm thấy chính mình điên rồi.
“Ách.... a” Ôn Hàn Tự mẫn cảm co rút lại c̠úc̠ Ꮒσα, thiếu chút nữa liền đem Lý Quyền Cần đầu lưỡi kẹp ở bên trong, hắn nắm Lý Quyền Cần dươиɠ ѵậŧ lớn nhẹ mυ'ŧ qυყ đầυ, qυყ đầυ chảy ra ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị hắn cuốn vào trong miệng mà nuốt xuống, “Quý khách có muốn ta chăm sóc dươиɠ ѵậŧ không? Muốn không !” Ôn Hàn Tự dươиɠ ѵậŧ run run, bắn ra một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ở Lý Quyền Cần cơ bụng , tràng đạo co quắp đến lợi hại, trào ra một đại sóng dâʍ ŧᏂủy̠ đều bị Lý Quyền Cần nuốt vào, hắn cảm giác trong miệng đều là mùi sữa ngọt của Ôn Hàn Tự. “A a Quyền Cần cậu thật là lợi hại nha”, hậu huyệt bị liếʍ đến cao trào, Ôn Hàn Tự liền xụi lơ trên người đối phương, hắn thở phì phò nhi chờ đợi kɧoáı ©ảʍ qua đi.
Ôn Hàn Tự đã phát tiết xong, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ Lý Quyền Cần còn chưa bắn, hắn đem Ôn Hàn Tự kéo tới ôm đến trong lòng ngực, vỗ vỗ mông mềm của cậu, lại nhéo hắn cằm hỏi: “Đây dưa gì vậy, nước như thế nào lại nhiều?” Ôn Hàn Tự vừa nghe Lý Quyền Cần khen hắn, c̠úc̠ Ꮒσα co rụt lại lại chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, cố tình hắn ngồi Lý Quyền Cần trên đùi, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống làm ước hắn, nhưng cậu một chút cũng không e lệ, dứt khoát liền ở trên đùi cọ xát cọ xát, đem dâʍ ŧᏂủy̠ bôi lên toàn bộ đùi hắn .
Lý Quyền Cần nắm lấy Ôn Hàn Tự eo,cậu dựa vào Lý Quyền Cần trong lòng ngực, hồ ngôn loạn ngữ trả lời: “Là dưa của Ôn Hàn Tự mua.” Hắn tạm dừng , ôm Lý Quyền Cần cổ làm nũng, “Nếu Quyền Cần mua, liền sửa tên gọi là Lý Quyền Cần dưa, được không? Cậu có chịu không sao?”. Ôn Hàn Tự nói xong liền đem mông nhắm ngay dươиɠ ѵậŧ lớn, đại qυყ đầυ đâm ngay lỗ hậu huyệt, Lý Quyền Cần tự giác mà đỡ dươиɠ ѵậŧ lớn chậm rãi cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα, , Ôn Hàn Tự làm nũng cùng thân thể dụ hoặc mà dụ giỗ hắn, Lý Quyền Cần là bị mê đến tìm không ra phương hướng, bất quá quá đầu óc liền tức khắc đáp ứng: “Cậu muốn như nào liền làm như vậy.”.
“A” dươиɠ ѵậŧ cắm vào tới, Ôn Hàn Tự ôm Lý Quyền Cần, giọng nói mềm mại “Quyền Cần, nếu mua dưa này, nhất định phải ngày ngày chăm sóc nó, mỗi ngày đều phải dùng cậu tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng tình yêu mà tưới nó, chỉ có như vậy mới có thể tạo ra dưa hấu nhiều nước, vừa ngon vừa ngọt,bằng không nó liền sẽ khô héo!”
Hắn vuốt ve Lý Quyền Cần mặt, mà nói, “Quyền Cần, cậu hẳn là cũng không nghĩ muốn dưa hấu mọng nước này mà héo đi, đúng không?” Nguyên lai cũng chỉ muốn cùng hắn quan hệ ?!! Người nông dân Ôn Hàn Tự thật là cao tay?!! Lý Quyền Cần có đôi khi coi Ôn Hàn Tự đáng yêu đem hắn ôm vào lòng, mà chăm sóc thật tốt, có đôi khi lại bởi vì hắn lời nói, muốn đem cậu đá ra khỏi, để cậu thừa sống thiếu chết mà mặc kệ cậu —— đương nhiên, Lý Quyền Cần là luyến tiết cậu
Hắn cắn Ôn Hàn Tự xương quai xanh, một bên nâng eo thật mạnh tiến vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu, một bên nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu xem ra là thèm muốn dươиɠ ѵậŧ đến phát điên rồi, hửm!”. “A a không phải! Không phải!” Ôn Hàn Tự đột nhiên lớn tiếng phản bác nói: “Tớ chỉ cần đại dươиɠ ѵậŧ của Lý Quyền Cần, chỉ mỗi Lý Quyền Cần thôi!!”. Nghe xong lời tỏ tình của đối phương, Lý Quyền cần động tác nhẹ ôn nhu, Ôn Hàn Tự mặt dán ở ngực Lý Quyền Cần , hắn đột nhiên rời đi Lý Quyền Cần ngực, duỗi tay nắm hai vυ' đối phương , “Quyền Cần nơi này giống như quả nho”.
Lý Quyền Cần nắm hắn eo hết sức chuyên chú mà cắm cậu, không nghe rõ lời cậu nói, “Giống cái gì?”. “Quả nho Tiểu Cần Cần a~~~” Ôn Hàn Tự bị dươиɠ ѵậŧ lớn đỉnh đến nơi nào đó, hắn hừ hừ: “Tớ muốn ăn quả nho Tiểu Cần Cần!” Dứt lời, hắn liền một ngụm ngậm lấy Lý Quyền Cần đầṳ ѵú, đúng ra dùng hàm răng cắn, Lý Quyền Cần lo lắng hắn sẽ một ngụm cắn rớt hắn đầṳ ѵú cậu không.
Ôn Hàn Tự hút hai lần cảm thấy không không thú vị, liền phun rớt này hai vυ' “Quả nho Tiểu Cần thật không ngon” không chơi, ngược lại là cúi đầu quan sát chính mình trước ngực hai vυ', đầṳ ѵú dựng lên hồng hào, hắn đối với Lý Quyền Cần kiêu ngạo mà giơ ngực lên, hưng phấn mà nói: “Quyền Cần! Cậu mau xem! So với cậu, vυ' tớ thật giống tiểu anh đào nha~!”Lý Quyền Cần bật cười, giả vờ tức giận sinh khí, cậu chính là quả nho Tiểu Cần Cần, hắn là tiểu anh đào! Chính là giây tiếp theo , Ôn Hàn Tự hôn hôn cằm hắn, còn đối hắn nói: “Quyền Cần, tớ cho cậu ăn tiểu anh đào, cậu đừng nóng giận với tớ?”
Tức giận thoắt cái một giây sau bị dập tắc, hận mà không ngụm cắn hết đầṳ ѵú Ôn Hàn Tự.
Lý Quyền Cần bảy tuổi, đang cùng Ôn Hàn Tự cùng tuổi đang ở trên bãi biển mà xây lâu đài. “Oa! Các cậu mau đến xem! Quân Quân xây lâu đài thật lớn!” “Quân Quân thật là lợi hại a!”. Ôn Hàn Tự cùng Lý Quyền Cần ngồi xổm cùng nhau làm lâu đài, nghe được tiếng nói, Lý Quyền Cần liền cũng không ngẩng đầu lên, mà Ôn Hàn Tự lại bị bên kia một đám tiểu bằng hữu tiếng nói hấp dẫn, hắn nhìn nhìn chính mình lâu đài như sắp sập đổ, vỗ vỗ tay dính cát chạy lại đám bạn hữu, “Tớ cũng muốn xem a!” Lý Quyền Cần xem cậu bóng dáng chạy đi, không vui mà đẩy ngã một dãy lâu đài mà bản thân vừa xây dựng xong, bản thân lúc này còn chưa nhận ra tia đố kị trong hành động bản thân. Ôn Hàn Tự chơi vui vẻ, náo nhiệt cùng đám bạn, thẳng đến sắc trời bắt đầu tối hắn mới nhớ lại Lý Quyền Cần, liền chạy nhanh chạy về tìm người. Chỗ hai người từng chơi, hai thành lâu đài tráng lệ đã được xây xong, nhưng lại không thấy Lý Quyền Cần bóng dáng đâu