Chương 25. Bị thôi miên liếʍ dươиɠ ѵậŧ.
Cánh môi thiếu niên tóc đen đỏ tươi, ở giữa như ngậm lấy đầu lưỡi hơi sưng, mê hoặc lòng người từ trong ra ngoài, như sợi tơ bó lấy người khác từng vòng cuốn người kéo về phía cậu, càng ngày càng gần, sau đó… để cho cậu ngậm lấy đồ vật có thể làm đôi môi ướt đầm đìa.
Mộ Thanh Thu không thể áp chế con tìиɧ ɖu͙© trong người, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt không ngừng cọ rửa thân thể cậu. Trên mặt Mộ Thanh Thu mang nét mờ mịt cùng sự mê mang không tự khống chế được, nước miếng từ khóe miệng chảy ra treo trên chiếc cằm nhọn của cậu.
Đẹp đẽ lại sa đọa.
Khung cảnh như một bức tranh sơn dầu hương diễm hoặc nhân.
“Thật là…”
Mộ Thanh Thu nghe được thanh âm của mắt lam, cậu mờ mịt chớp mắt tựa hồ muốn đề cho bản thân có thể nghe rõ…
“Ưm…”
Dươиɠ ѵậŧ đập vào mặt, đánh Mộ Thanh Thu kêu lên một tiếng, cậu nghiêng đầu, không mấy vui vẻ mím môi.
Dươиɠ ѵậŧ tím đen kề sát với sườn mặt trắng nõn của cậu. Khuôn mặt co dãn bị ép lõm xuống, hơi nóng trên côn ŧᏂịŧ như muốn thấm vào da thịt.
Côn ŧᏂịŧ của gã rất sạch sẽ nhưng cũng không thay đổi được nó là bộ phận bài tiết trên cơ thế.
Mùi tanh thoáng qua tràn vào mũi Mộ Thanh Thu.
Lý trí cậu chống cự, nhưng thân thể lại đang thúc giục, giục cậu mau nhận lấy thứ này.
“Không nếm thử hương vị của nó à?” Có người hỏi cậu như vậy.
Mộ Thanh Thu vẫn ở yên không động.
Cậu còn lâu mới nếm thử đồ vật nhìn là biết không ngon này.
“Thoạt nhìn qua trông thật ngốc nghếch rất dễ lừa, thế mà thời gian em nghe lời thật ngắn, cho dù dùng dị năng…”
Gã mắt lam nói ra một đoạn dài toàn lời kì quái mà cậu nghe không hiểu, tựa hồ gã còn thở dài một tiếng, mang theo cảm giác thất bại nặng nề.
“Tới, em là bé ngoan, mau mở miệng ra.”
“Em thích dươиɠ ѵậŧ của đàn ông nhất, thích đến mức nguyện ý…”
Thanh âm gã như mang theo ma lực khiến người thuận theo.
Mộ Thanh Thu chịu đựng kɧoáı ©ảʍ phía dưới huyệt thịt do cái đuôi mang tới, cuối cùng không tình nguyện mà mở ra đôi môi đỏ bừng.
Qυყ đầυ tím đen trên mặt cậu tiết ra chất lỏng trong suốt, khiến cho mỗi lần nó di chuyển sẽ nhỏ nước bôi đầy mặt mũi cậu. Toàn bộ gương mặt Mộ Thanh Thu phủ kín vệt nước lấp lánh.
Cánh môi mềm mại tiếp xúc với gậy thịt mang theo nhiệt độ nóng bóng, qυყ đầυ hình nấm to bự cọ xát lung tung trên cánh môi, ngay cả không khí Mộ Thanh Thu hít vào cũng mang theo một luồng mùi tanh rất nhẹ.
Vì… vì sao cậu sẽ thấy mùi vị này dễ ngửi?
Cảm giác như bị lừa khiến cậu thấy không thoải mái.
Mộ Thanh Thu phảng phất như muốn nhớ lại hình ảnh nào đó mà cậu không muốn hồi tưởng.
Mộ Thanh Thu chớp mắt, trong đồng tử hiện ra lửa giận thiêu đốt không rõ nguồn gốc.
Cậu đã bắt đầu cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng kɧoáı ©ảʍ tê dại dưới hậu huyệt kéo sự chú ý của cậu xuống.
Mặt ngoài nhìn qua cậu chưa bắn tinh. Nhưng thực tế, thân thể cậu dưới sự đâm chọc chơi đùa của cái đuôi vẫn luôn duy trì trên đỉnh kɧoáı ©ảʍ, huyệt thịt không chịu nổi co chặt lại, vách thịt mất khống chế tiết ra lượng lớn dịch nhầy.
Cậu thật muốn, thật muốn…
Đôi mắt thất thần của Mộ Thanh Thu nhiễm hơi nước, đồng tử giống như viên sô cô la bị hòa tan một nửa.
Sao cậu có thể bị lừa chứ? Cậu thông minh như vậy, chắc chắn chỉ là ảo giác thôi.
Cậu thích dươиɠ ѵậŧ nhất, thích cơ thể được lấp đầy, cho dù bị chơi tới cao trào liên tục thì vẫn muốn bị chơi tiếp.
Nhưng mà, Mộ Thanh Thu vẫn hơi không ưa cái dươиɠ ѵậŧ này. Vì thế cậu thay đổi cách hít thở, chuyển sang thở bằng miệng, mỗi lần cánh môi mở ra hít không khí, đỉnh qυყ đầυ sẽ cảm nhận được lực hút nhẹ nhàng, cảm giác run rẩy từ qυყ đầυ lan ra cả cây dươиɠ ѵậŧ.
Đầu lưỡi đỏ tươi của cậu từ từ vươn ra liếʍ đi chất nhầy dính trên qυყ đầυ, hương vị tanh mặn khiến khuôn mặt nhỏ nhăn lại.
Bản năng cậu muốn lùi bước.
Nhưng bàn tay của gã đàn ông đã luồn qua tóc, giữ chặt lấy gáy Mộ Thanh Thu ấn về phía trước.
Cánh môi bị đè xuống, lớp nước bên trên càng thêm rõ ràng. Mộ Thanh Thu không chống lại được lực ép này chỉ đành bất đắc dĩ hé miệng lớn hơn.
Qυყ đầυ đâm vào miệng cậu, chèn lên đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt, chỉ có vài giây qυყ đầυ hồng tím đã chiếm lĩnh hết khoang miệng cậu.
Mộ Thanh Thu lo lắng, nó sẽ không chọc tới thanh quản cậu chứ?
Khoang miệng bị lấp đầy, làm cậu muốn liếʍ mυ'ŧ cũng không thể, ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.
Nhịp hô hấp của Mộ Thanh Thu tăng nhanh, cậu như bị thiếu dưỡng khí mà nuốt theo bản năng.
Gân xanh dữ tợn trên dươиɠ ѵậŧ cũng bị khoang miệng chật hẹp ép xuống.
Cần cổ Mộ Thanh Thu còn sót lại vệt nước miếng sáng bạc chảy xuống ban nãy, trong cậu giống y một bé hamster phồng miệng ngậm đồ ăn.
Đầu lưỡi đỏ hồng cố gắng đảo quanh dươиɠ ѵậŧ, vuốt ve từng đường gân dữ tợn. Mùi hương đàn ông tràn ngập khoang miệng cậu.
Mộ Thanh Thu cảm thật cánh tay đang giữ gáy cậu tựa hồ hơi run, lòng bàn tay gã chảy ra mồ hôi làm ướt tóc cậu.
Trông dáng vẻ gã mắt lam còn khó chịu hơn cậu, trong miệng hắn tràn ra tiếng thở nặng nề.
Nhịp hít thở của hai người sau thời gian dài liếʍ mυ'ŧ gần như đồng bộ, vừa sâu vừa nhanh.
Cái đuôi hồ ly vẫn đang làm loạn trong hậu huyệt, cảm giác ngứa ngáy bên dưới vẫn đang lan tràn thậm chí chờm lên cả dươиɠ ѵậŧ phía trước. Kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng nhiều làm Mộ Thanh Thu lại khóc, đồng tử đen nhánh như biến thành hồ sâu chảy mãi chưa hết nước.
Bởi vì kɧoáı ©ảʍ từ hậu huyệt truyền tới khiến cổ họng cậu cũng co rút lại, bàn tay của gã đàn ông cũng giữ chặt hơn, trong lúc vô tình ngón tay gã cuốn lấy tóc Mộ Thanh Thu, gã sắp tới cực hạn.
Khi dươиɠ ѵậŧ truyền đến cảm giác căng cứng, kɧoáı ©ảʍ không nhịn nổi nữa, tay hắn dùng lực ép cậu sát lại gần hơn như dính chặt vào dươиɠ ѵậŧ gã. Còn chưa để Mộ Thanh Thu phản ứng, trong khoang miệng đỏ bừng đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng lấp kín.
Rất nhiều.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng như ống nước bị thủng phun ra ào ạt, cho dù Mộ Thanh Thu nuốt xuống liên tục thì vẫn không ngăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ sót lại chảy là ngoài, làm bẩn cần cổ trắng tuyết dính đầy mồ hôi. Mà nuốt vào quá nhiều lần cũng làm cho mí mắt cậu đỏ lên.