Đường Tín thấy Tư Tuệ đã tỉnh nên hỏi: “Em không muốn chữa hết sao?”
Cô bỗng cảm thấy bất an, dường như chỉ cần cô trả lời “không muốn”, cô sẽ bị chứng nghiện tìиɧ ɖu͙© đeo bám cả đời, nhìn thấy đàn ông sẽ quỳ xuống cầu xin được yêu thương.
Ban đầu Đường Tín thấy sắc đẹp nên nổi lòng tham, kéo cô vào ngõ nhỏ để cưỡng bức, Tư Tuệ nếm được niềm vui sướиɠ nhờ côn ŧᏂịŧ thô to của hắn giúp cô thỏa mãn du͙© vọиɠ, cô không những không báo cảnh sát mà còn về nhà với hắn.
Cô ghét Đường Tín, Đường Tín mắng Tư Mặc thay cô, nghe lời đề nghị của bác sĩ, thà chịu đựng chứ không động vào cô, cô không cảm động mà ngược lại suốt ngày còn lén lút với bác sĩ, tối hôm qua quyến rũ bệnh nhân còn bị đám vệ sĩ của bệnh nhân cưỡng bức.
Cô thật sự không để Đường Tín trong lòng, nhưng lúc này, cô lại muốn coi hắn thành ngọn cỏ cứu mạng.
“Muốn.” Tư Tuệ nằm ngửa ra, để mặc hắn nhìn thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy người: “Chú, chú có thể cứu tôi sao?”
Đường Tín trả lời: “Tôi có thể.”
Hắn thấy cô thật lâu không nhúc nhích, bàn tay thô ráp ôm lấy nơi sạch sẽ duy nhất là mắt cá chân của cô: “Tôi rửa giúp em nhé?”
“Tùy chú.” Tư Tuệ lật người.
Đường Tín cúi người rồi khiên cô lên bằng một tay. Bộ đồ bó sát trên người cô đã bị nới ra, hai bầu ngực đẫy đà đằng trước tùy ý đè lên cánh tay cơ bắp của hắn.
“Đừng nổi cơn da^ʍ.”
Đối mặt với “cảnh cáo” của Đường Tín, Tư Tuệ chớp mắt rất vô tội: “Cơ thể của tôi khá nhạy cảm, hiện tại tôi mệt sắp chết đây này.”
Đường Tín bước vào toilet rồi ném cô lên bệ rửa mặt: “Tách chân ra.”
Tư Tuệ làm theo.
Bốn vệ sĩ hành động gần như hung tàn, để dễ dàng thao cô nên họ đã xé nát quần của cô. Tư Tuệ tách hai chân ra, gót chân nhón lên trên mép bệ rửa mặt, mấy miếng vải rách rơi xuống kèm theo âm thanh xé rách.
Đường Tín chẳng những thấy cô chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài cửa huyệt mà còn thấy hai miếng thịt non sưng tấy như ứa máu, toàn bộ tiểu huyệt không lông của cô đều lọt vào tầm mắt của hắn.
Cơ thể vốn trắng tuyết tươi ngon mơn mởn nay lại vương vãi đầy vết nhéo, dấu tay, dấu hôn, vết cắn, thậm chí ngay cả vết roi, vết máu ứ đọng, vết thương nhỏ do va chạm cũng có không ít.
Đường Tín cứng lên, có lẽ Tư Tuệ là khắc tinh của hắn. Hắn đón cô về nhà, rõ ràng bản thân yêu cầu lúc cô đi theo mình thì phải an phận thủ thường, nhưng ai ngờ hết lần này đến lần khác cô lại bắt tay với Chu Diệc Châu để hắn chơi 3P.
Lần này cô nằm viện, hắn đến kiểm tra hiệu quả điều trị nhưng lại thấy cô với cơ thể vương đầy dấu vết của trận làʍ t̠ìиɦ tập thể.
Tuy hắn có gia đình nhưng gạt cô mình đã ly hôn, vậy mà còn bị phản bội.
Chẳng qua lúc đang phân biệt rốt cuộc dấu răng trên người cô là của bao nhiêu người đàn ông lưu lại, hắn bỗng mất hứng thú với cô. Có điều khi cô hỏi “chú, chú có thể cứu tôi sao?”, hắn vẫn đồng ý.
Thậm chí hiện giờ hắn còn muốn làm chuyện đó cùng cô, hắn cũng bị bệnh không nhẹ.
Hai mắt Đường Tín đỏ ngầu, có chút nóng nảy bắt lấy vòi hoa sen, điều chỉnh nước nóng sang nhiệt độ thích hợp rồi nhắm nó ngay vào tiểu huyệt nhỏ nhắn đầy dịch trắng.
Tư Tuệ co rúm lại: “Chú, nóng.”
“Sao thế? Có nóng hơn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi không?” Nói thì nói thế, nhưng hắn vẫn điều chỉnh cho nước ấm lại.
Tư Tuệ cười khúc khích: “Chú bắn vào trong sẽ làm tôi cao trào, nhưng nước nóng lại làm tôi đau.”
“Bị thao chưa đủ à?”
Dùng hai tay siết chặt đôi chân, cô vô cùng thành thật: “Hiện tại tôi không thể cao trào.”
Đường Tín không nói chuyện, ngón tay thô to cứng rắn bất ngờ đâm vào tiểu huyệt ướt đẫm mềm mại đang co rút nhanh chóng, móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong ra nhưng cũng ma sát vào điểm mẫn cảm của cô, khi ngón tay được rút ra ngoài thì bên trên đã dính không ít dâʍ ŧᏂủy̠ mới tinh, hắn cố ý để ngón tay ngang trước mặt cô.
Tư Tuệ nói: “Tôi nói là tâm hồn của tôi kìa.”
Hắn không chê cười cô mới bao tuổi mà đã bàn tới tâm hồn, tiếp tục thô bạo rửa ráy cho cô.
“Chú, tôi muốn xuất viện.” Khi Đường Tín rửa đến đằng sau, cô quỳ gục trên bệ rửa mặt, cặp mông phối hợp vểnh lên để anh rửa cúc hoa: “Tôi và bác sĩ Trình làm rất nhiều lần, có lẽ bác sĩ Trình không cứu được tôi.”
Đường Tín bất ngờ cắm vào mông cô, côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng hầm hập cách lớp quần nghiền nát tiểu huyệt non mềm của cô: “Em đang ám chỉ rằng tôi với bác sĩ Trình cùng làm em một trận ư?”
Tư Tuệ bị cắm làm toàn thân run rẩy, biết kích thước của hắn đáng sợ, đâm vào sẽ đau trước nhưng cô vẫn tiết dâʍ ŧᏂủy̠.