Nhớ Em

Chương 6.1: Bạn trai cũ (H)

Đầu óc Dịch Thư Nguyệt mơ mơ màng màng, cô cảm giác hình như Tống Sâm đang bực tức chuyện gì đó, anh rút dươиɠ ѵậŧ đang cắm sâu trong người cô ra, một tay cầm lấy đầu rùa cọ xát ở cửa huyệt của cô, thỉnh thoảng lại ấn sâu vào âʍ ѵậŧ nhưng chính là không chịu đâm vào.

Kɧoáı ©ảʍ sắp đạt tới cao trào bỗng nhiên bị gián đoạn khiến huyệt tâm của Dịch Thư Nguyệt ngứa ngáy vô cùng, cô rất muốn anh dùng thứ đồ thô cứng kia để lấp đầy cơ thể mình. Nhưng cô lại ngại ngùng không dám nói ra nên chỉ có thể uốn éo cái mông nhỏ, chủ động cọ vào dươиɠ ѵậŧ của anh.

Nhưng đột nhiên lại nghe Tống Sâm hỏi: "Dịch Thư Nguyệt, em đã nói chia tay với bạn trai cũ của em sao?"

Cô có thể nghe ra anh cũng đang nhẫn nhịn vô cùng khổ sở, giọng nói khàn khàn kìm nén, đầu rùa không ngừng cọ sát ở cửa huyệt cũng bị ép chảy ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng anh vẫn sống chết không chịu đâm vào.

Thật ra lời anh nói nghe rất kỳ quái.

Đã là bạn trai "cũ" thì làm sao có thể không nói chia tay.

Nhưng Tống Sâm không nhận ra sai lầm nhỏ xíu này, mà Dịch Thư Nguyệt đang mải đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© cũng không phát hiện ra, cô không trả lời anh mà đưa tay xuống thăm dò thân dưới, dùng hai đầu ngón tay mở rộng cửa huyệt, ý muốn nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ của anh.

Tống Sâm nhận ra ý đồ của cô, sắc mặt thoáng lạnh đi, anh hơi chuyển động hai chân, đầu rùa vừa đâm vào một chút đã lại trượt ra ngoài.

Biết nếu mình không trả lời câu hỏi này thì Tống Sâm nhất định sẽ không chịu thỏa mãn cô, Dịch Thư Nguyệt chỉ đành miễn cưỡng đáp lại một câu: "Không có."

Ứng phó với anh xong, cô lại nhích cái mông nhỏ về phía sau, muốn ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh.

Cái tên Tống Sâm này đúng là đồ điên.

Cô đã nói với anh là tổng cộng cô chỉ từng có một người bạn trai là anh, vậy nên cũng chỉ có anh là bạn trai cũ của cô, đến giấy chứng nhận kết hôn mà hai người còn lấy rồi, chẳng hiểu sao anh vẫn suốt ngày nói như vậy.

Tống Sâm không ngờ mình lại nghe được đáp án này.

Lần này thì anh nổi giận thật rồi, dùng hai tay bóp eo cô cắm sâu vào, dươиɠ ѵậŧ nằm trong tiểu huyệt đâm vào rút ra một hồi, đầu rùa nghiền nát điểm mẫn cảm, chưa được mấy cái mà Dịch Thư Nguyệt đã vừa khóc vừa kêu, thân dưới không ngừng phun nước, nhưng hiển nhiên là anh không có ý định buông tha cho cô, ngay lúc cô còn đang ở cơn cao trào lại đâm mạnh đâm sâu mấy chục cái, sau đó mới rút cả cây thịt ra, một lần nữa làm cô phun nước, đạt đến cao trào.

"Em giỏi lắm, Dịch Thư Nguyệt, lại dám một chân đạp hai thuyền cơ đấy!"

Kɧoáı ©ảʍ quá mức mãnh liệt khiến Dịch Thư Nguyệt thất thần, Tống Sâm vừa buông cô ra, cả người cô mềm nhũn ngã ngồi xuống mặt đất, đứng cũng không đứng dậy được, hai chân còn không ngừng run lên, trên ngực và thắt lưng phủ đầy vết cấu véo màu đỏ thẫm.

Dưới sàn nhà toàn là nước nhờn chảy ra từ người cô, Tống Sâm đứng từ trên cao rũ mắt xuống nhìn cô, cũng không đỡ cô dậy mà thẳng thừng quay người rời khỏi phòng bếp.

Thân dưới Dịch Thư Nguyệt tê dại, phảng phất lưu lại kɧoáı ©ảʍ đầu rùa đâm sâu quấy phá nơi đó, cô ngồi dưới sàn một lát chờ cơn kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, trên mông trên đùi toàn là nước nhờn của chính mình, không đợi được Tống Sâm quay lại, bỗng nhiên cô thấy thật buồn tủi.

Bây giờ thì cô tin Tống Sâm đến để trả thù cô thật rồi.