Phong Tồn Quang có lòng thành, sáng sớm liền đến Dư gia tiếp Dư Huy, chẳng qua Dư Tà Dương có thành kiến rất lớn đối với Phong Tồn Quang, toàn bộ quá trình đều trưng một khuôn mặt than khó ở tiếp đãi Phong Tồn Quang, nếu không phải người này là người cùng em trai hắn kết hôn, hắn liền có thể lập tức đem người đuổi ra khỏi nhà.
Bạn lữ Dư Tà Dương là một vị nam Omega mang mắt kính gọng mạ vàng rất dễ nói chuyện, mời Phong Tồn Quang cùng nhau ăn bữa sáng, nói chuyện cũng hòa hợp.
Dư Huy phó thác cho anh trai và anh dâu đến mức cậu căn bản là không có rời giường.
Mới đến nơi này, Dư Huy không có cảm giác an toàn, huống chi đây là ABO thế giới. Trong thế giới này, tin tức tố là chúa tể mọi vấn đề, Omega thần phục với tin tức tố của Alpha, chuyện này làm cho Dư Huy cảm thấy bất an.
Tuy rằng AO kết đôi với nhau cũng muốn tỉ lệ xứng đôi tin tức tố cao để cho nhau ảnh hưởng mới có thể hòa hợp, nhưng cũng phải nói đến Omega ở vấn đề sinh lý thường là không chiếm ưu thế, đến nỗi trong tiểu thuyết này vai chính Omega là cường thụ, Dư Huy căn bản là không dám nghĩ tới, cậu không có bản lĩnh lớn như vậy.
Dư Huy đêm qua cân nhắc đến đêm khuya, toàn bộ hành trình ở nghiên cứu thế giới này về kiến thức ABO, nhìn thấy cặp đôi AO thì tin tức tố Alpha sẽ bảo hộ, Dư Huy không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Quỷ mới biết cậu hiện tại là xuyên qua tới quyển sách này là đam mỹ hay ngôn tình, nếu thực sự là ngôn thật sự sau này cậu không dám ra cửa.
Lo lắng hãi hùng hồi lâu, hỗn loạn đến chịu không nổi Dư Huy mới mệt mỏi mà ngủ say, một giấc này trực tiếp ngủ tới khi đồng hồ sinh học báo cậu tỉnh giấc, chờ cậu tỉnh ngủ đã là buổi sáng 9 giờ.
Dư Huy sờ sờ di động thấy thời gian đã trễ liền “Bịch” hất tấm chăn ra rồi bò ra khỏi giường, lanh lẹ mà rửa mặt đánh răng thay quần áo, chờ cậu chạy xuống lầu đã thấy, quả nhiên Phong Tồn Quang đang đợi hắn.
“Tôi ngủ quên, ngại quá.” Dư Huy ngẫm lại lấy giấy hôn thú là chuyện đại sự vậy mà cậu có thể ngủ quên, cảm thấy đặc biệt có lỗi với Phong Tồn Quang.
Phong Tồn Quang một câu “Không sao” còn chưa nói ra, Dư Tà Dương liền nhanh nhảu mà nói: “Phong Tồn Quang là Alpha của đệ, chờ đệ là việc hắn nên làm, có phải hay không a, đệ phu?”
Phong Tồn Quang không có chút nào chần chờ, nói thẳng một tiếng “Đúng vậy”, mỉm cười đáp lại Dư Tà Dương: “Đại ca nói đúng, thân là Alpha của tiểu Huy, vì tiểu Huy làm cái gì đều có thể.”
Dư Tà Dương một trận lạnh lẽo, lại muốn há mồm đáp trả đũa kết quả liền bị phu nhân nhà mình cho ăn ngay một khuỷu tay, ăn đau mà đem thiên ngôn vạn ngữ đều nuốt trở lại trong bụng.
“Thời gian còn sớm, tiểu Huy đem bữa sáng ăn đi.” Mạnh Lan Khê nâng nâng mắt kính, “Không được lười biếng mà không ăn cơm sáng, ta mà phát hiện một lần liền phạt đệ chép sách một lần.”
Dư Tà Dương phu nhân-Mạnh Lan Khê là giáo sư đại học, có thể là tính cách lão sư giáo dục học sinh đã ăn vào máu, Dư Huy mỗi lần nghe Mạnh Lan Khê răng dạy cảm giác như là bị chủ nhiệm lớp phê bình.
Run bần bật, bất lực cực kỳ.
Dư Huy thực hoảng liền đi ngày vào nhà ăn bữa sáng trong bếp, trong nhà người hầu đã dọn sẵn lên bàn cho cậu.
Sữa đậu nành, sữa bò, cà phê, bánh bao nhỏ, bánh mì, tiểu điểm tâm, tràn đầy bày một đống.
Dư Huy trừng mắt nhìn một đống bữa sáng trước mặt, cơ hồ muốn ngất, đại ca cùng ca phu đây là muốn nuôi heo đúng không, chuẩn bị cho cậu nhiều đồ ăn như vậy.
Bay nhanh vào mà chiến đấu giải quyết xong đồ ăn trước mặt, Dư Huy và Phong Tồn Quang cùng nhau đi ra cửa Cục Dân Chính. Mạnh Lan Khê đã sớm chuẩn bị đầy đủ sổ hộ khẩu đưa cho Dư Huy, bên cạnh là Dư Tà Dương sắc mặt đen kịt tiễn hai người ra cửa.
Phong Tồn Quang tự mình lái xe tới, hắn mở ra ghế phụ, bàn tay dán cửa xe hỗ trợ Dư Huy ngồi lên xe, lại chu đáo mà giúp cậu cột kỹ đai an toàn, xong xuôi liền vòng ra sau đi đến ghế lái.
Hôm nay là một ngày bình thường, không phải Lễ Tình Nhân, dịp 520 cũng không mà Thất Tịch chưa tới vì thế mà Cục Dân Chính người cũng không quá nhiều.
Phong Tồn Quang là chủ tịch Phong thị, người không thường quan tâm đến vấn đề tài chính thương mậu khả năng cao sẽ không biết đến hắn, nhưng mức độ nổi tiếng của Dư Huy cũng rất cao, ai mà ngờ được nguyên chủ lại là diễn viên?
Dư Huy cùng nguyên chủ có điểm tương đồng lớn nhất ở chỗ bọn họ đều là diễn viên, hơn nữa còn là diễn viên ưu tú có độ nhận diện cao.
Phong Tồn Quang cùng Dư Huy mười ngón tay đan vào nhau, đứng ở trong đám người xếp hàng nhanh chóng đã bị người nhận ra.
“Dư Huy! Cậu là Dư Huy đúng không? Tôi siêu thích cậu diễn vai tiểu vương gia!”
“Thiên a! Là Dư Huy!”
“Dư Huy thế mà tới Cục Dân Chính! Vì cái gì tin tức tình cảm một chút đều không có động tĩnh!”
……
Phong Tồn Quang nhíu mày, đem Dư Huy bảo hộ ở sau lưng, ngăn cách đám người nhiệt tình như lửa này.
“Nơi này là nơi công cộng mọi người không nên ầm ĩ, không thể ảnh hưởng đến trật tự công cộng nga.” Dư Huy bình tĩnh mà tiếp đón người hâm mộ, trên mặt treo ý cười nhàn nhạt.
“Ân, bởi vì người yêu tôi không phải người trong giới, cho nên không có công khai, hôm nay chúng tôi tới Cục Dân Chính lãnh giấy kết hôn là bởi vì tôi gấp không chờ nổi muốn cùng hắn kết hôn.”
Kiếp trước Dư Huy sống trong thế giới không phải là ABO giả thiết, cũng không có luật hôn nhân cho đồng tính luyến ái, nếu ai come out với xã hội bản thân là đồng tính luyến ái, tiền đồ của họ liền bị hủy mất.
Thế giới này không giống vậy, nam nhân cùng nữ nhân đều sẽ phân ba loại giới tính Alpha Beta Omega, nam nhân cùng nam nhân có thể kết hôn, nữ nhân cùng nữ nhân cũng có thể kết hôn, Dư Huy không cần lại giấu giếm chính mình là đồng tính luyến ái mà có thể quang minh chính đại mà cùng một người nam nhân ở bên nhau.
Huống chi đây nguyên chủ còn có gia cảnh hậu đãi, cho dù không cần dốc sức làm việc trong giới giải trí cũng có thể dư dả mà sống cuộc đời an nhiên, cho nên Dư Huy hoàn toàn không có nỗi lo về sau.
“Alpha của cậu rất tuấn tú, chúc phúc hai người!” Một nữ Omega đáng yêu thẹn thùng mà cười cười, nói xong liền núp về phía sau bạn trai chính mình.
“Cảm ơn.” Phong Tồn Quang sinh ra vài phần ý cười, như thể vừa rồi những người này hướng Dư Huy có những hành vi thoạt nhìn đều không phải lòng mang ý xấu cho lắm.
Mọi người dần tản ra mà quy củ xếp hàng, nhiều lắm là sẽ trộm mà nhìn Dư Huy cùng Phong Tồn Quang.
Đội ngũ Cục Dân Chính làm rất nhanh liền đến lượt Dư Huy cùng Phong Tồn Quang, chụp ảnh, đóng dấu, sổ hồng, bọn họ liền kết hôn.
“Gần đây có một nhà hàng Tây cũng không tệ lắm, muốn đi thưởng thức thử không?” Phong Tồn Quang tâm tình thấp thỏm hỏi.
Kỳ thật hắn nào có biết gần đây có nhà hàng nào đâu, đều là ngày hôm qua nhờ trợ lý tìm ra, chọn một nhà hàng đảm bảo được sự riêng tư khách hàng mà hương vị cũng không tồi, để từ đó mà đề xuất đi ăn cùng Dư Huy.
Dư Huy đối với ăn cũng không quá kén chọn liền đáp ứng “Được” cùng Phong Tồn Quang đi ăn cơm.
Nhà ăn đã được đặt trước hoàn hảo, Phong Tồn Quang cũng tinh tế suy xét đến bối cảnh nghề nghiệp của Dư Huy mà đặt một phòng riêng tư.
Dư Huy bước vào phòng, đã bị cảnh tượng trước mắt được bố trí đến lãng mạn vô cùng làm bất ngờ đến không thốt nên lời. Trên bàn cơm bày sẵn một đóa champagne tạo dáng hoa hồng thật lớn, cả căn phòng không sử dụng đèn thông thường mà được phủ sáng bởi đèn chiếu hình sao trời.
Màu trắng trần nhà bị ánh đèn phủ kín đến xán lạn, cực kỳ giống bầu trời đầy sao và hoa tươi liền nở rộ ở dưới tinh quang.
Phong Tồn Quang đi đến đem hoa cầm lấy, quay người lại quỳ một gối trước Dư Huy, đem hoa nâng lên trước mặt Dư Huy.
“Dư Huy, anh không kịp chuẩn bị nhiều, cho nên chỉ có thể hấp tấp mà hướng em cầu hôn.” Phong Tồn Quang ánh mắt chân thành tha thiết, “Em có nguyện ý cùng anh kết hôn không?”
Dư Huy tiếp nhận hoa ôm vào trong ngực, cười đến nước mắt đều ra tới: “Giấy kết hôn đều cầm rồi anh mới hỏi em a.”
Phong Tồn Quang cười cười, giống như ảo thuật mà lấy ra một hộp nhung đỏ thắm, lấy ra một chiếc nhẫn có khắc hình dạng tùng diệp: “Như vậy tiểu Dư tiên sinh, anh càng phải trao em chiếc nhẫn này.”
Dư Huy cười ngâm ngâm mà đưa tay cho Phong Tồn Quang, Phong Tồn Quang thần sắc chuyên chú, không cho bản thân mình nhìn thất thố, đem nhẫn đeo vào ngón áp út Dư Huy, sau đó hôn lên môi Dư Huy thật sâu.
“Chờ đến thời điểm chúng ta làm hôn lễ, anh sẽ cho em điều tốt hơn.” Phong Tồn Quang chỉ có chút ít thời gian, lại dùng tâm chân thành mà hướng Dư Huy cầu hôn.
Dư Huy đỏ mặt, “Ân” một tiếng.
Nguyên lai đây là cảm giác được người khác sủng ái, thật tốt a.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~