Bởi vì tin tức mang thai này quá mức chấn động, lúc Cảnh Hảo Hảo đi ra từ toilet, đầu óc còn bị vây trong trạng thái kϊƈɦ thích tắt máy, kể cả vẻ mặt của cô, cũng bị vây bên trong chết lặng.
Cô như là hoàn toàn không có nhìn thấy Tiên nhi, nhẹ nhàng đi qua bên cạnh cô ấy, nhìn không chớp mắt đi vào bên giường, sau đó liền hung hăng ngã quỵ ở trêи giường, không có phản ứng.
Tiên nhi chạy đến bên giường, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo quan tâm hỏi hồi lâu, Cảnh Hảo Hảo lại không nghe lọt được một câu, chỉ là kéo chăn, che ở trêи đầu của mình, ngăn cách hết thảy hoàn cảnh bên ngoài.
Phòng khách sạn, vẫn duy trì nhiệt độ 27 độ ổn định, Cảnh Hảo Hảo dùng chăn che chính mình thật kín kẽ, chưa đến chốc lát liền toát ra một thân mồ hôi, nhưng cô như là hoàn toàn không có cảm thấy chút không thoải mái, vẫn ở trong chăn nhỏ hẹp mở to đôi mắt, nhìn không gian tối như mực, vẫn nằm không nhúc nhích.
Rất lâu sau đó, lâu đến Tiên nhi nghĩ đến lúc Cảnh Hảo Hảo đã muốn hoàn toàn ngủ say, tròng mắt Cảnh Hảo Hảo mới nhẹ nhàng chuyển vòng vo, sau đó đầu óc mới có một chút ý thức theo.
Cô nâng tay lên, vuốt ve bụng mình một chút, nơi đó vẫn là một mảnh bằng phẳng.
Nhưng bên trong, lại rõ ràng khác nhau rất lớn, nơi đó có một sinh mệnh nhỏ đang sống, hiện tại đang lớn lên.
Ở trong thời gian cô và Lương Thần anh dây dưa không ngừng này, cô chưa từng có mang đứa nhỏ này vào kế hoạch.
Cô và Lương Thần bắt đầu từ trạng thái không bình thường như vậy, hoàn toàn không có kết quả hạnh phúc, cô là một người phụ nữ, cô huyết mạch tương liên với đứa nhỏ trước tiên, cho nên anh thà rằng thương tổn thân thể của chính mình, cũng không nguyện ý kéo một sinh mệnh vô tội vào.
Nhưng ngàn đề vạn phòng, vẫn là xuất hiện ngoài ý muốn.
Hiện tại sinh mệnh này, xuất hiện ở dưới tình huống chưa hề chuẩn bị, cô phải làm sao bây giờ?
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, vốn bởi vì mang thai làm tất cả tâm tình chấn động, trong nháy mắt trở nên trầm trọng lên.
Nếu sinh đứa bé này ra, cả đời này cô và Lương Thần tất nhiên sẽ vì đứa nhỏ này mà dây dưa không rõ, mà dòng dõi nhà bọn họ cao bao nhiêu, cô đều biết, cô một bé gái mồ côi muốn cái gì cũng không có, làm sao có thể bước vào cửa lớn nhà bọn họ.
Chẳng lẽ, cô khiến cho đứa nhỏ của cô, cả đời này, vĩnh viễn không thể quang minh chính đại đứng ở trêи hộ khẩu đàng hoàng, đi theo cô trôi qua cả đời.
Đúng vậy, Lương Thần có thể cho cô và đứa nhỏ người vinh hoa phú quý bên ngoài không cho được, nhưng bây giờ anh còn trẻ tuổi, tương lai sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày, anh sẽ kết hôn sẽ sinh con, sẽ có vợ hợp pháp và đứa nhỏ hợp pháp, sẽ ở dưới ban ngày ban mặt, đường đường chính chính yên tâm thoải mái nhận chúc phúc của người khác.
Mà đứa nhỏ của cô, chỉ có thể giống như cô, tuy rằng đi theo anh, nhưng lại vĩnh viễn đều không thể gặp ánh sáng.
Mặc dù anh thật sự để cho đứa nhỏ của bọn họ nhận tổ quy tông, nhưng cô thì sao? Vẫn như là hiện tại, lẻ loi một mình. Nhìn thân sinh cốt nhục của mình, gọi người phụ nữ khác là mẹ.
Nhưng nếu cô không sinh đứa nhỏ này ra……
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng liền đè bụng của mình.
Phụ nữ vĩnh viễn đều là khẩu thị tâm phi như vậy, trước khi chưa mang thai, cô còn trảm đinh chặt sắt nói cho với chính mình, nếu thật sự mang thai, cô tuyệt đối sẽ lặng yên không một tiếng động phá bỏ.
Nhưng hiện tại, thật sự xuất hiện tình huống này, cô phát hiện, cô đã có chút không hạ thủ được biện pháp tốt nhất đối với cô, đối với đứa nhỏ này.
Huống chi, cô đã nằm ở trêи đài giải phẫu lạnh như băng, đã làm giải phẫu đặt vòng một lần, lúc ấy bên cạnh người phụ nữ nào cũng đều có rất nhiều người nhà và chồng theo cùng, duy chỉ có cô không có, cho nên cô thật sự không muốn đi vào trong bệnh viện nằm ở trêи đài giải phẫu lạnh như băng, lẻ loi một mình đi làm giải phẫu phá thai một lần nữa.
Thật ra, cô từng nghĩ tới muốn đứa nhỏ, nhưng đó là lúc cô và Thẩm Lương Niên cùng một chỗ, cô vẫn cảm thấy, đứa nhỏ là một phần đại lễ Thượng Đế tặng cho người yêu nhau, giữa cô và Lương Thần không có tình yêu đáng nói gì, đứa nhỏ này, chỉ do ngoài ý muốn.
Cho nên, vừa nghĩ tới nhiều vấn đề như vậy, Cảnh Hảo Hảo cũng không biết chính mình phải nên làm như thế nào.
Cảnh Hảo Hảo ngay tại trong rối rắm “Nước sôi lửa bỏng” như vậy nằm im lặng hồi lâu, mãi cho đến ba giờ chiều, phải xuất phát đi studio chụp diễn kế tiếp, Cảnh Hảo Hảo vẫn không nghĩ ra được một biện pháp giải quyết tốt nhất.
……
Buổi chiều Cảnh Hảo Hảo quay diễn ở bên ngoài, trong đó có một đoạn cầu, là cô phải ngồi ở trêи bàn đu dây, thị vệ đứng ở sau lưng của cô, đẩy cô.
Lúc ấy cô nhìn bàn đu dây đung đưa tới lui đó, đáy lòng bắt đầu sinh ra một ý niệm trong đầu, chính là chính mình ngồi lên, giả bộ không có ngồi vững, cũng làm bộ như không biết chính mình đã hoài thai, cứ như vậy ngã xuống từ phía trêи, sau đó kết thúc mọi chuyện, cô liền không bao giờ cần rối rắm vấn đề rốt cuộc có muốn đứa nhỏ này hay không nữa.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Cảnh Hảo Hảo lại không có cái ngoan kính kia.
Rõ ràng chính cô cũng nghĩ đến không cần đứa nhỏ này, nhưng cố tình vào trước khi chính thức quay phim, cô còn cố ý đi đến trước bàn đu dây, cẩn thận kiểm tra thiết bị một chút, nhìn xem có tai hoạ ngầm không an toàn nào không.
Buổi chiều diễn, Cảnh Hảo Hảo chỉ có nửa màn, rất nhanh liền quay xong rồi, cô sớm trở lại trong khách sạn, tiếp tục đắm chìm ở trong tâm tình vạn phần rối rắm của mình.
Bốn giờ chiều, Cảnh Hảo Hảo xốc chăn lên, ngồi dậy từ trêи giường.
Mặc kệ cô rất không quả quyết, khó có thể dứt bỏ, đứa nhỏ này, cuối cùng vẫn là không thể lưu.
Hiện tại cô tàn nhẫn, là nhân từ với tương lai của bé.
Giữa cô và Lương Thần, đều đã hỗn loạn thành một đoàn, bây giờ cô lại kéo một đứa nhỏ tiến vào, vậy chẳng phải là loạn lật trời sao?
Hiện tại Lương Thần, nhìn như đối với cô không tệ, nhưng không tệ này, có năng lực duy trì bao lâu?
Thẩm Lương Niên từng đối với cô lại càng không tệ, hơn nữa bọn họ còn có mười năm quá khứ, cuối cùng Thẩm Lương Niên vẫn có thể phản bội cô.
Trong phòng rất im lặng, không biết Tiểu Cẩm đi nơi nào, không có ở đây, nội tâm Cảnh Hảo Hảo giãy dụa suy nghĩ hồi lâu, xuống giường, mặc quần áo, nhấc túi xách của mình lên, đi ra khách sạn.
Từ Ảnh Thị Thành đến thành phố Giang Sơn có ô tô đường dài, cách khách sạn cũng không xa, Cảnh Hảo Hảo mua một tấm vé, đợi khoảng mười phút, ô tô đường dài xuất phát, lái về phía thành phố Giang Sơn.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trêи ô tô đường dài, đầu dựa vào cửa kính xe, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, cảm giác được máy quạt trêи đỉnh đầu thổi ra gió có chút lạnh, cô nâng tay lên, đẩy miệng quạt chếch đi một chút.
Cho dù cuối cùng cô và đứa nhỏ trong bụng vẫn sẽ chia lìa, nhưng trước khi chia lìa, cô vẫn sẽ dùng hết khả năng làm một vài chuyện mà một người mẹ nên làm cho con
Xem như, là một ít bồi thường cho bé.
……
Một ngày này Lương Thần trôi qua coi như dễ chịu, công việc buổi sáng không tính đặc biệt bận rộn, giữa trưa tham gia một bữa ăn, buổi chiều cùng Lâm đổng đi đánh gôn một trận.
Gôn phát huy đặc biệt tốt, gậy gậy vào lỗ, hợp tác với Lâm đổng, cũng ăn nhịp với nhau, thật có thể nói là đường làm quan rộng mở.
Không biết có phải bởi vì gần đây tình huống với Cảnh Hảo Hảo có chuyển biến tốt hay không, tâm tình Lương Thần cũng tốt lên theo rất nhiều, cho nên mọi chuyện hài lòng, đến ngay cả chuyện trong công ty, cũng xử lý cực nhanh.
Đi ra từ sân gôn, đã là ba giờ rưỡi, Lương Thần và Lâm đổng bắt tay tạm biệt, lên xe của mình, vẫn trở về biệt thự như cũ, cầm cơm hộp thím Lâm chuẩn bị cho Cảnh Hảo Hảo, đi Ảnh Thị Thành.
Trêи con đường này, chiếc xe rất ít, dọc theo đường đi, Lương Thần chỉ gặp phải một chiếc xe riêng, còn có một chiếc xe buýt.
Đại ba có thể bởi vì mấy ngày hôm trước trời mưa, chạy ở trêи đường, cả người bẩn hề hề, cửa kính xe đều bị rèm cửa sổ màu lam che khuất, làm cho người ta cũng không biết, bên trong rốt cuộc ngồi mấy người.
Lương Thần chạy xe đến cửa “Tần vương cung”, đã là sáu giờ, rất nhiều diễn viên đã tẩy trang xong, đi ra ngoài từ cửa đại điện.
Lương Thần dựa lan can màu trắng, nhìn thấy người đi ra từ trong đại điện càng ngày càng ít, đến cuối cùng hơn nửa ngày, mới ra một hai người, vẫn không có nhìn thấy thân ảnh Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần nhịn không được nhíu nhíu mày.
Lúc anh đang định cất bước đi vào trong điện nhìn một chút, một nữ diễn viên đi ra từ bên trong, ánh mắt nhìn anh, kinh hỉ mà thẹn thùng: “Lương tổng, ngài đến tìm Cảnh Hảo Hảo sao?”
Lương Thần gật gật đầu: “Hảo Hảo ở bên trong à?”
Nữ diễn viên lắc lắc đầu: “Buổi chiều hôm nay chỉ có Hảo Hảo diễn nửa màn, cô ấy đã sớm trở về khách sạn rồi.”
“Cám ơn.”
……
Lương Thần lái xe đi dưới lầu khách sạn, gọi cho Cảnh Hảo Hảo một cú điện thoại, không ai tiếp nghe.
Lương Thần ngồi ở trong xe đợi trong chốc lát, lại gọi một cú, vẫn không có người tiếp nghe, đáy lòng anh hiện lên một loại dự cảm không tốt, tạm dừng trong chốc lát, liền trực tiếp xuống xe, đi vào khách sạn.
Anh biết phòng Cảnh Hảo Hảo, đi thang máy, trực tiếp đi vào 507, nâng tay lên, gõ gõ cửa.
Bên trong cũng không có tiếng trả lời. bạn nào muốn đọc trước full liên hệ: TruyenHD
Trong hành lang khách sạn, có không ít người đi tới tới lui lui, thỉnh thoảng ghé mắt nhìn anh vài lần.
Đợi khoảng nửa tiếng, Tiên nhi đi ra từ trong phòng đối diện, nhìn thấy Lương Thần đứng ở cửa, cô hoảng sợ: “Lương tổng, sao ngài ở nơi này? Chị Hảo Hảo đâu?”
Tiên nhi hỏi ra một câu cuối cùng, âm điệu không nóng không lạnh Lương Thần cũng đồng thời hỏi một câu: “Hảo Hảo đâu?”
“Hảo Hảo không có ở trong phòng sao?” Tiên nhi nghi hoặc nói thầm một tiếng, lấy từ trong túi xách ra một tấm thẻ, trực tiếp mở cửa, nói với Lương Thần: “Lương tổng, ngài tiến vào ngồi đi.”
Đệm chăn trêи giường có chút hỗn độn, hẳn là sau khi bị người ngủ qua, không có sửa sang lại, trêи ban công khách sạn, treo vài món nội y và hai chiếc váy.
Tiên nhi rót cho Lương Thần một ly nước.
Lương Thần nói một tiếng “Cám ơn”, nhận lấy, nâng mí mắt lên, nhìn thoáng qua Tiên nhi, hỏi: “Hảo Hảo không có nói cho cô biết cô ấy đi nơi nào sao?”
Tiên nhi lắc lắc đầu: “Lúc tôi rời đi, chị ấy đang ngủ.” bạn nào muốn đọc trước full liên hệ: TruyenHD
Dừng một chút, Tiên nhi còn nói: “Nói không chừng chị Hảo Hảo đi xuống lầu ăn cái gì đó, nếu không hiện tại tôi đi xuống tìm thử xem.”
“Không cần, để tôi đi.” Lương Thần buông ly nước, lúc đứng lên, bước chân dừng dừng, nói: “Tôi mượn toilet một chút.”
Tiên nhi vội vàng gật đầu.
Lương Thần đẩy cửa toilet ra, đi vào.
Anh giải quyết vấn đề sinh lý xong, cúi người đi ấn nút xả nước bồn cầu, tầm mắt lơ đãng liếc mắt một cái về thùng rác một bên, nhìn thấy bên trong lại có một cái hộp, phía trêи viết ba chữ “que thử thai”.
Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm, cúi người, lấy hộp từ trong thùng rác ra, nhìn thấy bên trong ngoại trừ một ít giấy vệ sinh, còn có mấy que thử thai cùng hé và trang giấy hướng dẫn cùng loại.
Lương Thần trực tiếp xách thùng rác ra ngoài, trở tay đổ thùng rác trêи mặt đất, sau đó dùng giấy vệ sinh cầm lấy que thử thai lên, nhìn phía trêи mỗi một que, đều có hai vạch màu đỏ.
Lương Thần nhặt bản hướng dẫn lên, đối chiếu hai vạch trêи que thử thai, khi nhìn thấy chữ dương tính đại biểu có thể mang thai này, đầu óc anh ầm ầm nổ tung.
Mang thai, nhưng lại là kết quả đồng dạng của năm que thử thai, điều này nói rõ, khẳng định là mang thai trăm phần trăm……
Là ai mang thai?
Tiên nhi hay là Cảnh Hảo Hảo?
Tốc độ tim đập của Lương Thần đột nhiên mạc danh kỳ diệu nhanh lên, hơn nữa giờ này khắc này anh không có tìm được bóng người Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần chợt đứng lên từ trêи đất, cầm que thử thai, cấp tốc vọt đi ra từ phòng vệ sinh.
Tiên nhi nhìn thấy sắc mặt Lương Thần trầm lãnh, cả người hoảng sợ, vội vàng đứng lên từ trêи ghế: “Lương tổng, làm sao vậy?”
Lương Thần ném que thử thai đến trêи bàn trước mặt Tiên nhi, âm điệu mang theo một tia run rẩy: “Cô và Cảnh Hảo Hảo, ai mang thai?”
Tiên nhi mở đôi mắt thật to, đầu tiên là nhìn nhìn Lương Thần, sau đó tầm mắt chậm rãi chuyển đến trêи bàn, nhìn hai vạch màu đỏ trêи que thử thai, kìm lòng không đậu thấp giọng nói thầm: “Hóa ra là thật sự mang thai.”
Lương Thần nghe ra khác thường trong câu nói của Tiên nhi, mi tâm nhíu càng chặt: “Có ý tứ gì?”
“Mấy ngày nay chị Hảo Hảo thường xuyên nôn mửa, tôi nói chị ấy có thể là mang thai rồi, nhưng chị ấy nói, chị ấy không có……”
Lời của Tiên nhi còn chưa nói xong, Lương Thần chợt xoay người, đi đến ngoài cửa.
Lúc nhìn thấy que thử thai, suy nghĩ đầu tiên trong đầu anh chính là Cảnh Hảo Hảo mang thai!
Thật không ngờ, thật đúng là cô!
Cô có đứa nhỏ, lại không có nói cho anh trước tiên!
Đáy lòng anh vừa tức lại đau lòng cho người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo kia, tức cô biết được chính mình có thai, suy nghĩ đầu tiên lại có thể không phải là anh, đau lòng cô lẻ loi một mình, chạy ô tô đường dài đến bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn đi làm kiểm tra.
Đây là lần đầu tiên người phụ nữ đó mang thai trong đời đi?
Sao anh có thể nỡ để cô lẻ loi một mình đi làm khám thai?
Lương Thần sải bước bước vào thang máy, lấy di động từ trong túi ra, gọi qua Cảnh Hảo Hảo.
Lúc này đây, di động Cảnh Hảo Hảo, rất nhanh liền bị tiếp nghe, nhưng mà giọng nói truyền đến từ bên trong, lại là một giọng nữ xa lạ: “Chào ngài, xin hỏi ngài tìm chủ di động sao? Hiện tại cô ấy đang ở làm khám thai, chờ lát nữa tôi bảo cô ấy gọi lại cho ngài.”
Khám thai? Cảnh Hảo Hảo đi bệnh viện làm kiểm tra rồi?
Lương Thần nắm di động, vội vàng đi ra thang máy: “Bệnh viện nào?”
“Bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn.”
Lương Thần dứt khoát chặt đứt điện thoại, người còn chưa đi ra khách sạn, liền trực tiếp lấy chìa khóa xe ra, mở khóa xe từ xa, anh hai ba bước chạy tới trước xe, mở cửa xe, ngồi vào, ngay cả dây an toàn cũng không có cài, trực tiếp cầm chìa khóa cắm vào ổ khóa xe.
Tin tức Cảnh Hảo Hảo mang thai này, chấn động ngực Lương Thần hơi phập phồng, ngón tay anh run rẩy nửa ngày, mới khởi động động cơ xe, sau đó hung hăng giẫm một cước chân ga, trực tiếp chạy về thành phố Giang Sơn.
……
Tốc độ xe Lương Thần lái rất nhanh, tiến vào thành phố Giang Sơn, liên tục xông đèn đỏ vài lần, mới phanh gấp lại một cái, trực tiếp dừng xe ở dưới lầu khoa phụ sản bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn.
Lương Thần khóa xe qua loa, anh nhìn thấy cửa có rất nhiều người mẹ tương lai đều có đàn ông hoặc là người đi bồi theo, Lương Thần vừa nghĩ đến cảnh tượng Cảnh Hảo Hảo lẻ loi một mình đi ra từ bên trong, đột nhiên đáy lòng liền truyền đến một trận quặn đau.
Lương Thần cũng không biết Cảnh Hảo Hảo đang khám thai ở tầng mấy, trực tiếp chạy đến trước sân khấu, báo tên Cảnh Hảo Hảo.
Y tá lễ tân tra xét một chút, nói:“Cảnh Hảo Hảo làm giải phẫu dòng người, ở tầng bốn.”
Lương Thần nghe tiếng, ngẩng đầu lên, biểu tình nhìn y tá, lạnh lẽo như băng sương, giọng nói trầm thấp, lộ ra một cỗ hơi thở khủng bố: “Cô nói, Cảnh Hảo Hảo làm là giải phẫu gì?”
Tiểu thư y tá vốn nhìn diện mạo Lương Thần soái khí mê người, mới ân cần nói lại tất cả mọi chuyện cho anh, đột nhiên nhìn thấy sắc mặt Lương Thần đột biến đổi, tiểu thư y tá sợ tới mức lui về sau một bước, ấp a ấp úng nói hai chữ: “Dòng người……”
Dòng người, còn gọi là nạo thai.
Ánh mắt Lương Thần nổi lên một tầng đỏ hồng, anh nghiến răng nghiến lợi gật gật đầu với tiểu thư y tá, sau đó xoay người, liền nhanh chóng chạy về phía tầng bốn.
Tốt, Cảnh Hảo Hảo, sau khi mang thai, sở dĩ không nói một tiếng như vậy, vốn là muốn lặng yên không một tiếng động ở sau lưng anh, vụиɠ ŧяộʍ xoá sạch đứa nhỏ!
Nếu không phải hôm nay anh đi phòng cô tìm cô, sau đó đúng lúc đi toilet, vừa vặn nhìn thấy que thử thai này, có phải anh liền giống như một kẻ ngốc, hoàn không biết chính mình đã làm ba, cũng không biết cốt nhục của mình bị Cảnh Hảo Hảo phá bỏ?
Lương Thần chỉ cảm thấy như là có một đoàn lửa giận lâu năm, xoạt xoạt bốc lên từ đáy lòng của mình, nháy mắt thổi quét toàn bộ l*иg ngực anh.
Lương Thần chạy đến tầng bốn, nhìn hai chữ “Nạo thai” đang sáng trêи phòng giải phẫu cuối cùng, chỉ cảm thấy toàn thế giới của mình như là muốn long trời lỡ đất, khiến cho anh cảm thấy hít thở không thông, trong đầu anh trống rỗng, chỉ là theo bản năng mở bước chân, nhanh chóng chạy tới phòng giải phẫu.
Bước chân rất hỗn độn, bước chân có chút phù phiếm, hoàn toàn không có khí phách trấn định trong thường ngày, đều là kϊƈɦ động và sợ hãi.
Lương Thần đi đến cửa phòng giải phẫu vừa mới nhìn thấy một y tá, trực tiếp tiến lên, kéo áo y tá: “Cảnh Hảo Hảo đâu?”
Thật ra anh là muốn hỏi, Cảnh Hảo Hảo đã làm giải phẫu chưa……
Y tá bị Lương Thần siết có chút không thở nổi, giương miệng, miễn cưỡng nói: “Người bệnh Cảnh Hảo Hảo này, hình như đã vào phòng giải phẫu.”
Những lời này, giống như là một viên cự lôi, hung hăng nổ ở bên tai Lương Thần, cả người anh trong nháy mắt như là sư tử hung tàn, chỉ vào phòng giải phẫu, giận dữ hét:“Hiện tại lập tức bảo bọn họ ngừng giải phẫu, tôi nói cho các người biết, nếu ai dám động đến đứa nhỏ trong bụng Cảnh Hảo Hảo, tôi sẽ khiến cả nhà người đó chôn cùng!”
Y tá bị Lương Thần rống, trong nháy mắt rơi nước mắt xuống: “Thực xin lỗi, tiên sinh, tôi không có quyền ngừng giải phẫu……”
Lời y tá còn chưa nói xong, Lương Thần nâng chân lên, hung hăng đá lên cửa phòng giải phẫu.
Cửa là chế tạo từ kim loại, bị anh đạp một cái như vậy, lắc lư hai cái, phát ra trầm đυ.c nặng nề.
Lương Thần dùng khí lực thật lớn, lực đạo bắn ngược, làm cho chân anh cảm thấy đau đớn thật sâu, anh nhìn hai cánh cửa trước mặt vẫn không sứt mẻ như trước, đáy lòng bắt đầu hốt hoảng, hơi lui ra sau hai bước, một lần nữa nhảy lên, đạp một cước thật mạnh.
“Tiên sinh, ngài không thể như vậy, tiên sinh……” Y tá chưa từng có gặp qua người đàn ông điên cuồng như vậy, vội vàng tiến lên ngăn cản.
“Cô cút ngay cho tôi –” Lương Thần hung hăng quăng cánh tay bị y tá nhỏ nắm một chút, trực tiếp ném y tá nhỏ đến trêи vách tường, sau đó phấn đấu quên mình như là một kẻ điên, vừa giẫm lại đạp.
Trong đầu anh hiện lên đều là hình ảnh Cảnh Hảo Hảo phá rơi đứa nhỏ của bọn họ, thế cho nên anh hoàn toàn quên gọi điện thoại cho viện trưởng bệnh viện, để ông ta lập tức thông báo cho người nơi này ngừng giải phẫu.
Vào lúc Lương Thần đạp sức cùng lực kiệt, cả người sắp mệt đến tê liệt ngã xuống, cửa phòng giải phẫu nặng nề liền được mở ra.
Hai chân Lương Thần đều là mềm nhũn, anh thở hổn hển, nhìn bác sĩ áo blouse trắng đứng ở trước mặt mình, còn chưa có mở miệng nói chuyện, chợt nghe được ông ta nói với người đi theo phía sau: “Chờ sau khi người giải phẫu giảm bớt đau đớn, kê cho cô ấy chút thuốc, nói cho cô ấy, ba ngày đầu tận lực đừng vận động kịch liệt, tốt nhất nằm trêи giường nghỉ ngơi, gần đây cũng nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng thân thể của mình, dòng người giống như đẻ non, cần điều dưỡng thật tốt……”
Lời trong miệng bác sĩ còn chưa nói xong, Lương Thần giống như là một kẻ điên, đột nhiên liền vung cánh tay hung hăng đánh lên trêи mặt bác sĩ.
Một cú đấm này của Lương Thần, quả thực chỉ dùng hết khí lực toàn thân, bác sĩ không hề phòng bị, cả người lảo đảo ra sau hai bước, liền ngã ngồi ở trêи đất.
“Xin hỏi anh là ai, sao lại động thủ đánh người?”
“Nhanh gọi bảo vệ, còn thất thần cái gì.”
Bác sĩ trợ lý và nhân viên gây tê đi theo sau bác sĩ chủ trì bị một màn như vậy làm hoảng sợ, lập tức rống về phía y tá nhỏ đã sớm bị dọa ngốc đứng ở bên ngoài.
Y tá nhỏ trong nháy mắt hoàn hồn, không ngừng gật gật đầu, xoay thân chạy về phía thang máy.
Lương Thần lại hoàn toàn giống như là không có nghe thấy những người đó đang nói cái gì, cả người chợt bổ nhào lên người bác sĩ chủ trì đang ngồi trêи đất, một tay bóp cổ ông ta, một tay nắm thành quyền, hướng về phía trêи đầu anh, mặc kệ là mũi hay mắt, không lưu tình chút nào hung hăng đập lên.
……
Năm phút đồng hồ sau, bảo vệ đến.
Theo bảo vệ đến, còn có viện trưởng và các đại chủ nhiệm bệnh viện bị kinh động.
……
Viện trưởng nhận ra Lương Thần, nhìn nhìn nhân viên bị Lương Thần đánh cho mặt mũi bầm dập, giận mà không dám nói gì, chỉ dùng khuôn mặt tươi cười hỏi: “Lương tiên sinh, không biết, chỗ nào xuất hiện vấn đề.”
Vẻ mặt Lương Thần âm trầm đứng dậy, phủi quần áo trêи người, liếc mắt nhìn viện trưởng một cái, vừa định mở miệng, lại nhìn thấy trong phòng giải phẫu đi ra một cô gái.
Lương Thần theo bản năng nhìn qua, sau đó cả người liền dừng lại.
Không phải Cảnh Hảo Hảo……
Anh nhíu nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn về phía viện trưởng: “Giải phẩu của Cảnh Hảo Hảo, là ai làm?”
Viện trưởng lập tức nhìn về phía chủ nhiệm khoa phụ sản: “Không có nghe được Lương tiên sinh hỏi hả, còn không mau đi kiểm tra một chút.”
Chủ nhiệm khoa phụ sản run rẩy gật gật đầu, lập tức đưa cho thủ hạ của mình một ánh mắt, qua chưa đến nửa phút, một nữ y tá núp ở xa xa Lương Thần nói: “Cảnh tiểu thư thật là đến làm giải phẫu dòng người, nhưng lúc ở trước phòng giải phẫu, không biết vì cái gì, cô ấy đột nhiên xoay người bỏ chạy, sau đó đi tìm bác sĩ kê viên mifepristone, liền rời khỏi bệnh viện.”
Viên mifepristone?
Lương Thần nhíu mi tâm lại, Cảnh Hảo Hảo không có làm giải phẫu dòng người, hơn nữa lựa chọn thuốc phá?
Anh chợt quay đầu, nhìn chằm chằm nữ y tá hỏi: “Cô ấy lĩnh thuốc rời đi khi nào?”
“Chưa đến năm phút trước.”
Giọng nói nữ y tá còn chưa nói xong, ánh mắt sắc bén của Lương Thần bắn về phía một loạt bác sĩ khoa phụ sản đứng ở một bên: “Các người tốt nhất cầu nguyện cô ấy không có uống thuốc, nếu đứa nhỏ trong bụng cô ấy có xảy ra chuyện gì, tôi sẽ phá hủy bệnh viện này!”
Lúc Lương Thần nói câu nói kia, ánh mắt đều là hồng hồng, trong giọng nói của anh hàm chứa hung ác thô bạo.
Nói xong, liền đi về phía thang máy.
……
Năm que thử thai buổi trưa, gần như 99% xác định Cảnh Hảo Hảo đã mang thai, sau khi đến bệnh viện, cô rút máu xét nghiệm, sau khi có kết quả hcg kiểm tra, xác thực cao hơn người bình thường rất nhiều lần, trêи cơ bản có thể xác định là mang thai trăm phần trăm.
Cảnh Hảo Hảo tới bệnh viện, trực tiếp đăng ký chính là “giải phẫu dòng người”, sau khi có kết quả kiểm tra, bác sĩ cũng không có hỏi cô nhiều, liền trực tiếp an bài phẫu thuật cho cô.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trêи ghế hành lang, cầm đơn xét nghiệm, trong đầu vẫn đều là trống rỗng.
Đợi khi y tá gọi tên cô, bảo cô chuẩn bị tiến phòng giải phẫu, đáy lòng của cô, đột nhiên liền hiện lên một cỗ khủng hoảng không thể nói nên lời.
Cô lại ngồi ở trêи ghế, không nhúc nhích.
Y tá thấy cô qua nửa ngày cũng không có phản ứng, liền đi về phía cô.
Cảnh Hảo Hảo tự động giơ tay lên, che kín bụng mình, cô nhìn nữ y tá đi từng bước một về phía mình, nụ cười trêи mặt của cô ấy thân thiết hữu hảo, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại thấy được một chút hơi thở kinh khủng từ trêи người nữ y tá.
Lúc ấy cả người cô cũng không biết chính mình làm sao, liền soạt lập tức đứng lên, không đợi nữ y tá mở miệng nói chuyện, xoay người liền chạy xuống dưới cầu thang.
Nữ y tá bị phản ứng như vậy của cô, hoảng sợ, vẫn ở sau lưng gọi tên của cô.
Tốc độ dưới chân Cảnh Hảo Hảo nhanh hơn, giống như giọng nói ngọt ngào của nữ y tá phía sau, khủng bố như đến từ địa ngục.
Cảnh Hảo Hảo chạy đến trong vườn hoa dưới lầu bệnh viện, ngồi ở trêи băng đá, sững sờ nhìn người lui tới trước mặt, ước chừng qua một tiếng, Cảnh Hảo Hảo đứng lên từ trêи băng đá, quay trở lại bệnh viện lần nữa, mua một hộp mifepristone, sau đó đi ra bệnh viện, đứng ở ven đường đón xe taxi.
Cảnh Hảo Hảo cách túi xách của mình, dùng sức nắm bắt hộp thuốc bên trong kia, đáy lòng vẫn tràn ngập giãy dụa như trước.
Xe taxi dừng ở trước mặt cô, sư phụ xe taxi hạ cửa kính xe xuống, hỏi cô đi đâu?
Cảnh Hảo Hảo vừa định báo ra địa điểm “Ảnh Thị Thành”, đột nhiên cổ tay cô liền bị người cầm trụ, Cảnh Hảo Hảo quay đầu, liền nhìn thấy Lương Thần sắc mặt hơi có chút lạnh lẽo.
Sao anh lại ở nơi này?
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo sợ run một chút, còn chưa phản ứng kịp đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, Lương Thần đột nhiên liền vươn tay, cướp đi túi xách từ trong tay cô, mở ra, lục tìm bên trong một trận, tìm được hộp mifepristone kia, nhìn thấy hoàn hảo không tổn hao gì, hoàn toàn chưa khui hộp ra, lúc này Lương Thần mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trực tiếp ném thuốc tới trong thùng rác bên cạnh, sau đó liền nắm lấy cổ tay Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp kéo cô đến trước xe anh, mở cửa xe, nhét cô vào.
Dọc theo đường đi, Lương Thần cũng không có nói chuyện với Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt anh trầm lãnh nhìn chằm chằm đường phía trước, trực tiếp mang Cảnh Hảo Hảo về biệt thự.
Thím Lâm nghe được tiếng xe, đi ra từ trong nhà, mở cửa xe, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi ở bên trong, thím Lâm đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền vô cùng kinh hỉ nói: “Cảnh tiểu thư, sao hôm nay cô lại trở về rồi?”
Cảnh Hảo Hảo không nói gì, Lương Thần tự mình đi khóa cửa xe, xuống dưới từ trêи xe, nhìn chằm chằm thím Lâm để lại một câu, “Mang tiểu thư đi ăn bữa tối”, liền trực tiếp dẫn đầu đi vào nhà.
Cơm chiều là Cảnh Hảo Hảo ăn ở trong phòng ăn một mình, phòng ăn to như vậy, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, chỉ có khi cô ngẫu nhiên ăn cái gì đó, chiếc đũa đυ.ng tới vào bát vang lên tiếng thanh thúy.
Cảnh Hảo Hảo cũng không có khẩu vị tốt, trong đầu óc hiện lên đều là đứa nhỏ không nên đã đến còn chưa thành hình trong bụng.
Nhưng phụ nữ có đôi khi thật sự rất kỳ quái, đứa nhỏ này, cô vẫn nghĩ không cần, nhưng cơm chiều lại vẫn liều mạng bắt buộc chính mình ăn thứ có nhiều dinh dưỡng.
Trở lại phòng ngủ, Lương Thần cũng không có ở trong phòng, cửa sổ mở ra, có gió đêm từ từ thổi vào, mang theo cảm giác mát và mùi thơm ngát đặc biệt trêи giữa sườn núi.
Cảnh Hảo Hảo đi đến ban công, ngồi ở ghế mây, nhìn bầu trời đầy sao, sâu kín thở dài một hơi.
……
Trong phòng sách không có bật đèn, tối như mực nhìn không thấy một chút ánh sáng, chỉ có đầu thuốc kẹp trêи ngón tay Lương Thần bốc lên một chút ánh sáng.
Đáy lòng anh rõ ràng, Cảnh Hảo Hảo không muốn đứa nhỏ của anh, thật ra chính là không muốn có nhiều liên quan giữa anh và cô.
Cho dù mấy ngày nay giữa bọn họ thật có chút dịu đi, nhưng đáy lòng của cô, đúng là vẫn còn chán ghét anh rất nhiều.
Nhưng đứa nhỏ kia, là điểm chung giữa anh và cô.
Từ khi anh nhận thức Cảnh Hảo Hảo cho đến bây giờ, giữa bọn họ, chưa từng thứ đơn thuần gì chỉ thuộc về hai người bọn họ.
Cô và Thẩm Lương Niên có rất nhiều thứ anh không thể vượt qua nổi, hiện tại, rốt cục có một thứ mà cô và Thẩm Lương Niên không có.
Anh thật sự rất muốn đứa nhỏ này, nhưng Cảnh Hảo Hảo không nghĩ muốn……
Lúc anh cầm ảnh chụp video hoan ái của bọn họ buộc cô trở về, anh từng nói với chính mình, đó là lần rối rắm cuối cùng của anh.
Lương Thần chợt hút một hơi thuốc thật mạnh, dưới đáy lòng không ngừng nói với chính mình, hiện tại anh phải bảo trì bình tĩnh, không thể bởi vì cô không cần đứa nhỏ mà phẫn nộ, không thể bởi vì cô không cần đứa nhỏ mà vận dụng tâm tư này của anh buộc cô sinh.
Anh không thể, cứ như vậy tự tay đánh nát tốt đẹp anh thật vất vả tạo lên vào trước kia.
……
Hai người Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần, một người ở phòng ngủ, một người ở phòng sách, ở giữa cách một vách tường, lại đều đang tâm tư hỗn loạn vì chuyện đứa nhỏ.
Một người là suy nghĩ làm thể nào để có thể khiến cho một người khác hoàn hảo không tổn hao gì sinh hạ đứa nhỏ.
Trong đầu một người khác, là giãy dụa muốn hay không muốn đứa nhỏ này.
……
Đêm dần dần sâu, Cảnh Hảo Hảo không có chút mệt mỏi, cô giật giật tư thế vẫn luôn không nhúc nhích từ khi mình nằm xuống, nhìn trăng sáng lớn ngoài cửa sổ, mở trừng hai mắt.
Đây là lần đầu tiên mang thai trong cuộc đời cô, cô từng ảo tưởng cảnh tượng mình mang thai, nhưng đó là khi cô không biết Thẩm Lương Niên trật đường ray, cũng không có bị Lương Thần bức bách, lúc đó cô còn ngây ngốc nghĩ đến chính mình và Thẩm Lương Niên là yêu nhau vững chắc không thay đổi.
Lúc đó, đáy lòng của cô, hoàn toàn không cần rối rắm mình có muốn đứa nhỏ hay không, chỉ cần nghĩ, làm sao nuôi đứa nhỏ của cô trở thành công chúa hoặc là vương tử đáng yêu nhất thế giới.
Hiện tại, đứa nhỏ đầu tiên của cô thật sự đến đây, không phải của Thẩm Lương Niên, cũng không phải kết quả của tình yêu, càng không phải với tư cách chính danh ngôn thuận.
Nghĩ như thế nào, đứa nhỏ này, cũng không nên ở lại trêи đời này.
Nhưng cô có thể không để ý thuốc tránh thai thương tổn tàn nhẫn với chính mình, có thể bởi vì Thẩm Lương Niên phản bội mà ân đoạn nghĩa tuyệt, cũng có thể đối mặt với bức bách bạo lực lạnh lẽo của Lương Thần, nhưng chỉ duy đối với sinh mệnh vô tội này, là không ngoan tâm được.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, nhẹ nhàng đứng dậy từ ghế mây, cô nghĩ, cô cần đi tìm Lương Thần, nói chuyện với anh thật tốt.