Trên Cả Tình Yêu

Chương 7

Ôn Hàn Tự lập tức liền sợ hãi, nước mắt khống chế không được mà rơi xuống, hắn lau nước mắt, nơi nơi tìm Lý Quyền Cần, “Quyền Cần, Quyền Cần cậu ở nơi nào? Tớ rất sợ hãi, a Quyền Cần”. Hắn đi tới đi lui, liền nhìn thấy Lý Quyền Cần ngồi ở đu quay đang lẳng lặng mà nhìn hắn. “Ô ô, Quyền Cần, cậu chạy, chạy đi đâu?” Ôn Hàn Tự chân nhỏ bước hai bước thành một chạy tới, nước mắt đều bị gió thổi rớt. “Không cần lại đây.” Lý Quyền Cần thanh âm non nớt thế nhưng còn mang theo một chút lãnh khốc, “Tớ chán ghét cậu.”

Ôn Hàn Tự ngốc tại chỗ, ủy khuất cực kỳ, “Vì, vì cái gì?” “Bởi vì cậu không cùng tớ chơi.” Lý Quyền Cần nói. “Tớ không phải cố ý”. Ôn Hàn Tự một bên lau nước mắt một bên khóc chít chít mà nói, “Quyền Cần, thực xin lỗi, cậu không cần đừng nghĩ chơi với tớ, tớ cho cậu đường ăn, cậu không cần không chơi với tớ”, Ôn Hàn Tự lau nước mắt tay còn ẩm ướt, hắn từ trong túi tìm được một viên kẹo sữa, vội vàng đưa cho Lý Quyền Cần, “Cậu mau ăn nha, cậu ăn xong rồi còn cùng nhau chơi.” Lý Quyền Cần “Hừ” một tiếng nói: “Cậu dùng miệng đút tớ, tớ mới cùng cậu chơi.” Ôn Hàn Tự lột vỏ kẹo, miệng ngậm lấy kẹo sữa đút cho Lý Quyền Cần ăn, kẹo quá ngọt, hắn không nhịn xuống lặng lẽ liếʍ môi đối phương.

Lý Quyền Cần ngậm vào cây kẹo, hướng cậu duỗi tay, “Ngồi lên đùi tớ.” Ôn Hàn Tự lập tức liền cười hihi, vội vàng nắm lấy hắn tay, ngồi ở hắn trên đùi. Ôn Hàn Tự tuy rằng bảy tuổi, nhưng vóc dáng lại giống tiểu hài tử năm tuổi, mà Lý Quyền Cần trên người đã trổ dáng, vóc dáng so bạn cùng lứa tuổi cao hơn rất nhiều, Ôn Hàn Tự ngồi ở hắn trên đùi rất dễ dàng. Lý Quyền Cần lấy khăn giấy, lau sạch nước mắt của Ôn Hàn Tự, hỏi: “Cậu có nhìn thấy lâu đài của chúng mình không?” Ôn Hàn Tự dùng sức gật đầu: “Tớ thấy được! So với Quân Quần càng muốn to, càng đẹp hơn nhiều nha!” “Chúng mình sau này trưỡng thành, cũng sẽ ở bên nhau có được không?” “Được nha!”

Dươиɠ ѵậŧ ở trong " tiểu dưa hấu" ra ra vào vào, Lý Quyền Cần thở hổn hển, một tay nắm Ôn Hàn Tự eo, một tay đi xoa bóp ngực đối phương, lòng bàn tay có thể cảm nhận được đầṳ ѵú đang nhô cạ ở lòng bàn tay. “A ha ân a” Ôn Hàn Tự hai chân đều gấp lên,mời mọc đại dươиɠ ѵậŧ càng đâm mạnh vào bên trong, hắn bị đâm đến rêи ɾỉ cùng dưới thân chảy nước, làm phương thức baqsm người nhât, làm Lý Quyền Cần vì hắn điên cuồng, “Mau mau cắm tớ nha, Quyền Cần” Hắn đôi mắt ướt dầm dề, giống như mặt nước lóng lánh, sáng ngời, Lý Quyền Cần không cần có bất luận, do dự liền có thể vì hắn nhảy vào trong hồ.

Lý Quyền Cần một mặt ở trong lòng hận sắt không thành thép, đem miệng áp lấy miệng đối phương, đầu lưỡi ngựa quen đường cũ mà tham nhập hắn trong khoang miệng, Ôn Hàn Tự phát ra một tiếng dính nhớp âm thanh, “Ân” ,nổ lực câu lấy Lý Quyền Cần đầu cùng hắn hôn môi, dùng sức mà mυ'ŧ vào Lý Quyền Cần đầu lưỡi, hôn môi một thời gian, hắn ôm chặt lấy Lý Quyền Cần mê muội nói: “Quyền Cần, cậu nước miếng thật ngọt a” Lý Quyền Cần đem hắn ôm vào, làm cho hắn dựa vào chính mình trong lòng ngực, nửa người dưới chậm chạp mà cắm vào, đại qυყ đầυ nhẹ nhàng cạy mở thành ruột thịt, kɧoáı ©ảʍ yếu như có như không mà xâm chiếm, Ôn Hàn Tự bị ma sát đến khẽ nhếch môi hừ hừ, bắt lấy vai đối phương mà thút thít, “Không cần, mau mau ȶᏂασ tớ mạnh đi a” “TᏂασ? Ai dạy cậu học từ này?” Lý Quyền Cần lông mày hơi nhếch lên, vòng eo không báo trước mà đâm thật mạnh đỉnh sâu, nguyên cây dươиɠ ѵậŧ lớn "phốc" " phốc" mà hoàn toàn đi vào , đại qυყ đầυ đỉnh đỉnh vào cửa khoang sinh sản.

Ôn Hàn Tự thoáng chốc liền cảm nhận điện giật kɧoáı ©ảʍ, hắn thẳng người, tràng đạo co rút đến lợi hại, trực tiếp liền cao trào. Thành ruột gắt gao ôm lấy dươиɠ ѵậŧ,theo Ôn Hàn Tự dồn dập hô hấp, không ngừng mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ, Lý Quyền Cần nhìn đến hắn cao trào thất thần một lát, hôn hôn hắn cái trán, đè ở hắn trên người mạnh mẽ mà thọc vào rút ra lên, tốc độ cực nhanh, lực đạo to lớn, thật sự là thọc vào đi lại rút ra. “A a” Ôn Hàn Tự cao trào còn chưa hết, lại liên tục chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn thân thể run rẩy, tràng đạo co quắp không ngừng, kẹp Lý Quyền Cần lại sảng lại đau, nâng lên mông dùng sức mà cắm, Ôn Hàn Tự mãn nhãn nước mắt, bắt lấy Lý Quyền Cần rắn chắc cánh tay ô ô kêu to: “Quyền Cần! Cứu mạng! A a! Quá sâu! Cứu tớ!” Dươиɠ ѵậŧ lớn cấp tốc mà xuyên qua non c̠úc̠ Ꮒσα, huyệt khẩu chỗ thịt non đều bị ma sát đến đỏ lên, Lý Quyền Cần giơ tay đánh lên mông một cái tát, nửa là uy hϊếp nửa là dụ hoặc nói: “Không thích như vậy? Vậy không làm được không?” Hắn đây biết rõ cố hỏi, cố ý trêu đùa ngây Ôn Hàn Tự. “Không cần!” Ôn Hàn Tự vừa nghe liền nóng nảy, hắn khóc lóc sốt ruột mà muốn ngồi dậy giữ lại Lý Quyền Cần, lại bị hắn một lần nữa đè ở dưới thân mà cuồng bạo bị đâm vào, Ôn Hàn Tự cẳng chân banh đến gắt gao, trong miệng kêu: “Quyền Cần! Tớ muốn bắn! Muốn bắn! A!” Trên bụng nhỏ phập phồng, dươиɠ ѵậŧ lập tức bắn ra từng đoạn tϊиɧ ɖϊ©h͙, liền như thế hắn cũng không biết chính mình cao trào bao nhiêu lần, liền tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều sắp bắn không ra. Ôn Hàn Tự liên tục thở dốc, Lý Quyền Cần thương tiếc mà sờ sờ hắn gương mặt, liền chính hắn cũng chưa ý thức được chính mình ánh mắt có bao nhiêu ôn nhu, “Vừa mới còn gọi tớ dùng sức thao cậu, hiện tại liền nói chịu không nổi?” “Quyền Cần, hử. hử” Ôn Hàn Tự hừ hừ ôm hắn eo, có chút giống tiểu miêu mới sinh rất thích dính người.

.Trong lòng ngực là Ôn Hàn Tự, Lý Quyền Cần trái tim liền chịu không nổi, dưới thân đại dươиɠ ѵậŧ còn ngạnh lên, làm hắn càng chịu không nổi, đem Ôn Hàn Tự vừa lật, đè ở trên giường hung hăng mà thao làm, Lý Quyền Cần suy nghĩ nên ở trong khoang sinh sản cậu mà thành kết, kết quả du͙© vọиɠ chiếm lấy ưu thế, chờ hắn lấy lại tinh thần, hắn đã ở Ôn Hàn Tự khoang sinh sản ấm áp mà bắn tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hơn nữa còn đang không ngừng liên tục bắn tinh. Ôn Hàn Tự vẻ mặt hạnh phúc mà tiếp thu chất lượng tốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới đầy bụng, trong nháy mắt, chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ Lý Quyền Cần.

Nguyên bản Lý Quyền Cần còn mang tâm tư áy náy, nhưng nhìn đến Ôn Hàn Tự một mặt say mê ở bị bắn vào, hắn dứt khoát liền tự sa ngã mà ôm lấy thân thể mềm mụp Ôn Hàn Tự, dù sao những việc không nên làm đều đã làm, còn sợ cái gì. Thân thể sau khi hấp thụ hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ chất lượng tốt của đối phương, nửa đêm Ôn Hàn Tự thân thể lại bắt đầu động dục, Lý Quyền Cần đều đã ngủ rồi lại bị hắn bú ʍúŧ mà ngậm chặt dươиɠ ѵậŧ.

Lý Quyền Cần đem đèn mở ra, trong ổ chăn Ôn Hàn Tự ghé vào giữa hai chân bắt cầm lấy côn ŧᏂịŧ lớn của hắn mà liếʍ liếʍ hút hút,bị phát hiện còn chớp đôi mắt vô tội mà nhìn hắn, dâʍ đãиɠ cất lời nói, “Quyền Cần, tớ muốn ăn cậu” Lý Quyền Cần bất đắc dĩ cực kỳ, đem đèn hạ xuống một bậc, mặc cho Ôn Hàn Tự ở bên trong đối với hắn dươиɠ ѵậŧ như thế nào làm loạn cũng mặc kệ. Thẳng đến dươиɠ ѵậŧ lại lần nữa tiến vào hậu huyệt ẩm nóng, cọ tới cọ lui mà thọc vào rút ra, còn cố ý dùng cửa khoang sinh sản hút hắn qυყ đầυ, mỗi lần đại qυყ đầυ liền sắp tiến vào, lại đều sẽ bị bắt chia lìa. Lạt mềm buộc chặt. Cuối cùng bị lăn lộn đến côn ŧᏂịŧ sắp mới chịu không nổi, Lý Quyền Cần tức giận mà bật sáng đèn, xốc lên chăn,nhìn đến gương mặt mang ý thắng lợi, dâʍ đãиɠ tươi cười - Ôn Hàn Tự, Lý Quyền Cần vừa thấy đến hắn mặt liền nghẹn lời, “Ôn Hàn Tự, mau đi ngủ cho tớ!” Hắn quay người đi không để ý tới chính mình dươиɠ ѵậŧ còn ngạnh lên.

Ôn Hàn Tự từ Lý Quyền Cần trên người bị đẩy ra, trong lòng có chút ủy khuất, hắn lắc lắc Lý Quyền Cần thân thể, “Quyền Cần, đừng ngủ a, Quyền Cần” Lý Quyền Cần hờ hững, để lại rắn chắc bờ lưng hứa về phía cậu, mà tiếp tục ngủ. Ôn Hàn Tự loát chính mình dươиɠ ѵậŧ, sau đó lặng yên không một tiếng động dán đến Lý Quyền Cần phía sau lưng, bàn tay sờ lên hắn mông, sau đó nhẹ nhàng mà nhéo nhéo hắn cánh mông. Lý Quyền Cần nhẫn lại thêm nhẫn, cái mông cơ bắp đều cứng đờ đến không được, từ trước đến nay không thể chịu đựng có người mơ ước chạm đến chỗ này. Ôn Hàn Tự sử phép khích tướng, Lý Quyền Cần nhẫn, hắn liền càng sờ đến thuận tay, thậm chí đem dươиɠ ѵậŧ đã dựng đứng mà chà sát nhẹ lên Lý Quyền Cần cái mông, tiểu biên độ cọ xát lên, phát ra rầm rì sung sướиɠ tiếng thở dốc. “Đit!” Thật sự nhẫn nhại không được nữa, Lý Quyền Cần lập tức từ trên giường nhảy đến dưới giường, “Ôn Hàn Tự cậu chính là thiếu thao!”

Ôn Hàn Tự nghe xong ngược lại kích động, tự giác tách ra chân chờ đợi Lý Quyền Cần cắm vào, Lý Quyền Cần cầm dươиɠ ѵậŧ lớn, vỗ lên lỗ hậu huyệt vài cái, Ôn Hàn Tự hưng phấn mà rêи ɾỉ lên, “Quyền Cần Quyền Cần” So với những cái đơn âm tiết, Lý Quyền Cần quả nhiên càng thích hắn kêu tên của mình, hắn đem Ôn Hàn Tự bế lên tới,vừa cắm vừa nói: “Thích kêu tên tớ sao?” Bởi vì tư thế cơ thể biến hóa, dươиɠ ѵậŧ lớn lập tức liền đi vào rất sâu, Ôn Hàn Tự bị cắm đến đáy mắt trồi lên một tầng nước mắt, hắn không trả lời nhưng vẫn kêu: “Quyền Cần Quyền Cần” Lý Quyền Cần côn ŧᏂịŧ lớn trướng đến càng thêm lợi hại, hắn ôm Ôn Hàn Tự vừa đi vừa cắm, hoàn toàn đã quên trong phòng còn có ghi hình còn đang hoạt động.

“A a! Quyền Cần!” Lý Quyền Cần ngồi ở cuối giường, ôm lấy hai đùi Ôn Hàn Tự, mông nâng lên hạ xuống, nuốt vào dươиɠ ѵậŧ lớn. Thực mau Ôn Hàn Tự lại bị ấn ở trên bàn, Lý Quyền Cần như máy đóng cọc thao hắn, “Bạch bạch”, Ôn Hàn Tự khóc lóc kêu to: “Quyền cần! Không cần! Hư rồi! Thật sự muốn hư rồi!” Mặt sau hắn bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ cơ hồ là thủy, Lý Quyền Cần đủ tư thế mà chơi hắn, Ôn Hàn Tự ô ô mà dựa vào trong lòng ngực hắn run rẩy cao trào, Lý Quyền Cần nhéo dươиɠ ѵậŧ nữa cương, cảm thán nói: “Lại cao trào.” Bởi vì không phải trong kỳ động dục, Ôn Hàn Tự lúc này là thật sự bị thao đến thảm, trên mặt hắn nước mắt chưa khôhôn mê mà ngủ đi

. Bởi vì hai người không hề tiết chế kịch liệt mà làm loạn, Lý Quyền Cần giường, sàn nhà nơi nơi đều là không rõ chất lỏng, căn phòng hiện tại là không thể ngủ, nghĩ tới nghĩ lui Lý Quyền Cần cuối cùng vẫn là ôm Ôn Hàn Tự đi hắn phòng ngủ. Ôn Hàn Tự ngủ khi mơ thấy chính mình là đại đạo sĩ, chuyên hành yêu trừa ma, đánh một trận long đời lỡ đất, mộng chân thật tới trong hiện thực, hắn vừa mở mắt liền cảm thấy chính mình toàn thân xương cốt ddefu như gãy đôi, giống như thật sự cùng người nào đó làm một hồi đại náo. Ôn Hàn Tự nhắm hai mắt duỗi tay hướng bên cạnh giường sớ tới, kết quả lại sờ đến có độ ấm, xúc cảm chân thật, này là người hơi thở?!

Ôn Hàn Tự tức khắc bừng tỉnh, mở mắt ra vừa thấy Lý Quyền Cần đang ở hắn bên cạnh, vai trần lộ ra, ngủ thực an ổn. Hắn đột nhiên xốc lên chăn, Lý Quyền Cần dươиɠ ѵậŧ còn ngủ say , Ôn Hàn Tự căng thẳng mà nuốt nuốt nước miếng, khắc chế chậm rãi cúi đầu nhìn chính mình, cơ thể không một mảnh vải. Trên người hắn toàn là dấu hôn, không một chỗ trống. Nắm chặt nắm tay, Ôn Hàn Tự ngực phập phồng, hắn tức giận đến giơ một chân đá văng người đang ngủ Lý Quyền Cần, nhưng sức lực giơ chân đều không có. Muốn đánh tỉnh Lý Quyền Cần, Ôn Hàn Tự nhìn đến hắn đôi mắt đang ngủ say , hắn không hạ thủ được, cuối cùng phẫn nộ lại hóa thành ủy khuất, giống tiểu tức phụ bị người ta khinh bỉ dựa vào đầu giường một mình giận dỗi.

Lý Quyền Cần vừa tỉnh tới liền lọt vào Ôn Hàn Tự nắm đấm bạo kích, Ôn Hàn Tự cảm xúc thập phần kích động, hắn vừa đấm vừa khóc: “Lý Quyền Cần! Cậu không xứng đáng làm Alpha!!! Cậu chính là cái đại hỗn đản!!!” Lý Quyền Cần vội tiếp được Ôn Hàn Tự nắm tay, xoay người đem hắn lại trên giường, hai cái đùi đè ở hắn cẳng chân , đem hắn giam cầm đến gắt gao, “Như thế sốt ruột muốn phủi quan hệ? Là tưởng phủi sạch tối hôm qua cậu cân dẫn tớ tới thao cậu, hả ?” Biết hắn xong việc tỉnh lại đều sẽ quên, hiện tại cùng làʍ t̠ìиɦ thái độ hoàn toàn không giống nhau, chênh lệch quá lớn, Lý Quyền Cần trong lòng vẫn là có điểm thất vọng. “Cái, cái gì?” Ôn Hàn Tự ánh mắt mơ hồ, nói chuyện cũng bắt đầu nói lắp, “Cái gì câu dẫn a, cậu đang nói lung tung cái gì chứ?”