Editor: May
Hơn nữa, cô vẫn luôn đều chỉ là nhìn, chưa từng xuống tay sờ qua.
Cô lại không ngốc, sờ soạng mông lão hổ sẽ có hậu quả gì, còn có thể không biết sao?
Mục Diệc Thần tiến đến gần đó, nhẹ nhàng cắn một cái ở khóe miệng cô, “Thật sự không sờ? Qua thôn này, liền không còn tiệm này.”
Lạc Thần Hi cắn cánh môi, rối rắm trong chốc lát.
Cuối cùng, quyết định bất cứ giá nào!
Sắc đẹp trước mặt, không sờ không phải người Hoa Quốc!
Lại nói, ngủ với ông chồng quốc dân, cô lại không thua thiệt, quả thực có thể nói là kiếm lớn được không?
Nghĩ đến đây, Lạc Thần Hi không an phận chạm vào bên trái, chạm vào bên phải, không chỉ có sờ soạng vài lần, lại còn có một đường xuống phía dưới……
Theo động tác của cô, hô hấp Mục Diệc Thần cũng trở nên càng ngày càng trầm trọng.
Bỗng nhiên, anh dùng sức một cái, túm chặt cổ tay cô, lấy tay cô ra.
Lạc Thần Hi bất mãn chu chu miệng, “Không phải nói, tùy tiện tôi sờ sao?”
Mục Diệc Thần nhìn khuôn mặt nhỏ mê người của cô, thiếu chút nữa trực tiếp phun ra máu mũi.
Hối hận thật sâu, vì sao chính mình muốn chơi lửa.
Anh dùng sức nắm tay cô, nhét vào trong chăn, “Tiểu sắc nữ em, vết thương trên người của em còn chưa tốt hết, liền nghĩ đến loại chuyện này!”
Lạc Thần Hi bị nghẹn đến thiếu chút nữa không nhấc lên được một hơi.
Rõ ràng là anh trêu chọc cô trước!
Mục Diệc Thần hít sâu một hơi, ấn cô gái nhỏ trở về trong chăn, “Ngủ, không được nghĩ đông nghĩ tây!”
Lạc Thần Hi tức giận đến cắn răng, xoay người một cái, dúi đầu vào gối đầu.
“Ngủ liền ngủ!”
Lần sau, quỳ trên mặt đất cầu cô, cô cũng không để ý tới anh! Hừ!
Mục Diệc Thần nhìn bóng dáng đường cong yểu điệu của cô, làm sao cũng không thể bình ổn nhiệt triều trong cơ thể.
“Đây là một lần cuối cùng, người phụ nữ ngốc này, lần sau…… Tuyệt đối muốn cho em không xuống giường được!”
……
Ngày hôm sau, Lạc Thần Hi dậy thật sớm.
Ngày hôm qua 9 giờ rưỡi liền ngủ, hơn nữa một đêm ngủ ngon, tinh thần cô thật sự rất tốt.
Cô lấy từ tủ quần áo ra một bộ trang phục chức nghiệp mới, dẫm lên giày cao gót, còn tỉ mỉ trang điểm nhẹ.
Lúc này mới đến dưới lầu ăn bữa sáng.
Tiểu Đoàn Tử nhìn thấy cô, đôi mắt trừng đến tròn xoe.
“Oa, chị, rất xinh đẹp nha!”
Lạc Thần Hi hôn một cái ở trên mặt bé, “Hôm nay Đường Đường cũng thực đáng yêu.”
Cô ngồi xuống ở bên người Tiểu Đoàn Tử.
Tiểu Đoàn Tử lập tức cọ lại đây, đẩy canh trứng đếntrước mặt cô, “Chị, trứng gà này ăn ngon!”
“Vậy Đường Đường ăn nhiều một chút.”
Cô cầm lấy cái muỗng, vừa tự mình ăn, vừa đút Tiểu Đoàn Tử.
Mục Diệc Thần ngồi ở đối diện, vẫn luôn không vui nhìn chằm chằm cô.
Nhìn một hồi lâu, ho khan thật mạnh, “Sao hôm nay em mặc chính thức như vậy? Còn trang điểm? Chẳng lẽ muốn đi ra ngoài?”
Lúc này Lạc Thần Hi mới nhớ tới, ngày hôm qua, cô vốn dĩ muốn nói với anh một chút chuyện công việc.
Nhưng mà, Mục đại thiếu đột nhiên biến thành cầm thú, cô liền quên nói.
“Ách, đúng…… hôm nay tôi muốn đi tập đoàn SL phỏng vấn. Ngày hôm qua Thịnh tổng gọi điện thoại cho tôi, nói hiện tại bọn họ đang nhận người, tôi thực phù hợp yêu cầu của bọn họ. Kêu tôi hôm nay đi phỏng vấn.”
Lạc Thần Hi nói xong, bỗng nhiên cảm giác nhiệt độ hôm nay có chút thấp.
Theo bản năng mà chà xát cánh tay.
Sắc mặt Mục Diệc Thần trầm xuống.
“Không được đi!”
Lại có thể muốn đi công ty Thịnh Dục làm việc?!