Trình Cảnh Ngôn bắn xong, ƈôи ŧɦịŧ vẫn dữ tợn như cũ, thân cán màu tím đen, gân xanh mặt trên vờn quanh, qυყ đầυ lớn như ban nãy.
Giang Tình chỉ học khóa của sinh vật lưỡng tính, còn có lần đó không cẩn thận chạm vào tiểu Tần Kiệt, chứ loại đồ vật đen nhánh này là lần đầu tiên cô thấy, ngay cả liếc mắt cũng không dám xem, cảm thụ được tϊиɦ ɖϊƈh͙ chảy dọc từ mông xuống, Giang Tình càng khóc dữ hơn...
Trình Cảnh Ngôn buông ra thịt căn, duỗi tay từ một bên cầm khăn giấy, ôm cô dịu dàng giúp cô chà lau, hơi thở nóng của anh thổi đến hõm vai làm cô ngứa.
"Giang Tình, ngoan...... Đừng khóc, anh rửa sạch cho em nha."
Giang Tình lần đầu tiên nếm thử trái cấm, nhiệt độ trên mặt vẫn tăng cao không chịu hạ xuống, xấu hổ nhắm chặt hai mắt mệt đến mức không muốn nghĩ gì nữa.
Trình Cảnh Ngôn giúp cô lau sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ trên mông, rồi giúp Giang Tình mặc lại qυầи ɭóŧ, lại đem áo ngực nhăn nhúm kia mặc lên, xong rồi xoay người cô qua, giúp cô sửa sang lại áo sơmi, ngực cô thật là đẹp mắt, nó bị ép chặt trong áo ngực, lộ ra thịt vυ' mềm mại như đậu hũ.
Trình Cảnh Ngôn cúi đầu hung hăng mυ'ŧ vυ' một cái, trên da thịt trắng nõn lập tức in lại dấu vết đỏ chói ái muội.
"Ưm~."
"Lúc anh đi vào, vì sao lại cởϊ áσ ngực?" Trình Cảnh Ngôn nhìn trên ngực tàn lưu lại dấu năm ngón tay cùng dấu hôn, hầu kết trên dưới lăn lộn, cảm giác khô nóng kia lại muốn bùng lên lần nữa, lạnh lùng hỏi.
Đôi mắt Giang Tình khẽ nhúc nhích, xấu hổ đến không dám nhìn anh, đặc biệt là ƈôи ŧɦịŧ giữa hai chân anh còn cố ý xẹt qua chân cô.
"Hử?" Trình Cảnh Ngôn nắm cầm Giang Tình, khiến cho cô phải nhìn thẳng vào mình.
Giang Tình cảm thụ được độ ấm của lòng bàn tay anh, rốt cuộc cũng chịu đối diện với tầm mắt anh.
Bây giờ Giang Tình mới có thể nhìn rõ được, người đàn ông trước mặt có ngũ quan thâm thúy, mũi cao thẳng, môi mỏng, hai tròng mắt đen nhánh có thần, chuyên chú mà nhìn cô như muốn xuyên thẳng vào trong, cả người anh tản ra hơi thở lạnh lẽo sắc bén, gương mặt vừa hút tiền vừa hút người này khiến trái tim nhỏ của Giang Tình nhảy loạn xạ.
Giang Tình theo bản năng của mọi cô gái khi thấy trai đẹp là nuốt nước miếng, bộ dáng bé nhỏ quật cường nói thầm câu, "Anh... anh không quen tôi, sao tôi phải nói chứ......"
Lời cô nói còn chưa nói xong, Trình Cảnh Ngôn lại một lần nữa ức hϊếp cô, môi mỏng nhanh như chớp ngậm lấy môi cô.
Giang Tình hé miệng, đầu lưỡi lớn của anh bỗng chốc chui vào.
"Ưʍ......" Giang Tình bị khi dễ đến tàn nhẫn, đôi mắt lại đỏ lên.
Chiếc lưỡi thô ráp của Trình Cảnh Ngôn quét qua khoang miệng cô, bắt lấy cái lưỡi đang trốn tránh tham lam liếʍ ɭáρ, thầm nghĩ trước đó cô bé này đã ăn trái cây, trong miệng có vị cam ngọt ngào, vừa nãy anh chú ý tới trên người cô có hơi thở ngọt thanh của thiếu nữ, mùi hương chỉ duy nhất một mình cô có lại xâm nhập vào thần kinh anh.
Lực liếʍ hôn của Trình Cảnh Ngôn dần dần tăng, hút chặt làm đầu lưỡi Giang Tình vừa tê vừa đau, đột nhiên hơi thở đứt quãng , ƈôи ŧɦịŧ ở dưới lại ngẩng dậy, y như đang tuyên thệ.
Giang Tình bị hôn trên mặt đỏ như đít khỉ, môi đỏ bị Trình Cảnh Ngôn hút đau.
Cô cau mày muốn trốn, đôi tay vô lực mà bám vào cánh tay rộng lớn của anh.
Trình Cảnh Ngôn rốt cuộc buông lỏng cho cô, "Bây giờ...... Có thể nói cho anh chưa?"
Giang Tình bị hôn đến ngu ngơ, thiếu oxy trầm trọng, vì thế dựa vào ngực anh mạnh mẽ thở dốc, "Tôi... Tôi chụp ảnh......"
Trình Cảnh Ngôn nhướng mày một lúc, ngẩn người, "...... Chụp ảnh? Chụp ảnh làm gì?"
lời nói nghẹn ở cổ họng, xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
Loại chuyện này kêu cô nói như thế nào a?
Trình Cảnh Ngôn nghĩ tới cái gì đó, "Gửi cho người lạ à?"
Trong lòng Giang Tình như bị ai nắm thóp giật mình, ngơ ngẩn mà nhìn Trình Cảnh Ngôn, hoảng loạn giải thích: "...... Tôi... Tôi chỉ muốn chơi đùa một chút thôi."
Cô sợ hãi cực kỳ.
Sợ người đàn ông trước mắt lại lần nữa nổi điên.
Trong phòng vệ sinh yên tĩnh không một tiếng động gì nữa.
Cách chốc lát, Trình Cảnh Ngôn đem quần mặc đàng hoàng lại, giúp cô nhặt điện thoại rớt dưới mặt đất, sau đó mở khóa, ngón tay nhanh chóng mà ấn vào cái gì đó...
Giang Tình khẩn trương nhìn hết thảy màn này, liền thấy anh đưa lại điện thoại cho mình, "Về sau không được add Wechat của người lạ, bên trong có WeChat của anh đó, thêm vào đi."
Giang Tình không rõ anh có ý gì, ngơ ngác mà nhìn anh "......"
Môi mỏng của Trình Cảnh Ngôn khẽ mở, duỗi tay xoa xoa mái tóc đen của cô, tông giọng dụ hoặc: "Chuyện chúng ta vừa mới làm em không được làm với người khác, có biết chưa?"
〜(꒪꒳꒪)〜〜(꒪꒳꒪)〜〜(꒪꒳꒪)〜
Hôm nay 2c oke rùi nha. Cmt với thả sao tích cực là chương mới tới nhanh đó (~‾▽‾)~
Bộ này theo tui là không bị ngấy thịt đâu, tại có cốt truyện nữa. Mới đầu dọc được 4c là edit cho mấy bà đọc liền.