Editor:
Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh.
Trung tâm thành phố.
Một bóng dáng đỏ thẫm thoát ra từ mặt đất, xuất hiện ở trước mặt Lục Minh như hổ dữ, hung ác nhìn chằm chằm Lục Minh, sự uy nghiêm tỏa ra xung quanh.
Rõ ràng là một linh thể năm sao!
Linh thể...
Thật sự có linh thể tới!
Trước mắt Lục Minh sáng rực, xử lý thế nào?!
Cho anh mèo?
Chẳng có ý nghĩa gì lắm...
Hừm...
Đây chính là một cơ hội tốt.
Lục Minh bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, sở dĩ thợ săn linh thể không muốn ra tay, không muốn quấy rối, về bản chất không phải không muốn đắc tội với mình, mà là không có lợi ích gì!
Không có lợi ích, tại sao phải mạo hiểm?!
Đây là đạo lý cơ bản nhất.
Vậy...
Nếu có lợi ích thì sao?
"Nhanh lên!"
"Nói cho bọn họ biết, nơi này có linh thể!"
Lục Minh phấn khởi.
Nhìn kìa.
Linh thể tới rồi!
Chỉ cần những người đó nhìn thấy, chắc hẳn sẽ tới ngay, đến lúc đó nhất định là một trận chiến lớn! Anh có thể đυ.c nước béo cò, lấy được nhiều trung tâm nghề nghiệp!
Ha ha ha.
Ông đây quá thông minh!
"Tiểu Tiểu Kiếm, mày trông chừng tên này."
Lục Minh dặn dò.
Thế là anh đi tới đầu khu phố.
Bởi vì lý do anh ở đây, những thợ săn linh thể đó đã sớm điều tra xong nơi này rồi rời đi, cả một khu phố đều trống không, vốn dĩ không có ai!
"Nơi này có linh thể xuất hiện!"
Lục Minh hét to một tiếng.
Soạt!
Những thợ săn linh thể đang đi theo máy cảm ứng cũng lần lượt chạy đến, lúc nãy bọn họ cũng nhìn thấy máy cảm ứng bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra...
E là có linh thể xuất hiện!
Ồ...
Nhìn dáng vẻ, có lẽ là linh thể năm sao?
Nghĩ tới đây, mọi người hưng phấn.
Đặc biệt là, bọn họ nghe được một tiếng hét to thì càng kích động đi đến đó, có điều, khi bọn họ nhìn thấy người đang rất phấn khởi đứng ở đầu phố...
Soạt!
Thế giới hoàn toàn yên tĩnh.
"Lục, Lục Minh?"
"Đệt, câu nói lúc nãy là Lục Minh hét sao?"
"Tại sao phải hét?"
"Lại dùng linh thẻ gạt người chứ gì..."
Mọi người hoảng hốt bồn chồn.
Tên Lục Minh này rất đáng sợ.
Những người như bọn họ chỉ là thợ săn linh thể, bắt được linh thể bán lấy tiền, mà Lục Minh thì sao? Mợ nó, anh ta là sát thủ linh thể đó! Bất kể là mấy sao...
Chỉ cần bị để mắt tới, một linh thể cũng không chạy thoát!
Nếu đã như thế.
Vì sao Lục Minh lại gọi bọn họ?
"E rằng có âm mưu."
"Rất có thể!"
Mọi người đương nhiên cho là đúng.
Nếu có linh thể, e rằng đã bị Lục Minh gϊếŧ từ lâu!
Nếu như không có linh thể, Lục Minh cố ý dụ dỗ bọn họ tới, há chẳng phải muốn làm chuyện xấu?
Thế là mọi người liếc nhìn nhau, lại xoay người bỏ đi.
"???"
Vẻ mặt của Lục Minh ẻ mặt ngơ ngác.
"Nè..."
"Thật sự có linh thể đó."
Lục Minh bất lực bóc phốt.
"Dạ dạ dạ, có linh thể, tặng cho anh hết."
Các người tu luyện khách khí rời đi.
"..."
Lục Minh im lặng.
Bọn người kia, sao lại chẳng có lấy một kẻ ngu ngốc!
Anh chắc chắn, chỉ cần những tên đó thấy được linh thể, giá trị của linh thể năm sao đủ để bọn họ nổi lòng tham, sau đó dẫn đến tranh chấp!
Đáng tiếc.
Người ta vốn chẳng tới đây.
Cho dù thật sự có linh thể cũng không có ai tin!
"Danh tiếng của mình kém đến vậy á?"
Lục Minh chẳng biết nên khóc hay nên cười.
"Chứ cậu tưởng sao?"
Tiểu Tiểu Kiếm cười ha ha.
"Thôi được."
Lục Minh cũng rất bất đắc dĩ.
Anh nhìn về phía xa, linh thể năm sao xuất hiện đó đã hung ác nhìn bản thân anh chằm chằm, lúc này muốn rút lui đã không thể nữa rồi...
Do đó.
Soạt!
Khi nó tấn công tới, ngay cả linh thể Lục Minh cũng nhét hết vào biển ý thức...
"Ầm!"
Linh thể hưng phấn.
Biển ý thức!
Nó lại vào thẳng biển ý thức!
Ha ha.
Nơi này chính là nơi dễ chịu nhất với linh thể!
Đặc biệt là...
Trong biển ý thức lại còn có một linh thể đang ngủ say, nhìn có vẻ yếu ớt đến đáng thương, ha ha, nếu như mình thôn tính tên này, có lẽ có thể trở nên mạnh hơn...
Nghĩ tới đây, nó phấn khởi lao về phía cục màu đen đó.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Biển ý thức khôi phục lại sự yên tĩnh.
...
"Tiêu diệt rồi hả?"
Lục Minh híp mắt nhìn thoáng qua.
Linh thể được cho là năm sao kia, lúc này tên không biết trời cao đất dày đó đã hôn mê trong biển ý thức như một con chó chết, có thể trừng trị bất cứ lúc nào.
Hừm...
Anh nhìn linh thể vừa mới bị bắt, năm sao trung cấp, nhìn có vẻ chẳng biết trời cao đất dày, nhưng lại dám gây hấn với anh mèo, quả thật muốn chết!
Đáng tiếc...
Anh đã có linh kiếm, thứ này chẳng có tác dụng gì.
"Mày không thôn tính nó à?"
Lục Minh nhìn về phía Tiểu Tiểu Kiếm: "Tao nhớ linh thể chúng mày có thể trưởng thành bằng cách thôn tính nhau mà?"
"Tôi không cần."
Tiểu Tiểu Kiếm tự hào.
Nó là linh kiếm viễn cổ đó!
Cấp bậc của bản thân nó đã vô cùng cao, chỉ cần khôi phục là đủ!
Thôn tính?
Ý nghĩa không lớn lao.
"Cấp bậc của tôi rất cao."
Tiểu Tiểu Kiếm ngạo nghễ nói: "Thôn tính linh thể chủ yếu là tăng cấp linh thể, tôi vốn dĩ chính là linh thể siêu cao cấp, cơ bản không cần đột phá!"
"Bây giờ nhìn tôi yếu vậy, chỉ là vì chủ nhân không ổn."
"..."
Lục Minh im lặng trong phút chốc, rồi tóm lấy Tiểu Tiểu Kiếm đánh cho một trận no đòn.
Mạnh mẽ hơn nữa thì đã sao?
Chẳng phải đã bị tao nhét vào trong thẻ ư?!
"Đó là cậu làm à?"
Tiểu Tiểu Kiếm khinh thường.
Nực cười.
Cái tên không biết xấu hổ, rõ ràng là mèo mun làm, nếu như không phải vì mèo mun, nó đường đường là linh kiếm sẽ ở nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này sao?!
Phải biết rằng, trước đây...
Rầm!
Bóng đen xẹt qua.
Tiểu Tiểu Kiếm bị đánh xuống đất ngay tại chỗ.
E hèm.
Lục Minh liếc nhìn, không nói gì.
Chậc.
Gần đây tính tình của anh mèo nóng nảy hơn rất nhiều...
...
Mà giờ khắc này.
Nơi nào đó.
Trong rừng rậm.
Vô số nhóm người mặc đồ đen chỉnh tề đợi lệnh.
Một vùng đen thùi lùi.
Thậm chí đáng sợ.
"Nhớ kỹ."
"Kế hoạch sắp khởi động!"
"Một khi kế hoạch bắt đầu, cơ hội tương lai của chúng ta sẽ xuất hiện!"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen tuyên bố.
"Vâng!"
Mọi người phục tùng.
Trong ánh mắt mỗi người đều tràn đầy nhiệt huyết.
Vì giờ khắc này, bọn họ đã đợi lâu lắm rồi, cũng đã trả giá rất nhiều, ngay cả đội tiên phong cũng đã thay mấy đợt!
"Suy diễn kế hoạch thế nào rồi?"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen nhìn về phía tổ trưởng tiên phong.
Ùng...
Ùng...
Trước mắt.
Bản đồ sao lóe ra.
Khu vực cuối cùng thuộc về thành phố Thanh Minh đang không ngừng lóe lên, có thể hoàn thành bất cứ lúc nào, nhưng đúng lúc này, điểm sáng đang lóe lên đột ngột tắt ngóm.
Ủa?
Mọi người trợn to hai mắt.
"Linh thể... biến mất."
Tổ trưởng tiên phong mờ mịt.
"Hử?!"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen kỳ quái.
Biến mất?!
Sao có thể biến mất?
"Trước đó không phải anh đã đặt xong dụng cụ rồi sao?"
Một người áo đen hỏi.
"Đúng vậy."
Tổ trưởng tiên phong cũng rất mờ mịt: "Chính là đột nhiên muốn biến mất!"
Soạt!
Màn hình ánh sáng lơ lửng trước mắt hắn.
Trên đó, những số liệu vốn thuộc về linh thể đã biến thành vô số số không, vị trí, hơi thở, năng lượng, độ dung hợp, tất cẩ mọi thứ đều biến thành số không tròn trĩnh.
"..."
Thủ lĩnh người mặc đồ đen chau mày.
Phải biết rằng.
Linh thể này là bọn họ mua rồi đích thân thả vào thành phố Thanh Minh...
Đúng vậy.
Linh thể là do bọn họ thả!
Bởi vì kế hoạch sai sót, bởi vì sai lầm của một mắt xích nào đó khiến cả đội tiên phong không còn cách nào suy diễn, tất cả kế hoạch đều trở nên rất kỳ quái.
Vì vậy, để tất cả trở về con đường đúng đắn!
Để có thể tiến hành suy diễn, bọn họ tự mua linh thể, tự đưa đến thành phố Thanh Minh, giả vờ tạo ra hiệu quả "linh thể xuất hiện", mạnh tay khiến kế hoạch trở về!
Vậy thì kế hoạch mới đúng nhịp!
Đây chính là kế hoạch hoàn toàn mới của bọn họ!
Nhưng mà...
Ai có thể ngờ đến, linh thể mới xuất hiện, mới vừa đưa vào thì linh thể đã mất tiêu...
Đùa hả?!
Phải biết rằng.
Linh thể bọn họ bỏ vào lần này là linh thể năm sao trung cấp, hơn nữa còn là linh thể hoang dã trăm phần trăm, chính là loài khó thuần phục lại rất hung dữ!
Cho dù những tên đó phát hiện ra, cũng phải đánh rất lâu!
Mà kế hoạch của bọn họ thì sao?
Chỉ cần ném linh thể đó vào, xuất hiện ở vị trí vốn nên xuất hiện trong kế hoạch, thay thế "nó" là được rồi! Còn về sống hay chết?
Căn bản không ai quan tâm!
Nhưng...
Điều làm người ta sợ hãi là, linh thể vừa mới được đưa đến đã biến mất! Thậm chí ngay cả cơ hội thay thế linh thể gốc cũng không có, cứ bốc hơi như vậy!
"Sao có thể chứ?"
Mấy người áo đen không dám tin.
Vị tiền bối tiên phong thực lực mạnh mẽ đã bị "sóng gió người thú" của bọn họ điều đi, sao vẫn xảy ra chuyện chứ?
...
"Thả thêm một con nữa!"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen cắn răng nói.
"Tài chính của chúng ta có hạn..."
"Vậy cũng phải thả!"
Tâm trạng của người mặc đồ đen nặng nề.
Thời khắc thế này, bọn họ vốn không có lựa chọn!
Bọn họ đã chuẩn bị rất lâu, tuyệt đối không thể bởi vì một chút sai lầm mà xảy ra vấn đề! Để đảm bảo không xảy ra sai sót, bọn họ cũng đã chuẩn bị vài linh thể...
Soạt!
Lại một linh thể được đưa lên.
...
Soạt!
Chỉ vỏn vẹn ba mươi giây, trên màn hình trống rỗng.
Biến mất!
Lại biến mất!
Tất cả các cặp mắt của người mặc đồ đen đều trừng lớn: "Việc này..."
Sao có thể chứ?!
Đây chính là linh thể năm sao!
Sao có thể có người tiêu diệt nó một cách lặng lẽ không tiếng động chứ?
Hay là...
Trang bị thần bí gì đó?
"Thả thêm!"
Lại biến mất!
"Thả thêm một linh thể bốn sao."
Lại biến mất!
"Chết tiệt!"
Sắc mặt của thủ lĩnh người mặc đồ đen tái xanh.
Giờ khắc này, dường như hắn nhớ tới lúc còn bé, hắn châm lửa dây pháo trong gió rét... Dây pháo đều đã bày xong, chỉ thiếu ngọn lửa trong tay hắn, nhưng hắn đốt lên mấy chục ngọn lửa đều tắt hết, cuối cùng chỉ có thể ôm dây pháo cô độc về nhà... Cuối cùng vẫn không đốt.
Mà bây giờ...
Gần như giống hệt!
Chỉ cần một linh thể trở về vị trí là có thể đạt được mục tiêu, có thể khởi động kế hoạch!
Nhưng mà...
Không có!
Trừ phi...
"Ném hết vào cho ta!"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen nói.
"Không được."
Thuộc hạ lại càng hoảng sợ: "Nếu như ném hết, chúng ta sẽ không có cơ hội nữa!"
"Nếu như ném hết vào đó đều không được, cậu thấy dù có giữ lại một thì đã sao?"
Thủ lĩnh người mặc đồ đen trầm giọng nói: "Bất kể là kỹ thuật hay trang bị gì đó, lần này ném một lượng lớn linh thể vào, ta không tin hắn còn có thể kiểm soát được?!"
Soạt!
Lại một đợt linh thể được đưa vào.
Trong chớp mắt.
Ùng...
Ánh sáng lóe ra.
Tất cả linh thể biến mất trong nháy mắt.
Mất...
Lại thật sự mất rồi!
...
Bọn họ thả vào một lần hơn mười con, linh thể ba sao, bốn sao, năm sao, nhưng cuối cùng lại không có một linh thể nào sống sót...
Lúc này, bản đồ sao lơ lửng giữa không trung, khu vực màu đen duy nhất vẫn cứng đầu ở lại đó khiến bản đồ sao không có cách nào thắp sáng!
"Rốt cuộc những linh thể này đã đi đâu?"
Những người áo đen mờ mịt.
...
Mà giờ khắc này.
Biển ý thức.
Lục Minh cũng cực kỳ phiền muộn.
Thật luôn.
Ngay lúc nãy, không biết ai thọc vào ổ linh thể, bên dưới lại vọt ra hơn mười linh thể!
Bốn sao, năm sao đều có!
Thật đáng sợ, sau đó Lục Minh bắt bọn chúng ném hết vào biển ý thức...
Sau đó...
Thành ra như vậy.
Trước mắt.
Hai mươi linh thể như người một nhà, chỉnh tề treo trong biển ý thức, từ bốn sao sơ cấp đến năm sao trung cấp, các cảnh giới đều có!
"Bây giờ phải xử lý sao đây?"
Lục Minh liếc mắt nhìn.
Anh thật sự không cần những linh thể này.
Thật sự.
Linh thẻ chỉ cần có một là đủ rồi, nhiều sẽ xung đột, nếu như có thể hấp thu còn đỡ, dù sao rất nhiều linh thể là loài có thể trưởng thành...
Đáng tiếc.
Linh kiếm nhà anh không cần trưởng thành, thế nên...
Chỉ có thể vứt xó.
Để lại cho đồ đệ?
Lục Minh suy nghĩ một chút, hình như mấy đồ đệ này đều có linh thẻ rồi!
"Linh thể có thể tự hủy không?"
Lục Minh đột nhiên hỏi.
"..."
Tiểu Tiểu Kiếm im lặng.
Nó cảm thấy, đừng giao thứ này cho Lục Minh thì tốt hơn.
Dù sao chị gái Lục Nhan của cậu ta chính là kẻ cuồng tự hủy, nếu như Lục Minh cũng học được, sợ là hủy tới hủy lui, cuối cùng sẽ hủy đến mình luôn...
Khiêm tốn, khiêm tốn.
"Không thể sao?"
Lục Minh có chút thất vọng.
Anh còn tưởng rằng linh thể có thể tự hủy giống trung tâm nghề nghiệp chứ!
Trong ấn tượng, anh nhớ rõ chị gái đã từng nói: "Thời điểm chiến đấu, tự hủy càng hợp với linh thể hơn" gì đó... Chẳng lẽ là dành riêng cho kiếm tu sao?
Được rồi.
Vậy xử lý những tên này như thế nào?
"Cũng không phải vô dụng."
Tiểu Tiểu Kiếm nhìn linh thể hôn mê trong biển ý thức, bỗng nhiên tỉnh táo tinh thần: "Nếu những linh thể này đã ngất đi, chi bằng chúng ta... hí hí hí..."
"Mày muốn làm gì?"
Lục Minh nhíu mày, lẽ nào linh thể cũng có sở thích không muốn người ta biết?
"Ôm hết những tên này tặng cho Tiểu Tiểu Bạch!"
Tiểu Tiểu Kiếm hưng phấn: "Tuy tôi không dùng được, nhưng hoàn toàn có thể cho Tiểu Tiểu Bạch, nó là linh thể ra đời tự nhiên, chắc chắn có thể tu luyện từ đầu!"
"Nếu có nguyên liệu cấp năm sao cho Tiểu Tiểu Bạch..."
"Nó chắc chắn có thể tăng lên!"
"Ồ..."
"Linh thể năm sao này có thể sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Tiểu Bạch, tính cách bị thôn tính sẽ trở nên... Đợi đã, để tôi suy nghĩ thật kỹ, làm thế nào tôi luyện năng lượng, xóa sạch ý thức! Tôi muốn biến chúng thành năng lượng thuần túy nhất, đưa cho Tiểu Tiểu Bạch tăng cấp! Vậy thì hẳn là không có vấn đề gì nữa rồi."
"Nếu vậy, Tiểu Tiểu Bạch có thể trưởng thành sớm hơn một chút! Dậy thì tốt hơn!"
Tiểu Tiểu Kiếm nói một cách hưng phấn.
"..."
Lục Minh nhìn nó chằm chằm.
Hình như Tiểu Tiểu Bạch mới ra đời không bao lâu mà, tên này lại chú ý đến rồi?
"Mày là đồ hentai!"
Lục Minh cảm thán muôn phần.
"Không phải cậu cũng vậy à?"
Tiểu Tiểu Kiếm cười giễu cợt.
Cậu cho rằng tôi không biết bữa ăn đu đủ mà cậu cho Tiểu Bạch ăn hàng ngày sao?
"Tao muốn giúp cô bé trưởng thành tốt hơn."
Sắc mặt của Lục Minh nghiêm nghị.
"Tôi cũng thế thôi."
Hơi thở Tiểu Tiểu Kiếm tỏa ra tràn đầy chính nghĩa.
...
Mèo mun bị hai tên này đánh thức, thấy bọn họ lại đang thảo luận về vấn đề dậy thì của Tiểu Bạch và Tiểu Tiểu Bạch, lập tức nhíu mày, hai tên biến, thái...
Ầm!
Bóng đen vụt qua.
Một người một thẻ đều bị đánh văng ra ngoài.