Bên cạnh Tô Vũ lúc này là Lý Uyển Nhi và thêm một người nữa.
Để không có bất cứ sơ suất nào, Tô Vũ cần một tấm bản đồ bố trí toàn bộ khu nghĩa trang. Nhưng khả năng vẽ của cả hắn và Lý Uyển Nhi đều chẳng đi đâu đến đâu, vì vậy hắn mới ở trong đội ngũ tuyển ra được một người.
Người này có tên là Dương Lâm, tuổi tác cũng đã xấp xỉ Tô Mục, dáng người thấp bé. Nghề nghiệp trước đây của người này làm nghề vẽ dạo đường phố. Cũng bởi vậy hắn càng thích hợp cho nhiệm vụ trinh thám.
Tô Vũ nhìn qua hai người nhắc nhở: "Kế hoạch lần này có thành công hay không đều phụ thuộc vào hai người các ngươi. Nhiệm vụ của chúng ta là trinh thám, không phải gϊếŧ quái vật. Tất cả mọi thứ đều phải theo lệnh ta, rõ chưa?"
Hai người nhìn hắn gật đầu.
Tô Vũ lại lần nữa nhìn sâu vào phía sâu trong Nghĩa trang quát khẽ: "Xuất phát."
...
Ba giờ sáng tại Nghĩa trang An Viên.
Từ khi Trò chơi Tận thế phủ xuống cho đến lúc này, mới chỉ qua mấy tiếng đồng hồ. Cũng bởi vì chỉ mấy tiếng, những xác chết vẫn còn đang trong quá trình chuyển đổi thành Zombie.
Những người mới mất thời gian chuyển đổi sẽ rất nhanh, và ngược lại người đã chết lâu năm thời gian chuyển đổi sẽ rất dài. Cho nên nếu không có động tĩnh quá lớn, chúng sẽ không thức tỉnh.
Trước mắt Nghĩa trang vẫn còn tương đối, nhưng nếu chẳng may gặp ngay lúc chúng chuyển đổi hoàn tất. Với thực lực hiện tại của ba người bọn hắn chắc chắn sẽ có người bị bỏ mạng. Thời gian cho bọn hắn đã không còn nhiều.
Dưới ánh trăng mờ ảo, ba người ẩn mình trong bóng đêm bước chầm chậm tiến vào.
...
Đạp lên một bụi cỏ dại, Tô Vũ quay người nhỏ giọng hỏi Dương Lâm: "Bản đồ đã định vị được bao nhiêu rồi."
Dương Lâm cầm bút vẽ nhìn quanh quan sát nói: "Ta sắp đánh dấu xong khu nghĩa trang này rồi."
Tô Vũ quay qua nói nhỏ với Lý Uyển Nhi: "Lát nữa ta sẽ đánh thức một con Zombie dậy, ngươi phụ trách giam cầm nó được không?"
"Không vấn đề gì." Lý Uyển Nhi gật đầu.
Kế hoạch của hắn đã gần hoàn thiện, nhưng hắn cần kiểm tra khả năng khống chế thiên phú Hắc Tâm của Lý Uyển Nhi để tránh sai sót.
Một lúc sau, Dương Lâm vẽ xong tấm bản đồ đưa cho Tô Vũ cười nói: "Hoàn thành nhiệm vụ."
Nhìn tấm bản đồ với những nét vẽ thô sơ mà lại hết sức rõ ràng, Tô Vũ gật đầu mỉm cười nói: "Vất vả cho ngươi rồi, giờ ngươi men theo đường cũ trở về đi. Ta mang Lý Uyển Nhi đi kiểm tra vài thứ rồi trở lại."
Dương Lâm không có ý kiến gì, hắn quay người theo lối cũ rời đi.
Tô Vũ nhìn bản đồ một lúc rồi chỉ một hướng nói: "Qua bên kia."
Trong khi hai người bước về phía trước, Tô Vũ nhẹ nhàng dẫm lên một bụi cỏ nói: "Khả năng của người ước chừng khống chế được bao nhiêu người?"
"Ta cũng không chắc, có thể từ ba người trở lên." Lý Uyển Nhi cúi đầu đạp lên dấu chân cũ mà hắn để lại nói
Tô Vũ hơi nhíu mày nói: "Yếu vậy sao?"
"Đây là ta ước lượng, ta cũng chưa thử làm sao có con số chắc chắn được" Lý Uyển Nhi hơi nhướng mày không vui nói.
Tô Vũ cười gật đầu nòi: "Được rồi, tới lúc đó kiểm tra lại là được."
Hai người vừa đi vừa tán gẫu rất nhanh đã đến vị trí Tô Vũ lựa chọn trên bản đồ.
Hắn nhìn Lý Uyển Nhi ra hiệu chuẩn bị rồi đi tới phía trước một ngôi mộ cầm cây kiếm đâm sâu xuống.
"Cạch" Mũi kiếm của hắn đã đâm vào nắp quan tài.
Bởi nơi đây là khu nghĩa trang của những người vô danh, công việc chôn cất được diễn ra hết sức qua loa, đơn giản. Người chết được để vào trong một thùng gỗ rồi được vùi xuống một cái hố, chiều sâu cao lắm cũng được tầm hai mét, thấp nhất chỉ được nửa mét, thậm chí có những ngôi mộ chỉ sau một trận mưa nắp quan tài còn lộ ra cả bên ngoài.
Tô Vũ rút kiếm lên, lại lần nữa đâm xuống dưới để múi kiếm liên tục gõ lên nắp quan tài chờ xác chết bên trong tỉnh dậy.
Sau nhiều lần hắn cảm nhận mặt đất hơi trào lên một chút, Tô Vũ nhìn Lý Uyển Nhi ngưng trọng nói: "Chuẩn bị, nó sắp lên rồi."
Lý Uyển Nhi ngưng mắt tập trung tinh thần nhìn xuống mảng đất đang bắt đầu nổi lên trên.
Một bàn tay hư thối phá đất trồi lên trên.
Không cần Tô Vũ lê tiếng, Lý Uyển Nhi đã nhắm mắt bắt đầu kết ấn rồi nhắm mắt đưa tay ra phía trước, theo lòng bàn tay của nàng bắn ra một làn khói đen chui vào trong cơ thể của con Zombie.
Nhìn theo làn khói đen quen thuộc, Tô Vũ tâm trạng có chút phức tạp. Kiếp trước cũng bởi vì làn khói này, hắn đã chịu không ít thiệt thòi từ nàng. Kiếp này nhanh như vậy đã gặp lại rồi.
Ngay khi làn khói qua miệng những vết hở chui vào trong cơ thể, cánh tay Zombie vốn đang vươn lên của nó hơi run rẩy một cái rồi giữ nguyên tư thế giữa không trung.
Tô Vũ quay qua nhìn Uyển Nhi nói: "Ngươi còn dư sức không?"
Lý Uyển Nhi hai tay kết ấn, đôi mắt đã mất đi lòng trắng chỉ còn lại một màu đen tuyền. Nhìn Tô Vũ gật đầu nói: "Có thể điều khiển thêm khoảng bốn con nữa."
"Thời gian bao lâu?"
Lý Uyển Nhi bắt đầu tính toán lượng mana tiêu hao nói: "Tầm bốn đến năm phút."
Bốn năm phút có đủ không đây? Tô Vũ nhắm mắt bắt đầu tưởng tượng lại kế hoạch trong đầu lại lần nữa.
Vài giây sau hắn mở mắt ra rồi đâm một kiếm về phía con Zombie rồi nhìn Uyển Nhi gật đầu nói: "Chúng ta ra ngoài thôi."
Lý Uyển Nhi lại lần nữa kết ấn, khói đen từ trong cơ thể Zombie lại trở về trong người nàng. Đôi mắt cũng dần trở lại bình thường, hai màu trắng đen phân minh.
Hai người lúc này lại lần nữa chầm chậm bước ra bên ngoài.
Mọi người thấy hai người bước ra mới thở phào, bọn họ chỉ sợ có chuyện không may xảy ra.
Tô Vũ vẫy tay tập trung mọi người lại nói: "Ta đã điều tra địa hình sẵn sang, ba mươi người đi theo ta. Những người còn lại ở phía ngoài chuẩn bị sẵn sàng yểm hộ."
Có người vẫn còn hơi lo lắng nói: "Kế hoạch này có chắc chắn an toàn không?"
Tô Vũ nhìn người đó, không hề giấu diếm nói: "Không có thứ gì gọi là chắc chắn cả. Nhưng theo kế hoạch của ta ít nhất có thể giảm thiểu tổn thất thấp nhất."
Nói xong hắn vỗ tay nói: "Đã đến nước này không bàn lui nữa, mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Yên tâm đi nếu có người chết, người đầu tiên sẽ là ta."
Có lời nói này của hắn, mọi người không ai nói thêm gì nữa.
Bởi vì thời gian cấp bách, Tô Vũ rất nhanh đã lựa chọn ba mươi người. Trong đó có cả bố mẹ hắn và Sở Nhật Nam, còn Dương Vân Nhi hắn không đưa vào trong đội ngũ. Nhiệm vụ lần này hết sức nguy hiểm, tinh thần của nàng lại chưa ổn đỉnh. Nếu như trong lúc làm nhiệm vụ có sơ suất gì, hắn sẽ phải có lỗi với Nhật Nam suốt đời.
Tô Vũ nhìn ba mươi người nói: "Mọi người đã rõ nhiệm vụ của mình chưa?"
Ba mươi người nhìn hắn gật đầu nói: "Rồi."
Tô Vũ tiếp tục nhắc nhở: "Không được ham chiến, tất cả theo mệnh lệnh của ta."
"Được rồi, xuất phát" Theo tiếng quát khẽ, Tô Vũ lại lần nữa đi vào trong khu Nghĩa trang.
...
Nhìn tấm bản đồ trên tay, hắn chỉ vào năm người nói: "Năm người theo ta đi qua bên này."
Năm người bị điểm mặt hơi chút khẩn trương nhưng vẫn theo Tô Vũ và Lý Uyển Như rời đi.
Chầm chậm mang theo mấy người đến nơi chỉ định, Tô Vũ lại lần nữa dùng kiếm đâm xuyên qua lớp đất.
Khi cánh tay Zombie hiện lên, Lý Uyển Nhi đã kết ấn khống chế nó lại.
Dùng một kiếm đâm chết con Zombie, Tô Vũ nhìn năm người nói: "Mọi người qua đây phát quang mấy bụi cỏ quanh ngôi mộ này rồi đào cái hố lôi xác con Zombie đó ra."
Rồi hắn rồi lại ra hiệu cho Lý Uyển Nhi đi đến một ngôi mộ khác gần đó, còn năm người tiếp tục dọn cỏ, đào đất.
Lặp lại công việc như vậy sáu lần, Tô Vũ nhìn khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của Lý Uyển Nhi cười nói: "Mệt lắm hả?"
Lý Uyển Nhi lắc đầu cười nói: "Vẫn còn chịu được."
Tô Vũ gật đầu nói: "Ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi, bên kia gần xong rồi."
Lý Uyển Nhi gật đầu ngồi xuống nghỉ ngơi. Còn hắn thì đi qua mấy nơi để giúp đỡ bọn họ làm việc.
...
Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều. Hắn từng bước đi trên con đường trở nên mạnh mẽ, gian nan gia tăng thực lực của mình, đồng thời lại dấn sâu vào vô số âm mưu, kiếp nạn.
Ta là chính kiếp nạn của Chư Thiên Vạn Tộc.