Chu Văn Thụy nhanh chóng ngồi bên giường bệnh của Lý Tiểu Manh, sau khi xốc chăn lên thì bắt đầu giúp cô cởϊ qυầи áo, chỉ là lúc này Lý Tiểu Manh vẫn nghĩ người đàn ông ngồi bên cạnh mình là chủ nhiệm của mình Tào Đông Húc.
Theo từng cái cúc áo bị cởi ra, da thịt trắng ngọc của Lý Tiểu Manh từng chút từng chút lộ ra bên ngoài.
Rất nhanh cặp ngực của thiếu nữ đã hiện ra dưới đáy mắt của Chu Văn Thụy, bởi vì lớp vải áo ngực, mà cặp ngực to lớn của cô lộ ra hơn phân nửa, nhũ mương thật sâu quyến rũ Chu Văn Thụy hứng tình, bộ dáng ngây thơ của Lý Tiểu Manh giờ phút này càng khiến hắn yêu thích không muốn buông tay.
Lý Tiểu Manh không hề phòng bị khẽ thở hổn hển một tiếng, Chu Văn Thụy khóe miệng chứa ý cười, hắn vươn bàn tay to nhéo hai cái núʍ ѵú của thiếu nữ, xoa cho chúng nó cứng đến đứng lên, thoạt nhìn cực kỳ diễm lệ khả ái.
“Ưm…” Trong cổ họng thiếu nữ khó nhịn mà khẽ thở gấp, bộ dáng cực kỳ thành thật, nhưng mà ý thức mơ hồ đã khiến cô sợ ngây người, chủ nhiệm của mình, chính là chủ nhiệm mà mình tôn kính, thế mà lại dâʍ ɭσạи chính mình?
Chỉ là bây giờ cả người cô bủn rủn không thể làm gì được, chỉ có thể mặc kệ đối phương trêu đùa mình.
Bàn tay to của Chu Văn Thụy rất nhanh đã lột quần của Lý Tiểu Manh ra, sau khi cởϊ qυầи lót ra phong cảnh giữa hai chân trắng nõn của cô liền lộ ra ngoài, tiểu huyệt non mềm của thiếu nữ như ẩn như hiện dưới đám lông.
Hô hấp của Chu Văn Thụy có chút dồn dập, đôi mắt hắn tối sầm lại, ngoài miệng nói lời da^ʍ uế: “Tiểu Manh, huyệt của em lớn lên thật xinh đẹp.” Giọng nói thốt lên hoàn toàn không phải của hắn, mà là của Tào Đông Húc, có thể nói máy biến âm là một thứ vô cùng tốt.
Dưới ý thức mơ hồ Lý Tiểu Manh càng trở nên kinh ngạc, chủ nhiệm của mình thế mà là một người tiểu nhân thấp kém đến vậy sao? Nhưng cô vẫn không thể làm được gì như cũ, trên người cô giống như bị một vật gì đó đè nặng, ngay cả mở mắt cũng không làm được.
Nhìn thấy bên tai của Lý Tiểu Manh ửng hồng, Chu Văn Thụy cố ý phát ra một nụ cười dâʍ đãиɠ đáng khinh, rồi sau đó đưa tay lại trêu đùa núʍ ѵú của cô, lòng bàn tay xoa bóp thứ non mềm nhô lên, lại dùng hai ngón tay lôi kéo chúng nó thật dài, động tác tùy ý lại sắc tình, không chút nào che giấu sự thấp kém của hắn.
“Ưm…” Lý Tiểu Manh không nhịn được mà hừ hừ, cơ thể hơi hơi vặn vẹo giống như muốn phản kháng, nhưng không những không phản kháng được, ngược lại còn khơi dậy tìиɧ ɖu͙© của Chu Văn Thụy càng trở nên lớn hơn, áo ngực vốn dĩ che chở cho ngực thịt bị lột ra ngoài, hai cái hình dạng ngực tròn xinh đẹp chỉ cần nhìn đã cực kỳ mê người, huống chi giờ phút tiểu mỹ nhân không có cách nào phản kháng, chỉ có thể tùy ý để mình dâʍ ɭσạи chúng nó.
Chu Văn Thụy xoa nắn cặp nhũ thịt của thiếu nữ thành nhiều hình dạng khác nhau, cả tay chìm vào trong da thịt, hai cái núʍ ѵú cũng bị nhéo đến càng thêm đỏ tươi.
“Ưm… a ha…” Bộ dáng của Lý Tiểu Manh càng không chịu nổi hơn, giống như muốn nói gì đó, nhưng ngay cả mở miệng nói chuyện cũng gần như xa xỉ.
Chu Văn Thụy càng trở nên hưng phấn hơn, nhìn đến dưới háng của hắn cũng trở nên xoa động, ngoài miệng còn nhịn không được mở miệng nói: “Vυ' lớn sờ thật đã, mẹ nó, ông đây đã sớm muốn chơi vυ' của em.”
Nói như vậy mà là chủ nhiệm của mình nói ư? Vì thế chuyện mình ngất xỉu ngày hôm nay là do chủ nhiệm lớp của mình cố ý đúng không? Trong lòng Lý Tiểu Manh lạnh lẽo từng đợt, trong lòng có thể nói là cực kỳ hối hận, nếu thật sự là cố ý, cô không bao giờ muốn đến gần cái người đàn ông chủ nhiệm mặt người dạ thú này nữa.
Động tác tùy ý bóp ngực vẫn còn đang tiếp tục, Chu Văn Thụy nhìn thấy ngực của thiếu nữ càng trở nên đỏ hơn, càng khiến hắn nhịn không được mà cúi người hôn lên, mạnh mẽ hút mυ'ŧ nó.