*Nhũ giao: để ciu giữa khe zú, sau đó ép hai zú lại với nhau rồi thọt ra thọt vào như lúc làʍ t̠ìиɦ
Trùng hợp làm sao, ngày thứ hai Hạ Vinh liền nói mình sắp phải đi công tác một chuyến, ra nước ngoài bàn chuyện hợp tác, cần ba ngày mới có thể trở về.
Diệp Nhất Sâm cũng không biết đây có phải hành động do Hạ Trường Sinh cố tình an bài không, nhưng tóm lại là có lợi cho chính mình cho nên vui vẻ tiễn Hạ Vinh đi.
Hạ Vinh vừa đi, cặp song sinh liền dính đi, ôm Diệp Nhất Sâm lên trên giường, bộ dáng gấp gáp như bị bỏ đói từ lâu.
"Chậm...... Chậm một chút." Diệp Nhất Sâm phản ứng không kịp đã bị cởi hết quần áo, theo bản năng kéo chăn che đậy cơ thể.
Hạ Thường Tiếu lôi chăn đi, ôm lấy cậu dùng sức cọ, môi du tẩu trên da thịt lưu lại một chuỗi ấn ký nước miếng.
Diệp Nhất Sâm bị hắn liếʍ đến có chút ngứa, thấy hắn hôn dời xuống, hôn qua vùng bụng phồng sau đó hướng đến giữa háng, vội vàng lật thân lại bò ra sau, rồi lại rơi vào trong ngực Hạ Trường Sinh.
"Mẹ nhỏ đừng trốn nha, để con hôn một xíu đi mà." Tay Hạ Thường Tiếu giữ lấy eo cậu, nhấc lên, để Diệp Nhất Sâm làm ra tư thế quỳ bò.
"Con...." Diệp Nhất Sâm chưa nói xong, lỗ sau chợt thấy ướt, lại là bị liếʍ.
Mặt Hạ Thường Tiếu chôn ở kẽ mông cậu, một bên dùng tay xoa nắn mông thịt no đủ, một bên duỗi dài đầu lưỡi đi liếʍ nếp uốn.
"Đừng liếʍ...... Không thể liếʍ!" Diệp Nhất Sâm chưa bao giờ bị người khác liếʍ chỗ kia, có chút vô pháp tiếp thu, đong đưa mông tránh né.
Hạ Thường Tiếu trực tiếp để đầu lưỡi xâm nhập bên trong, nghe được một tiếng rên làm tinh thần hăng hái thêm liền liếʍ đến điểm da^ʍ.
Diệp Nhất Sâm than nhẹ một tiếng, eo lên men, bởi vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà kẹp chặt đầu lưỡi Hạ Thường Tiếu.
Hạ Thường Tiếu nhất thời khó cử động, một bàn tay đi xuống xoa nắn bướm nhỏ của Diệp Nhất Sâm.
"Ưʍ...." Eo Diệp Nhất Sâm càng thêm vô lực, ghé vào cánh tay Hạ Trường Sinh.
Hạ Trường Sinh gợi cằm cậu lên, chân mày nhíu lại, hai gương mặt nhỏ tràn ngập xuân sắc, ngón tay cái xoa bờ môi khẽ nhếch phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại, xoa cánh môi đến càng hồng thêm, một tay kia nắm lấy vυ' Diệp Nhất Sâm.
Bởi vì tư thế quỳ bò, bầu vυ' đầy đặn của Diệp Nhất Sâm rủ xuống tạo thành đường cong xinh đẹp, khi rơi vào trong tay Hạ Trường Sinh lại bị thưởng thức thành đủ loại hình dạng.
"A ~" Phía sau, Hạ Thường Tiếu nắm âm đế lôi kéo, chọc Diệp Nhất Sâm phát ra âm thanh rêи ɾỉ như mèo nhỏ: "Không cần...... Đừng như vậy......"
Chỉ cần nhẹ nhàng lôi kéo, suýt nữa khiến cho cậu cao trào, l*и da^ʍ cùng cúc hoa đều hưng phấn mà trào ra một chút chất lỏng.
Đầu lưỡi Hạ Thường Tiếu bị giam trong động sau cuối cùng cũng có thể tự nhiên hoạt động, tìm kiếm đến điểm nứиɠ không ngừng khảy.
"Ưʍ..... Aa......" Diệp Nhất Sâm dần dần thất thần, đuôi mắt thấm ra nước mắt.
Hạ Trường Sinh bắt được đầṳ ѵú cậu liền véo nhẹ, muốn thu hồi lực chú ý.
Đầṳ ѵú bị bóp đến chảy sữa, trở nên tê dại. Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Trường Sinh: "Trường Sinh, nhẹ một chút......"
"Mẹ nhỏ giúp tôi." Hạ Trường Sinh thu hồi tay xoa nhũ. Sau khi thả dươиɠ ѵậŧ đứng thẳng dưới háng ra lại giơ tay ngắt vυ' một cái, làm vυ' rung lắc: "Dùng cái này."
Trong mắt Diệp Nhất Sâm toát ra một chút mờ mịt: "Làm...... Như thế nào?"
Hạ Trường Sinh đỡ cánh tay, muốn cho cậu ngồi vào giữa hai chân mình.
Diệp Nhất Sâm bị hắn chi phối đổi tư thế, trùng hợp đúng lúc Hạ Thường Tiếu dùng khe hở ngón tay kẹp lấy âm đế, hai ngón tay ở khe hở trên dưới xoa vuốt, xoa môi âʍ ɦộ đến sung huyết, chính là buộc nụ hoa chuẩn bị hé mở hoàn toàn nở rộ.