Cưới 1 Tặng 1: Giám Đốc Hãy Ký Nhận

Chương 332:

Editor: May

Lạc Thần Hi vừa há miệng, đã bị dọa hoảng sợ.

Giọng nói của cô lại khàn khàn đến đáng sợ.

Mục Diệc Thần nhíu mày, “Không cần nói chuyện. Bác sĩ nói, em hít vào quá nhiều bụi mù, cổ họng đều bị phỏng. Cho nên, trong thời gian ngắn đều không thể mở miệng nói chuyện, ăn cái gì cũng chỉ có thể ăn thể lỏng.”

Biết được tin dữ này, Lạc Thần Hi vẻ mặt buồn bực.

Chỉ là, nhìn đến Tiểu Đoàn Tử trên giường lông tóc vô thương, cô lại cảm thấy, chính mình không có gì để oán giận.

Lúc ấy ở đám cháy, cô thật sự cho rằng cô và Tiểu Đoàn Tử sẽ chết.

Nhưng hiện tại, hai người các cô đều nằm an toàn ở bệnh viện.

Cô chỉ là không thể nói chuyện một đoạn thời gian.

Kết quả này đã là quá may mắn.

Chỉ là, không phải Mục Diệc Thần xuất ngoại sao? Sao sẽ đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?

Lúc ấy ở đám cháy, trước khi cô ngất xỉu, giống như tháy được khuôn mặt hoảng sợ của Mục đại thiếu.

Đó rốt cuộc là ảo giác của cô, hay là…… Mục Diệc Thần thật sự tự mình vọt vào đi cứu cô?

Trong lòng Lạc Thần Hi có quá nhiều nghi vấn.

Nhưng không phát ra âm thanh được.

Mục Diệc Thần đứng dậy, đi ra ngoài cửa, “Tôi đi gọi bác sĩ, lại kiểm tra cho em một chút.”

Thực mau, bác sĩ vội vàng đuổi tới.

Sau khi tự mình làm các loại kiểm tra cho Lạc Thần Hi, rốt cuộc tuyên bố: “Tổng giám đốc, trạng huống thân thể Mục phu nhân cũng không tệ lắm, ngoại trừ cổ họng bị hao tổn, chính là bị kinh hách, hơn nữa, có vài nơi bị phỏng, cũng may không phải thực nghiêm trọng. Mấy ngày nay trước ở lại bệnh viện quan sát mấy ngày, nếu không có vấn đề gì, liền có thể xuất viện.”

Thần sắc căng chặt cuae Mục Diệc Thần hơi lơi lỏng xuống.

“Vậy là tốt rồi, cảm ơn anh.”

“Không cần cảm tạ, tổng giám đốc, ngài quá khách khí. Vậy tôi đi trước.”

Bác sĩ lau mồ hôi lạnh trên trán, xoay người rời đi.

Vừa rồi lúc kiểm tra cho thiếu phu nhân, chỉ cần cô hơi nhíu mày một chút, ánh mắt hình viên đạn của tổng giám đốc liền đảo về phía ông, thiếu chút nữa dọa anh dọa anh ra bệnh tim.

Xác nhận Lạc Thần Hi không có việc gì, Mục Diệc Thần nhẹ nhàng thở ra.

Tiểu Đoàn Tử vẫn luôn ở vào trạng thái phấn khởi cũng bắt đầu mệt nhọc, cọ ở bên người Lạc Thần Hi, đầu nhỏ đã bắt đầu nghiêng dần.

Mục Diệc Thần bế Tiểu Đoàn Tử lên, nhét vào trong ổ chăn.

Đồng thời, chân dài bước ra, cũng chuẩn bị bò lên trên giường.

Theo động tác của anh, lông mày thanh tú của Lạc Thần Hi nhíu lại, môi giật giật, tựa hồ có chút bất mãn.

Mục Diệc Thần nhướng mày, “Nơi này chỉ có một cái giường, hơn nữa rất lớn, một nhà ba người chúng ta chỉ có thể ngủ chung. Chẳng lẽ, em còn muốn đuổi tôi tới trên sô pha? Tôi chính là chiếu cố em cả ngày, lương tâm của em sẽ không đau sao?”

Đừng nói nơi này chỉ có một cái giường, dù sao hai cái, anh cũng có thể yêu cầu cùng nhau ngủ.

Ngủ với vợ ở trên một cái giường, đó là quyền lợi của người chồng được luật pháp thừa nhận như ông!

Mục Diệc Thần da mặt dày xốc chăn lên.

Bỗng nhiên, Tiểu Đoàn Tử đã mơ màng sắp ngủ, lộ đầu nhỏ từ trong chăn ra.

Tay béo nhỏ dùng sức đẩy ở ngực anhmột phen.

“Ba tránh ra! Ba rất thúi! Không muốn ngủ cùng người!”

Mục Diệc Thần lập tức hóa đá.

Bỗng nhiên nhớ tới, sau khi anh cứu người từ đám cháy, liền vẫn luôn chưa tắm rửa qua, xác thật rất thúi.

Nhưng……