Thế Thân Hoàn Hảo

Chương 85

Hoàng hôn vừa tắt, khung trời màu đỏ sụp tối, An Hạ ngâm mình trong bồn tắm lớn, đang thư giản tứ chi rột rữa cơ thể, bỗng cô nghe thấy âm vang cánh cửa đóng lại thật lớn vọng vào.

Anh về rồi sao? An Hạ nhanh chóng đứng dậy, xoay bước rời khỏi bồn nước, khẩn trương cầm khăng lông lau đi nước bám trên cơ thể, khăng lông lướt qua vai tơ mềm mại, lướt qua hai đồi nhũ tròn trịa trắng nõn, vừa vặn lướt xuống phần bụng dưới.

Cạch.

Cách cửa phòng tắm bị mở, An Hạ giật thót nhanh chóng túm lấy khăng lau, dùng nó quấn bọc lại cơ thể, gương mặt hốt hoảng nhìn về phía cửa.

"Anh đợi một chút" Cô nói nhanh, tay với lấy váy ngủ trên kệ treo, nhưng việc mặc vào là chuyện không thể, La Thành Dương không nghe lời cô, trực tiếp đi vào bên trong.

An Hạ tay cầm váy ngủ tay giữ khăn lông trên ngực, anh sảy bước chân dài đi đến, nắm khăng lông trên người cô kéo xuống. Thân thể như ngọc như ngà lộ ra, vài hôm nay anh không có chạm vào, làn da trắng mềm không tỳ vết vừa mới ngâm nước ấm cực kì cuốn hút.

"Anh..." An Hạ bị lột, nhanh chóng dùng váy ngủ áp lên người che lại những chỗ cần thiết. Tuy nhiên, La Thành Dương không để cho cô toại nguyện, anh nắm lấy váy ngủ giật xuống, ném nó xuống sàn nhà ướt.

Cô muốn phản ứng, nhưng đập vào mắt cô là một gương mặt vô cùng dữ tợn khiến cô đến thở cũng không dám, ánh mắt đen loé lên tia máu như muốn nuốt chửng cô, anh trừng trừng mắt, miệng mím chặt phát ra âm thanh nghiến răng ken két hệt như một con quỷ dữ. An Hạ không có một mảnh vải nào che chắn, loã lồ trước mắt anh càng làm cho cô thêm thẹn, chỉ dám thở nhẹ cố gắng che chắn cơ thể, Ngô An Hạ dùng cánh tay choàng trước ngực tròn, che lại hai nụ hoa màu hồng. Hai chân khép chặt, cánh tay kia che đậy lại vùng u hoa hình tam giác.

Bị khí lực hung hăng của anh làm cho hoảng sợ, giọng đã bị doạ run.

"Anh... Anh làm... Sao vậy?"

La Thành Dương nắm lấy vai nhỏ, run rẩy trên đôi vai truyền vào tay anh, khoé môi anh nhếch lên thành một đường khinh miệt. Cổ phẫn nộ bốc ra từ cơ thể nóng hừng hực, xoay lưng cô lại áp lên bức tường lạnh trong nhà tắm, hai tay nắm lấy mông đào, mở ra thắc lưng lôi ra gậy th*t to nhắm thẳng vào huyệt đạo, từ phía sau đem tất cả chôn vào chỉ bằng một cú thúc người.

"Ách..."

Đột nhiên bị đâm vào, vừa mới ngâm nước ấm, phía dưới được nước ấm làm ướt cho nên La Thành Dương đi vào rất dễ dàng. Tuy nhiên đó cũng chỉ là làm ướt bên ngoài, bên trong u hoa không có dịch hoa bôi trơn, gậy to tiến qua đoạn đầu được làm ướt dễ dàng đến chỗ khô hạn thì mắc kẹt, không tiến vào được nữa. Anh nắm chặt hai bên mông đào tách ra, mặc kệ khô hạn dùng lực hông nhất nhất thẳng tiến một thúc.

"A..."

An Hạ nấc ra một tiếng, hai tay trần bám vào gạch tường hoa lạnh tanh, gương mặt xinh đẹp nhăn nhúm đi vì đau.

Hạ thể bắt buộc nuốt trọn gậy to, bên trong u hoa tường thịt từ chối mãnh liệt hút chặt lấy dị vật to, từng đợt thít chặt xoắn hút. Chỉ vừa mới đút vào đã đủ khoái hạc đến mức anh rỉ ra một hơi thở thật nặng, từng sợi dây thần kinh đều sướиɠ đến rụng rời.

"Tiểu quỷ" Giọng nói của lão giáo sư phát đi phát lại trong đầu anh, La Thành Dương cười khổ, hai đầu lông mày chau chặt vào nhau, nhăn nhúm lại trông cực kì đau khổ, chỉ tiếc rằng anh ở phía sau, cô không thể nhìn thấy được nét mặt của anh ngay lúc này.

Mày thanh nhíu chặt, tức giận phẩn nộ cùng cực khiến anh khó khăn hít thở, từng hơi thở đều trở nên rất nặng, cảm nhận phía dưới cũng thật sung sướиɠ, sướиɠ đến mức phát điên lên được.

Không thể không thừa nhận, rằng đúng như lão già đó nói, cô rất có thiên phúc lấy lòng đàn ông, đúng là một cái tiểu quỷ, cả cái huyệt này cũng là một tiểu yêu mị.

Anh lui người, lui toàn bộ phân thân đi ra chỉ chừa lại y đầu, sau đó lại mang toàn bộ sát nhập đâm thẳng vào bên trong. Độ dài cùng kích thước lớn thâm nhập nhanh vào huyệt cốc nửa ướt nửa khô, phía dưới sát nhập liền phát ra một âm thanh da^ʍ lãng lập phập.

Cô bám vào tường lạnh, cú sát nhập nhất tiến đến cơ thể An Hạ giật một cái, gần như ngã khụy, nếu không vì anh giữ chặt hông cô lại, An Hạ sẽ ngã khụy xuống sàn.

La Thành Dương bắt đầu luật động, nhất nhất quy quy tiến nhập, mỗi một lui đều lui ra toàn bộ chỉ chừa lại mỗi y đầu nằm bên trong, có những khi anh lui đến mức xém một chút nữa đã đem cả y đầu rơi ra ngoài. Mỗi một cái đâm vào cũng mang toàn bộ gậy th*t chạm qua từng góc gách bên trong u hoa thịt nộn không chừa một tất thịt nào, chạm đến hoa tâm, y đầu chạm vào tâm hoa phát ra âm thanh lụp bụp giống như tiếng chày giã thóc.

An Hạ bám dính trên bức tường, cơn đau ê nhanh chóng biến mất thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ lâng lâng, nhưng bởi vì anh lui tận đâm sâu, mỗi một cái đều chạm vào tâm hoa, bụng dưới phập phồng nhấp nhô hình trụ của gậy kia. Vừa khoái hạc vừa tê tái, cô lắc lắc đầu không thể hội được những cảm giác này.

"... Anh... Aa... S... Sâu quá..."

Thân trước dính chặt trên bức tường, mỗi một cái anh động, cơ thể cô nhấp nhô run rẩy theo anh ta, hai đồi hoa tròn đè ép lên bức tường căng mọng cũng phập phồng lên xuống cực kì gợϊ ȶìиᏂ, mông đào buộc vểnh lên hội lấy từng đợt xâm nhập.

"..." Thiếu nữ nhỏ nhíu mày, bàn tay bám trên tường siết chặt thành một quả đấm, cánh môi hồng mếu máo cũng mím lại, cả người từ trên xuống cứng ngắt phản đối kɧoáı ©ảʍ vừa lạ vừa quen kia. Nuốt hết tất cả rêи ɾỉ vào bên trong bụng, ngẫm nghĩ rằng bản thân có thể chịu được những trận vồ dập ấy, nhưng bản thể anh đã lớn, ở bên trong cô càng lúc lại càng lớn hơn, thô to đến gân guốc xanh tím đều hằn lên.

Gậy to trơn tru hằn lên những sợi gân biến thành gậy to đầy gân guốc dầy cọm, anh lui ra đâm vào, An Hạ đều có thể cảm nhận những sợi gân to ấy, lông tơ non dại đều dựng đứng, cảm giác ớn lạnh chạy dọc cơ thể cô. Buộc phải nuốt xuống một ngụm nước bọt, nuốt xuống những rêи ɾỉ, chỉ có hơi thở dồn dập, chốc chốc không nhịn được cô nấc ra một tiếng.

La Thành Dương tập trung ở phía dưới, động tĩnh phía trên hôm nay cũng thật lạ, nâng mắt đen nhìn lên tấm lưng trần trụi trơn nhẵng không tì vết đang rung, gương mặt cô bị khuất đi. Chỉ có hơi thở dồn dập cùng những âm thanh không nhịn được nấc lên, anh giương cao khoé môi vẽ lên nụ cười tà ác.

Muốn chống? Được, anh xem cô chống giỏi đến thế nào?!

La Thành Dương nâng bàn tay nắm lấy tay phải của An Hạ, nắm chặt tay cô kéo về phía sau, tay còn lại nắm lấy bả vai bên trái của cô. Thắc lưng dùng lực bắt đầu khai phá mạnh mẽ hơn, ra vào nhất nhất sát nhập, y đầu không bỏ sót bất kì khe hở nào ở bên trong cô càng quét thịt hoa. Nhấp người liên tục, tay nắm lấy cánh tay cô kéo ngược về phía sau, tay kia lại đẩy vai cô về phía trước, mông được gậy th*t trụ vững, An Hạ ngã về sau không được mà hướng ra phía trước cũng không xong, phía dưới được dị vật chống đỡ càng lúc càng ăn sâu.

Hai chân bắt đầu bủn rủn, cả gương mặt đỏ bùng bắt đầu nhăn nhúm, cô cắn chặt răng, nhịn xuống rêи ɾỉ một cách đau đớn, liên tục nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, bờ môi bậm chặt khô khan phải liếʍ liếʍ cánh môi.

Va chạm liên tục hai bầu ngực tung nảy trong không trung, An Hạ muốn thu tay về nhưng anh nắm rất chặt, cô cố gắng rút tay về cũng vô lực, bàn tay bám trên tường hạ xuống choàng qua hai đồi nhũ. Bụng dưới nóng rang, từng đợt xâm nhập u hoa thít chặt dị vật kia hơn, hai chân An Hạ run rẩy rõ, cô sắp đứng không vững nữa, nơi giao hoà nhầy nhụa chất dịch trong veo chảy ra, chất dịch đặc nhầy chậm rãi chạy xuống hai mép đùi non, mỗi một lần anh lui ra cũng kéo ra thêm một lớp nhầy nhụa lớp lớp chỉ bạc, mùi hương hoan ái nồng đậm.

La Thành Dương cắn răng, siết chặt cánh tay An Hạ, dồn toàn bộ lực xuống phía dưới thắc lưng đâm vào lạch bạch. Lông tơ An Hạ dựng đứng, cô rùng mình, làn da liền dợn óc nổi lên thành hột, gương mặt nhăn nhó của cô trở nên trắng bệch, một giây cô thất thần khô cứng, giây tiếp theo An Hạ sụp đổ hoàn toàn, không nhịp được nữa phung ra âm thanh rêи ɾỉ thê thảm.

"Aa... Đừng... Đừng mà..."

Còn tiếp...

(P/s Ặc... Tôi mong rằng chương sẽ được duyệt.)

_ThanhDii