Chương 38:
Cảnh An Hoằng duỗi tay lấy ra thẻ ngân hàng ở trong tay áo đưa cho Tony giáo sư đang gội đầu cho mình.
Sau khi thẻ ngân hàng tới tay, Tony giáo sư còn có chút không thể tin được, ông ấp úng nói: “Nạp…… Nạp năm vạn phải không? Được, được!”
Tony giáo sư gội đầu cho Cảnh An Hoằng cũng không phải là thợ cắt tóc chính của tiệm uốn tóc, mà là một người học việc mới vừa vào nghề không lâu, thợ cắt tóc nổi danh ở trong tiệm đều có khách quen của mình, ngày thường bọn họ rất ít khi gội đầu cho khách, phụ trách gội đầu cho khách đều là người học việc.
Hiện giờ mình lập tức nạp năm vạn vào thẻ, tiền phần trăm của tháng này có thể nhận được một số tiền lớn.
Mặc dù trong lòng đang kích động, nhưng vẫn phải có đạo đức nghề nghiệp, Tony giáo sư vẫn gội đầu cho Cảnh An Hoằng, sau khi gội xong, lại hướng dẫn Cảnh An Hoằng ngồi xuống ghế, mới đi đến quầy thu ngân nạp tiền vào thẻ cho Cảnh An Hoằng.
Thẻ dịch vụ trong tiệm này chỉ nhận thẻ không nhận người, lần đầu tiên nạp số tiền lớn vào thẻ dịch vụ, Tony giáo sư cũng rất có lương tâm, không có ấn theo cách nói của Cảnh An Hoằng nạp năm vạn vào năm thẻ khác nhau, mỗi thẻ là một vạn, mà trực tiếp nạp năm vạn vào một thẻ, làm như vậy thì số tiền được tiệm tặng thêm sẽ nhiều hơn một ngàn đồng.
Bởi vì nạp vào thẻ năm vạn, hiện tại Cảnh An Hoằng còn chưa có số điện thoại để lưu lại, cuối cùng chỉ có thể nói với chủ của tiệm tóc đợi lát nữa ông đi mua điện thoại, đăng kí sim sẽ quay lại bổ sung số điện thoại. Khách hàng trong một lần nạp vào thẻ năm vạn cũng không nhiều lắm, chủ của tiệm uốn tóc tự nhiên là đồng ý.
Một giờ sau, người nhà họ Cảnh từ tiệm uốn tóc đi ra ngoài, phần lớn đều đã thay đổi tạo hình.
Đầu tóc của Cảnh An Hoằng đã cắt thành tóc ngắn, làm tăng thêm vài phần khí chất văn nhã trên người ông, một đầu tóc dài qua vai của Cảnh Lâm đã biến thành đầu nấm đáng yêu, làm cậu tăng thêm mấy phần mũm mĩm, rất xứng với khuôn mặt phấn điêu ngọc trác của cậu, nhóm chị gái, bác gái, cô dì chỉ cần nhìn thấy cậu một lần là có thể hòa tan trái tim của bọn họ.
Hiện tại là thời tiết nóng bức, Cảnh Tình cùng Triệu Hoa Lan, Sở Tú Nương ba vị nữ quyến cũng cắt bớt tóc trên đầu của mình.
Triệu Hoa Lan rất thích những kiểu tóc mới của thời hiện đại trong tiệm uốn tóc, bà chuẩn bị sau khi trở về sẽ thương lượng cùng chồng, nếu Cảnh An Hoằng ủng hộ, bà cũng muốn làm tóc quăn, lại nhuộm tóc, nhất định sẽ rất đẹp, rất có khí chất.
Không sai, Cảnh An Hoằng bị Tony giáo sư mê hoặc nạp năm vạn vào thẻ, đồng thời Triệu Hoa Lan cũng bị giáo sư Cường Ni thổi phồng có chút lâng lâng, tin tưởng vững chắc vào việc chính mình uốc tóc quăn lại nhuộm một màu tóc mới, nhất định sẽ đẹp hơn hiện tại.
Cảnh Tình cũng không có những phiền não này, cô rất vừa lòng với kiểu tóc mới, tạm thời không có suy nghĩ sẽ thay đổi kiểu tóc.
Cọ tới cọ lui, cuối cùng vào lúc ba giờ chiều người nhà họ Cảnh đã đi vào cửa hàng chuyên bán di động.
Công ty công nghệ ở trong nước mới vừa ra mắt một dòng di động mới, có giá tiền là một vạn, giá tiền này ở trong mắt người hiện đại cũng không tính là rẻ, nhưng ở trong mắt của người nhà họ Cảnh lại rất rẻ.
Không có gì để thương lượng, một người một cái, đồng dạng kích cỡ, chỉ phân chia di động dựa vào màu sắc mà từng người lựa chọn.
Sau khi bỏ ra gần sáu vạn, cuối cùng Cảnh Lâm đã có được di động mà chính mình tâm tâm niệm niệm, cậu còn nhớ rõ lời nói của anh Khâu, di động phải có thẻ sim mới có thể gọi điện thoại, cho nên sau khi bọn họ đi ra cửa hàng di động, cậu liền lập tức lôi kéo cánh tay của Cảnh An Hoằng đi làm thẻ sim điện thoại.
Sau khi đăng kí thẻ sim điện thoại, trước tiên người nhà họ Cảnh đã lưu lại số điện thoại của Khâu Thành Cảnh cùng Đái Lộ.
Thấy người nhà họ Cảnh vui vẻ ghé vào nhau để đùa nghịch di động của mình, Đái Lộ thấy thời gian vẫn còn sớm, liền đi lên nói: “Kế tiếp chúng tôi sẽ dẫn mọi người đi mua mấy bộ quần áo của hiện đại.”
Sở Tú Nương là người lớn tuổi nhất, ánh mắt có chút mờ, bà nhìn không rõ các loại icon trên di động, khi sử dụng các thao tác trên di động đều rất chậm, con trai, con dâu, các cháu đều thao tác thuần thục trên di động, ngay cả việc bấm số trên di động bà còn chưa thuần thục, chuyện này làm cho bà có cảm giác rất thất bại, nghe Đái Lộ nói muốn đi mua quần áo, cho nên đã vội phụ họa: “Đúng vậy, nên mua mấy bộ quần áo.”
Sở Tú Nương cùng Đái Lộ đều nói như vậy, những người còn lại của Cảnh gia chỉ có thể lưu luyến bỏ xuống di động, nhấc chân đi về phía cửa hàng quần áo ở bên cạnh.