Câu Chuyện Trong Gương

Chương 1-3: Sói giả lốt cừu ( H)

TG1: Sói giả lốt cừu (3)

Chap 3: Bí mật cưỡиɠ ɖâʍ

Tuy vừa được rửa mặt bằng đống sữa bò kia nên cậu thật sự không có tâm trạng nào để uống sữa bây giờ nhưng nhìn ánh mắt kia, Giang Hàm chẳng thể kháng cự chỉ biết ngoan ngoãn nuốt từng ngụm sữa vào bụng trước nụ cười của đối phương…

Nửa đêm

Khi chắc chắn rằng đối phương đã ngủ Dương Tử mới từ từ mở mắt, khác với sự ngây thơ ban đầu bây giờ nó đã nhuộm đầy du͙© vọиɠ.

Một ít thuốc trong sữa đủ để đảm bảo Giang Hàm sẽ không tỉnh vào đêm nay

Trong đêm tối tiếng sột soạt của quần áo hòa với hơi thở đầy ái muội, cứ từng tấc quần áo được vén lên là làn da bạch ngọc, trơn mịn, điểm trên đó là hai quả anh đào đằm thắm hệt như một món tráng miệng, thật ngon lành.

Đôi bàn tay của Dương Tử chẳng chịu an phận mà du tẩu khắp người Giang Hàm, chẳng chút kiêng nể mà ngắt nhéo hai quả anh đào, xoa, nắn, bóp, hôn,...

Có lẽ như cảm nhận được sự động chạm mà Giang Hàm khẽ nhăn mặt, cơ thể không tự chủ mà vặn vẹo, miệng phát ra những tiếng ngâm nga chẳng thể nghe rõ ‘’ Ah…haa..’’

Chẳng mấy chốc đầṳ ѵú của Giang Hàm đã bị véo cho sưng lớn lên một vòng, không ngừng run rẩy trước sự bắt nạt thô bạo. Mỗi khi dừng xoa nắn, Giang Hàm theo bản năng cảm thấy ngứa ngáy mà ưỡn ngực về phía trước cầu an ủi khiến nụ cười Dương Tử lúc này càng xấu xa, càng chơi càng nghiện, miệng thì thào:

‘’ Đúng là đĩ da^ʍ, khi ngủ cũng da^ʍ muốn chết, có phải là được tôi sờ em sướиɠ muốn chết không? ’’.

Sau khi đã chơi chán chê, đôi bàn tay kia lại tiếp tục lần xuống, rất nhanh, cơ thể của Giang Hàm đã hoàn toàn trần trụi trước mắt của dã thú. Từng tấc da tấc thịt, từ mắt, môi cho đến đầu ngón chân không chỗ nào mà Dương Tử buông tha, chiếc lưỡi xấu xa không ngừng càn quấy. Cứ thế mà người Giang Hàm dần hiện lên những dấu vết đầy mờ ám rải rác

Nhìn chằm chằm vào chiếc cổ thon dài, Dương Tử thật muốn đánh dấu lên đấy nhưng không thể, bây giờ chưa phải là lúc.

Nhẹ nhàng banh hai chân cậu ra gác lên vai, đem hạ thể non mềm hồng hào đang rủ xuống cùng với tiểu huyệt hồng phấn phơi bày hoàn toàn.

Dương Tử nhẹ nhàng cầm dươиɠ ѵậŧ bỏ vào miệng. Được không miệng ấm áp bao bọc côn ŧᏂịŧ của Giang Hàm dần bị đánh thức, chiếc lưỡi của Giang Hàm không ngừng cuốn lấy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng điểm mẫn cảm của cậu. Trong không khí tiếng rêи ɾỉ của Giang Hàm ngày một rõ hòa trộn với tiếng bú ʍúŧ chùn chụt da^ʍ mĩ đến mức khiến bất cứ ai nghe thấy phải đỏ mặt.

Dương Tử càng liềm càng hăng, nuốt dươиɠ ѵậŧ xuống tới tận gốc, tay cũng không quên chăm sóc cho hai quả bóng nhỏ, đầu lưỡi không ngừng di chuyển liếʍ láp. Rất nhanh dưới những kí©ɧ ŧɧí©ɧ ấy, Giang Hàm đã phải tước súng đầu hàng.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh ngọt lập tức bị Dương Tử tham lam nuốt trọn, liếʍ nhẹ môi như thể chưa đã thèm, hắn lập tức nhắm tới đôi môi đỏ mọng mà dày vò. Sau một hồi môi lưỡi hòa quyện, Dương Tử nhẹ nhàng kéo khóa quần xuống giải phóng cậu nhỏ đã trướng đau rồi cọ lên khuôn mặt non mịn của Giang Hàm, đầu khấc to lớn rỉ ra từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi xuống đầy mặt Giang Hàm.

Dươиɠ ѵậŧ thô to, gân guốc, sẫm màu nổi bật trên làn da mặt trắng mịn bị tìиɧ ɖu͙© nhuốm hồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của Dương Tử, làm tiếng thở gấp ngày càng nặng nề. Bàn tay hắn bọc lấy tay cậu mà từ từ di chuyển lên xuống không ngừng. Sau một tiếng gầm nhẹ, Dương Tử cuối cùng cũng giải phóng, một dòng chất lỏng đυ.c ngầu bắn đầy mặt Giang Hàm, dính cả vào tóc.

Thật nhầy nhụa!