Xuyên Sách Em Gái Nữ Chính Không Dễ Làm

Chương 7: Thiên phú dị bẩm

Dịch: Thường Nhị

Biên tập: Super_Samira

Hệt như bị dụ dỗ, tay Vệ Liễu Liễu bao bọc lấy cự long nổi đầy gân xanh.

Nàng vươn đầu lưỡi khẽ liếʍ đầu rồng, chỉ một chút thôi mà nước bọt trong lưỡi đã tràn ra.

Bây giờ nàng cực kỳ chắc chắn, là do trên người Nam Tinh Thần có một mùi hương cực kỳ hấp dẫn khiến nàng muốn ăn.

Là một thiếu niên Kim Đan hậu kì kiêu ngạo, từ nhỏ đã ăn vô số thiên tài địa bảo, trước khi trưởng thành đã phải trải qua hai lần tẩy kinh phạt tủy, Nam Tinh Thần đã sớm gần với giới hạn linh thể trời sinh. Chỉ là nàng không ngờ linh thể lại thơm và mê người như vậy.

Lần đầu tiên nhìn thấy một người đàn ông trần trụi sờ sờ trước mặt liền muốn ăn thử một miếng, chắc hẳn trên đời này cũng chẳng có ai.

Cơn thèm thuồng quấy phá khiến Vệ Liễu Liễu há miệng ngậm lấy đỉnh qυყ đầυ, liếʍ mυ'ŧ một vòng. Chiếc lưỡi thơm tho liếʍ từ mép ngoài vào tận sâu trong, đầu lưỡi nghịch ngợm xoáy nhẹ đỉnh nấm, rồi lại đổi một góc độ khác liếʍ láp từ dưới lêи đỉиɦ, đến khi đầu nấm cực đại bị nàng lây dính nhuốm đầy nước bọt trong suốt, lộ ra “vẻ đẹp” của món ngon.

Liễu Liễu liếʍ môi, vừa muốn nếm thử lần nữa, “mỹ thực” trong tay đã nảy lên một chút. Dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa lớn, đường gân xanh bên trên nhảy loạn giống như hung thú sắp thức tỉnh vì nàng liếʍ láp.

Lòng nàng vô thức trở nên căng thẳng và chờ mong. Liễu Liễu nhẹ thở gấp, nỗ lực ngậm đầu nấm vào ngập miệng, cánh môi căng tràn, miệng nhỏ hút mạnh, đầu lưỡi liếʍ loạn.

Hơi thở của Nam Tinh Thần nặng dần, tròng mắt đen càng thêm sâu thẳm.

Vệ Liễu Liễu thử ngậm sâu vào họng, đầu nấm linh hoạt chống giữa lưỡi mềm và hàm trên, nước bọt không chịu khống chế mà tiết ra khiến cho nàng hoảng loạn nuốt vào, làm khoang miệng không ngừng đè ép qυყ đầυ. Vệ Liễu Liễu sợ làm đau hắn, vội vàng phun ra.

Đồng tử Nam Tinh Thần hơi co lại, nhìn chằm chằm vào cô gái tóc đen giữa háng, ý niệm tàn ngược dần trào lên trong đáy lòng.

Nàng chăm sóc hắn thật sự thoải mái, nhưng hắn còn muốn thoải mái hơn nữa.

Hắn muốn giữ lấy đầu nữ tử dưới háng, ép nàng ngậm trọn toàn bộ dươиɠ ѵậŧ của mình, cắm sâu vào yết hầu chật chội của nàng, bừa bãi rong ruổi trong khoang miệng nhỏ hẹp ấm áp trơn ướt.

Những ham muốn dục niệm một khi đã phóng ra liền khuấy đảo hắn đến khí huyết quay cuồng, ma dục trùng trùng.

“Cô thật sự là xử nữ?”

Liễu Liễu ngậm lấy qυყ đầυ nhẹ nhàng mυ'ŧ ra mυ'ŧ vào một lần nữa, nghe vậy hơi giật mình, ngước mắt vô tội gật đầu.

“Chưa từng hầu hạ ai?”

Vệ Liễu Liễu không nghe ra là hắn đang khích lệ hay khinh bạc nên bỗng chốc hơi ngơ ngác, lúng ta lúng túng không biết nên gật hay lắc đầu.

“Tuy rằng Linh căn thấp kém nhưng trong loại chuyện này cũng coi như có thiên phú dị bẩm.”

Thật ư? Nàng làm không tồi lắm à?

Thấy nét sợ hãi lẫn vui mừng hiện lên rõ ràng trên mặt nàng, ánh mắt Nam Tinh Thần ánh lên vẻ khác thường.

Quả nhiên, nữ nhân đê tiện vô dụng cũng chỉ xứng làm đồ chơi dưới thân!

Trong lòng bốc lên ngọn lửa không tên, Nam Tinh Thần nhấc Vệ Liễu Liễu lên, đè nàng dưới người, xé qυầи ɭóŧ còn sót lại trên người nàng xuống, tách hai chân nàng ra, đè dươиɠ ѵậŧ bị nàng liếʍ ướt vào giữa khe thịt phấn nộn, thắt lưng hạ xuống, dươиɠ ѵậŧ lớn mạnh mẽ cắm vào.

“A A A!!!” Cơn đau lập tức bao trùm lên Liễu Liễu, âʍ ɦộ lần đầu nếm trải sự đời cắn chặt lấy quái vật khổng lồ của Nam Tinh Thần, khiến hắn khó có thể tiến lên.

Nam Tinh Thần nhíu mày, cúi đầu nhìn chỗ hai người giao hợp.

“Xin.. Xin chờ một chút, ta.. ta còn chưa đủ ướt.” Dưới thân bị dươиɠ ѵậŧ xé rách, ngực lại như bị khoét rỗng, Vệ Liễu Liễu khóc không ra nước mắt, sợ hãi duỗi tay mò xuống giữa khe thịt, tìm kiếm hạt đậu nhỏ nhẹ nhàng xoa nắn vân vê.

Nam Tinh Thần nhìn nàng một lúc, thấy nàng run rẩy vân vê âm đế, âʍ đa͙σ vẫn cắn chặt hắn không hề thả lông thì liền chau mày.

Nam Tinh Thần đẩy bàn tay đang tự mình an ủi của nàng ra duỗi ngón tay ấn nhẹ lên âm đế của nàng, trên đầu ngón tay bỗng nhiên lập lòe ánh sáng màu xanh.

Liễu Liễu như bị sét đánh!

Không, không phải “như” mà vô cùng chân thật, dòng điện từ âm đế đi vào cơ thể, khuếch tán trên da thịt, tán loạn trong bụng. Liễu Liễu chỉ kịp cảm giác được dưới thân như mất khống chế, trào dịch nhờn ra, sau đó nàng liền hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Nam Tinh Thần không kịp rút ra, bị âʍ ɦộ kẹp đau kêu lên một tiếng, qυყ đầυ lại bị dâʍ ŧᏂủy̠ xối ướt nhẹp. Hắn bất chấp cô gái dưới người mình đã ngất đi, nắm lấy vòng eo thon của nàng, cắn răng đâm dươиɠ ѵậŧ sâu trong âʍ ɦộ đang run rẩy.

Vừa đau vừa sướиɠ!

Lâu rồi không phải chịu đau đớn nên cảm giác đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến thú tính của Nam Tinh Thần càng tăng lên. Hắn đè cơ thể quyến rũ xuống, ra vào theo bản năng.

Liễu Liễu vất vả lắm mới tỉnh lại đã phát hiện chính mình đang quỳ sát trên giường, cơ thể bị người đàn ông phía sau va chạm mạnh mẽ, đâm nàng kịch liệt đong đưa. Một cây gậy thịt nóng bỏng thô dài căng đau âʍ ɦộ đang điên cuồng cắm rút.

Quá nóng, quá căng, quá sâu...

“Ưʍ.. A...” Vệ Liễu Liễu rên lên.

“Tỉnh rồi?”

Hệ thống nhắc nhở: [Nam Tinh Thần] Vui vẻ: +0.1.