"Ôi, đứa con tội nghiệp của tôi..." Nước mắt thương tiếc chảy ra trên khuôn mặt mờ mịt của người phụ nữ, bà đưa tay vuốt ve quả bóng nhỏ một cách âu yếm, tay bà vừa chạm vào thì phía trên hiện ra những bóng dáng mờ ảo.Nếu hiện giờ Hứa Trân Trân vẫn còn ở đây, cô có thể nhận thấy những bóng dáng mờ ảo đó lần lượt là Phó Bạch, Cố Vị, Vệ Trường Phong, Phùng Cố Thu, Khâu Tư Quân và Quân Vô Tà.
Bọn họ đều ở đây, tuy phần thân trên vẫn riêng biệt, nhưng phần thân dưới lại hợp lại làm một, giống như một bó hoa quái dị hình người, cho dù vẻ ngoài của bọn họ trông rất đẹp trai, nhưng ở trong loại tạo hình quỷ dị này thoạt nhìn vẫn rất kinh khủng và đáng sợ.
Họ nhắm chặt mắt lại, vẻ mặt vô cùng đau đớn cuộn tròn cả người, giống như những đứa trẻ mồ côi bị cả thế giới vứt bỏ.
"Bảo bối tội nghiệp của tôi..."
Người phụ nữ sờ đầu từng người bọn họ, dường như vẻ đau khổ trên khuôn mặt của Phó Bạch giảm đi một chút vì điều này.
"Để mẹ gặp người bạn đời của con được không?"
Người phụ nữ thận trọng đưa tay chạm vào lòng ngực của Phùng Cố Thu, nhưng trước khi bà kịp chạm vào thứ mà Phùng Cố Thu đang ôm chặt trong lòng ngực thì Tiểu Bạch Cầu đột nhiên biến thành một cỗ máy vũ khí kỳ dị, họng súng nhắm thẳng vào người phụ nữ.
"Thằng nhóc thối! Dám chĩa họng súng vào mẹ mình! Không muốn sống nữa phải không!!"
Đại Bạch Cầu vung cánh tay máy móc mạnh mẽ ném khẩu súng Tiểu Bạch Cầu vừa biến thành ra thật xa.
Người phụ nữ không bận tâm đến sự thù địch của Tiểu Bạch Cầu, bà ấy lại tiếp tục thực hiện ý định của mình, nhưng thay vì đưa tay trực tiếp như lần trước, thì lần này bà nhẹ nhàng thuyết phục: "Cậu bé ngoan, con cũng không muốn người bạn đời của mình ngủ say mãi mãi mà... "
"Cô ấy chết rồi… Không, cô ấy đã chết từ lâu rồi… đã chết… chết… aaa…"
Vũ khí hình khẩu súng đã trở lại hình dạng của Tiểu Bạch Cầu, nhưng toàn thân trở nên tả tơi, nó phát ra âm thanh điện tử ngắt quãng, sau đó dứt khoát không nói nữa, mà là một chuỗi dài tạp âm điện tử.
"Đừng gấp gáp, con của ta, những người bạn đời sẽ có cùng số mệnh với nhau, chỉ cần con bất tử thì con bé cũng sẽ bất diệt. Hiện tại con bé như thế này… chỉ là đang giận dỗi với con thôi, con bé chỉ đang ngủ say."
Người phụ nữ sờ cái đầu trơn bóng của Tiểu Bạch Cầu, tiếp tục kiên nhẫn thuyết phục: "Nếu con làm sai thì phải xin lỗi đàng hoàng, con bé có thể trở thành bạn đời của con, điều đó cho thấy con bé cũng yêu con, đừng giống như người cha ngu ngốc của con suốt ngày suy nghĩ vớ vẩn. Những người có thể trở thành bạn đời tinh thần đều là những người tinh tế và nhạy cảm. Con càng phải yêu con bé cẩn thận hơn, che chở, bao dung và thường xuyên nói chuyện với con bé. Các con là người yêu của nhau, vì vậy cho dù có hiểu lầm gì thì cứ từ từ giải quyết… Như vậy đi, mẹ sẽ đưa các con về quá khứ để tìm ra nguồn gốc của sự hiểu lầm và giải quyết sự hiểu lầm đó, có được không?"