Hồn Chủ

Chương 37: Chiến Thuật Biển Người, Kiếm Trận Hiển Uy (1)

Dương Đại không hiểu Tụ Khí cảnh tầng chín rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng nam tử áo tím vừa rồi ra một kiếm rất dọa người, cho nên hắn không dám tùy tiện khai chiến, hi vọng có thể dọa lùi đối phương, dù sao đại bộ phận âm chúng của hắn đều là phàm nhân, ngay cả tụ khí tầng một cũng không có đạt tới.

- Ai phái ngươi truy sát ta?

Doanh Kỷ cắn răng hỏi, vấn đề này một mực giấu ở trong lòng của hắn, cho dù chết rồi cũng không cam chịu tâm.

Nam tử áo tím lắc đầu bật cười nói:

- Nói không chừng chuyện này liên quan đến chiến lược Lương Hạ hai triều.

Ánh mắt của hắn một lần nữa rơi trên người Dương Đại, ánh mắt trở nên cực nóng, cười nói:

- Tiểu tử, gia nhập Quỷ Uyên tông đi, ngươi khống chế nhiều hồn phách như vậy, chắc hẳn tư chất linh hồn của ngươi rất mạnh, ngươi là quỷ tu trời sinh, Quỷ Uyên tông rất thích hợp ngươi, ta có thể dẫn ngươi dẫn tiến cử cho sư phụ ta, Đại Hạ sớm muộn gì cũng sẽ diệt, không bằng sớm ngày bái nhập vào Quỷ Uyên tông, sau đó có thể đi ngang tại cảnh nội Đại Lương.

Quỷ Uyên tông...

Dương Đại thầm kêu phiền phức, hắn tiến vào Thâm Vực lâu như vậy, tiếp xúc nhiều nhất chính là Quỷ Uyên tông.

Hắn lườm Trình Ngạ Quỷ một chút, Trình Ngạ Quỷ lập tức truyền âm cho hắn:

- Chủ nhân, không thể tin, cái tên này tuyệt đối là tham âm chúng trên người ngài, ta mặc dù không biết hắn, nhưng ta biết trong Quỷ Uyên tông không có một tên nào là đồ tốt, động thủ đi, đừng đợi, cái nghề này của hắn là không thể nào thả ngươi đi, bằng vào năng lực âm chúng, chưa hẳn không có phần thắng Tụ Khí cảnh tầng chín.

Trình Ngạ Quỷ là tu vi Tụ Khí cảnh tầng hai, tự nhiên biết thuật truyền âm.

Nghe vậy, Dương Đại cũng không do dự nữa, hạ lệnh:

- Thương Lang, mang Lang Quân gϊếŧ hắn!

- Lang Quân nghe lệnh, gϊếŧ!

Thương Lang lập tức nâng đao, cao giọng quát, bốn trăm bảy mươi sáu vị binh sĩ Lang Quân lập tức phóng tới nam tử áo tím, bọn hắn không có binh khí, nhưng khí thế công kích vẫn rất cường thế.

- Các âm chúng khác bảo hộ ta, Điền Bất Trung, Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ, ba người các ngươi liên thủ gϊếŧ hắn, nhất định phải toàn lực ứng phó, ta muốn hắn chết!

Dương Đại tiếp tục phân phó, Điền Bất Trung lập tức vứt búa, lấy ra bạt kiếm bên hông, Trình Ngạ Quỷ, Bạch Vĩ tiếp nhận hai thanh kiếm từ trong tay Dương Đại, đi theo Điền Bất Trung lao thẳng tới nam tử áo tím.

Đối mặt mấy trăm vị Lang Quân âm chúng vây công, nam tử áo tím không có bối rối, chỉ thấy hắn không ngừng nhảy vọt trong đám âm chúng, dáng người như yến, kiếm trong tay càng lăng lệ, không ngừng chém ra kiếm khí, đánh bay từng người từng người âm chúng, hắn rất nhanh ý thức được phiền phức.

Những âm chúng mạnh hơn quỷ nô cấp thấp của Quỷ Uyên tông hắn rất nhiều, rất khó tru diệt.

- Tiểu tử này đến cùng lai lịch ra sao?

Nam tử áo tím âm thầm suy nghĩ, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Đột nhiên!

Hắn nhìn thấy Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ rút kiếm đánh tới.

Ba tên này có tu vi cao nhất trong đám hồn phách, đương nhiên, trong mắt hắn vẫn không đáng chú ý.

Đang lúc hoàng hôn, ánh nắng chiều đỏ như lửa đốt cháy bầu trời.

Giữa sơn dã, cỏ bụi bay cao, mấy trăm tên binh sĩ quanh thân bốc lên ánh sáng màu lục vây công nam tử áo tím.

Nam tử áo tím xác thực rất mạnh, ngoại trừ kiếm khí, sẽ còn có các loại pháp thuật, ngay cả bộ pháp cũng lộ ra tinh diệu, không có một vị âm chúng có thể thương tổn được hắn.

Lấy một địch mấy trăm!

Cảnh tượng rất hùng vĩ!

Nhưng Dương Đại không phải người xem, tâm tình của hắn cũng không kích động theo, chỉ trở nên hỏng bét.

Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ vốn định thi triển Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, còn chưa bày trận đã bị nam tử áo tím nhằm vào, liên tiếp bị chém đứt cánh tay.

Nam tử áo tím đi quay người phóng tới phương hướng Dương Đại, âm chúng cản đường đều không đỡ được hắn một chiêu, tay phải múa kiếm, tay trái cầm vỏ kiếm, một thanh kiếm được hắn thi triển ra khí thế song kiếm.

Càng ngày càng nhiều âm chúng bị hắn chặt đứt hai nửa hoặc chặt đứt cánh tay, đầu lâu các loại, hoàn toàn là đồ sát đơn phương.

Nam tử áo tím âm thầm thở dài một hơi, bọn gia hỏa này mặc dù gϊếŧ không chết, nhưng sức chiến đấu quá yếu, không tạo được uy hϊếp cho hắn.

Chỉ cần bắt được tiểu tử kia, những quỷ nô này không còn uy hϊếp.

Hắn bỗng nhiên nhìn thấy Dương Đại nâng lên Duyên Quang kiếm, lưỡi kiếm bắn ra khí kình, áo bào trên người bay phất phới, một cỗ làm kiếm ý tim hắn hơi đập nhanh xuất hiện.

Dương Đại đưa lưng về phía trời chiều để cho người ta thấy không rõ ánh mắt của hắn, nhưng tư thế hắn giơ kiếm lộ ra rất có khí thế, lưỡi kiếm Duyên Quang kiếm bắn ra tia sáng lạnh, tựa như muốn đem thiên địa một phân thành hai.

- Kiếm ý này xảy ra chuyện gì...

Nam tử áo tím động dung, chẳng biết tại sao, kiếm của hắn rung động một cách không hiểu, trong lòng của hắn càng dâng lên một cỗ xúc động thề phải chiến thắng đối phương rấ mãnh liệt.

Thiên Thế kiếm quyết!

Dương Đại chuẩn bị thi triển gió thổi, mặc dù gió nơi này không lớn.

Đang lúc nam tử áo tím bị kiếm ý Thiên Thế kiếm quyết chấn nhϊếp thất thần, ở phía sau hắn, ba người Điền Bất Trung lần nữa khôi phục cánh tay, bọn hắn cấp tốc rút kiếm, một bên lao tới nam tử áo tím, vừa bắt đầu huy kiếm, thi triển kiếm chiêu.