Bức Thư Tình Năm Đêm

Chương 2: Phòng thay đồ (H)

Chỗ hạ thể hai người đang dính chặt chẽ, eo bụng Uông Tiết Nhất tinh tráng mãnh động, côn ŧᏂịŧ thô dài ác ý mà thọc vào rút ra, mang ra thịt huyệt đỏ thắm rồi lại hung hăng nhét vào lại tiểu tao bức, mang theo ái dịch dâʍ đãиɠ từ lỗ huyệt đang mấp máy co rút kia.

Khuôn mặt hắn tuấn tú ửng hồng, côn ŧᏂịŧ thao huyệt cô làm cho cơ thể hắn sảng khoái đến rối tinh rối mù. Tiểu tao bức của Biện Vũ quả thực rất cực phẩm. Hắn ăn ngay nói thật: " Biện Vũ, em mau nói cho anh biết, sao anh thao em kiểu gì cũng thấy sướиɠ vậy? Hử, tiểu đáng thương?".

Biện Vũ vô lực trả lời, cô ngửa đầu hai mắt chảy ra nước mắt thống khổ, tiểu tao bức bị hắn ép thao thừa nhận hoan ái mãnh liệt như vậy.

Động tác Uông Tiết Nhất không lưu tình chút nào, côn ŧᏂịŧ thô dài đâm vừa thâm sâu vừa tàn nhẫn, như là hắn muốn làm chuyện xấu với Biện Vũ.

Hoan ái như vậy, làm Biện Vũ nhục nhã đến mức tận cùng, cô cắn môi thật mạnh, cưỡng ép chính mình khắc chế tình triều mãnh liệt trong cơ thể, không muốn miệng nhỏ phát ra chút âm thanh nào.

Một là cô sợ các bạn vũ đạo khác trong phòng phát hiện được, hai là cô không muốn lấy lòng Uông Tiết Nhất.

Có điều, cơ thể bị côn ŧᏂịŧ hắn thao đến khẩn trương, run rẩy như gió thổi cỏ lay. Tiểu tao bức cô càng bị thao càng mẫn cảm, càng mẫn cảm thì càng thoải mái. Mỗi một nhất cử nhất động của hắn đều có thể dễ dàng lay động cô. Hắn chỉ cần tùy ý xoa nắn da thịt cô, là có thể làm thân mình cô run rẩy, làm cô bật ra tiếng thét chói tai.

Hoa huyệt mẫn cảm liền cao trào phun ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ rào rạt, Biện Vũ bị hắn cắm đến thất hồn lạc phách, không tiếng động mà mở miệng ra, thân thể liền một trận điên cuồng run rẩy, cô chống hai tay lên tường, thân thể vô lực trượt tư do xuống dưới.

Nhưng mà, côn ŧᏂịŧ Uông Tiết Nhất vừa mới bắn ra một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu tao bức cô lại thực mau liền thức tỉnh lên. Hắn đem dươиɠ ѵậŧ sưng to lại giã đi vào sâu tiểu tao bức cô. Biện Vũ chịu không nổi, miệng bật ra thanh âm đứt quãng lại xin tha, thanh âm yếu ớt như mèo kêu: "Ngừng lại...cầu xin anh... thật sự không cần cắm vào nữa."

Biện Vũ như chiếc lá cây nho nhỏ, không tự chủ bị cuốn trôi theo trong dòng nước biển vô biên vô hạn, cô nhìn không thấy bờ đối diện cứu lấy tấm thân hình nhỏ chính mình.

Trận tình ái trôi qua, Uông Tiết Nhất sẽ thương tiếc đem Biện Vũ bị thao đến không còn sức bế lên, hắn ôm cô lên xe. Cơ thể Biện Vũ mềm như bông mà ngã vào trong lòng ngực hắn, mặc kệ hắn bế cô đi, tùy tiện đi qua phòng múa bên ngoài.

Trong phòng luyện múa còn có nhiều nữ sinh khác, thấy sắc mặt Biện Vũ ửng hồng ngã vào trong lòng ngực Uông Tiết Nhất lại được hắn bế đi. Tự nhiên quan hệ của hai người không cần nói ra thì ai cũng biết.

Các nữ sinh này thường ngày vốn dĩ đã là bà tám nhiều chuyện đến quên thời gian, họ chờ Uông Tiết Nhất đi rồi, mới dám ở sau lưng nói nhỏ khe khẽ. Mọi người hay đồn Uông Tiết Nhất là một người rất có địa vị, cũng không ai dám đối mặt đắc tội hắn.

"Biện Vũ cũng thật hai lòng, bình thường hay tỏ ra là người đúng đắn, cô ta có Thần Đông ở bên, lại còn sau lưng thông đồng qua lại với Uông Tiết Nhất."

"Đúng vậy, đúng vậy, bạn biết không?"

"Cái gì, cái gì?"

"Bề ngoài cô ta thanh thuần, bên trong lại dâʍ đãиɠ đến chết. Lần trước mình còn thấy cô ta..."

"Cái gì sao? Cái gì sao? " Có người không kiên nhẫn, thúc giục nữ sinh kia nói nhanh lên.

"Nói đi"

"Lần trước tôi ở phòng thay đồ thấy cô ta ăn mặc nội y tình thú, cái loại bại lộ đặc biệt nha "

Có người ở đây liền lộ ra biểu tình kinh ngạc: "Thật nhìn không ra"

"Bại lộ đặc biệt, là cái loại Bikini ba mảng đi, một mảng quần tam giác, hai miếng vải dệt hơi mỏng manh che được cái gì nha, núʍ ѵú cũng che không nổi. Qυầи ɭóŧ cũng chỉ có một chút vải, lông đen tao bức đều lộ ra ngoài, thật không biết cô ta muốn đi câu dẫn ai."

"Ai u, ai thích đồ lẳиɠ ɭơ đó, cũng không chê da^ʍ" . Các nữ sinh thảo luận rít rít càng lúc càng xa.

Đối với phụ nữ, nơi phát ra lời đồn ác ý lớn nhất, quả nhiên vẫn là phụ nữ.

______________________

Hồi ức cũ lại lướt qua!

Biện Vũ hạ thấp đôi mắt, bước chân nhanh chóng rời khỏi phòng luyện múa, từng bước một hướng nhà ăn đi đến. Trong lòng cô không cam lòng lại uất ức thực mau lại hiện lên chút may mắn che lấp. Cô phiêu đãng suy nghĩ nắm chặt chút may mắn này, bắt đầu mượn lấy cái cớ để an ủi tâm chính mình. Bây giờ cô sống rất tốt.

Không có Uông Tiết Nhất.

Không có Thần Đông.

Không có bất luận cái gì có thể tiếp tục tổn thương lên người cô.

Như vậy đã tốt lắm rồi!

"Bạn làm sao vậy? đi học xong tới nhà ăn thì mắt đỏ hoe, bạn là con thỏ sao?" Lâm Kiều Kiều đang ngồi trên tầng giường ký túc xá thấy Biện Vũ đẩy cửa tiến vào, lại nhìn thấy sắc mặt cô không tốt, hốc mắt còn phiếm hồng. Lâm Kiều Kiều như diều hâu liền lưu loát xoay người một cái đi xuống giường.

Biện Vũ ngồi xuống bên cạnh bàn lắc lắc đầu, đem gói cơm trưa đã được đóng kỹ đưa cho Lâm Kiều Kiều: "Ăn đi"

Lâm Kiều Kiều mở bao nilon ra, lôi ra chiếc đũa trúc: "Cảm ơn, cảm ơn bạn, đợt lát nữa mình sẽ chuyển tiền qua Wechat cho bạn."

Lâm Kiều Kiều hỏi cô: " Đúng rồi, Biện Vũ, buổi chiều bạn có việc sao?"

Biện Vũ đang xem di động, nghiêng đầu suy nghĩ một lát: "Sau bốn giờ chiều mình rảnh, bạn có chuyện gì?"

" Đi cùng mình đến buổi cổ vũ của trường Kỹ Thuật Hoá Học được không?" Lâm Kiều Kiều đỏ mặt, giải thích thêm: " Lâm Hạo cũng có trong đó"

Bạn trai của Lâm Kiều Kiều là Lâm Hạo, cũng tham gia cuộc thi cổ vũ của trường Kỹ Thuật Hoá Học, là một nhóm nhiều nam nữ hỗn tạp. Trong đội sẽ có động tác hỗ trợ ôm nữ động viên lên cao. Nữ động viên lại hay mặc váy ngắn, kia...phong cảnh phía dưới váy liền bị người khác nhìn không sót cái gì.

Lâm Kiều Kiều lo lắng Lâm Hạo xằng bậy, có thể được tuyển vào đội cổ vũ đều là những nữ sinh có dáng người, diện mạo không số một thì cũng số hai.

Tính cách hoạt bác rộng rãi tự nhiên không cần phải nói, hơn nữa định lực Lâm Hạo lại không đủ. Cho nên Lâm Kiều Kiều thường xuyên sẽ dành chút thời gian đi đến sân huấn luyện canh chừng hắn.

Biện Vũ nghe được ba chữ "đội cổ vũ", lập tức lắc đầu cự tuyệt:"Không đi"

"Bạn vẫn còn giận Lâm Hạo sao?" Lâm Kiều Kiều cắn chiếc đũa, lặng lẽ quay đầu về phía Biện Vũ nghiên cứu.

Lần trước, Lâm Hạo đã đắc tội với Biện Vũ.

____________

Khi đó, Lâm Kiều Kiều cùng với Lâm Hạo vừa mới yêu đương được một năm, họ liền mời ba nữ sinh sống cùng phòng ký túc xá với Lâm Kiều Kiều đi ăn cơm ở một quán lẩu bên ngoài trường.

Biện Vũ, Lâm Kiều Kiều, Triệu Lệ Lệ, còn có Yến Khỉ đều ở chung một phòng trong ký túc xá nữ.