“Em mang thai vất vả như vậy là vì ai? Anh lòng lang dạ sói ghét bỏ em? Anh yêu em, em lớn lên có vết anh cũng thích, đặc biệt đẹp!”
Vì chứng minh lời mình nói, Chu Dịch Quân đè Vân Thanh Đường hôn khắp nơi trên người cô.
Bởi vì Chu Dịch Quân, cảm xúc Vân Thanh Đường hạ xuống thực mau liền qua đi, căn bản không xuất hiện chuyện trầm cảm khi mang thai.
Ở giai đoạn sau của thai kỳ, bên người có mẹ đẻ cùng mẹ chồng chiếu cố, Vân Thanh Đường dù mang thai nét mặt vẫn tỏa sáng, khiến cho người nhìn hâm mộ.
“Thanh Đường, lại ăn trứng gà!”
“Đem canh uống hết, no bụng rồi sao?”
Vân Thanh Đường mới đem một ngụm trứng gà cuối cùng ăn xong, bụng liền bắt đầu đau từng cơn.
Mấy tháng thời gian học về việc mang thai, Vân Thanh Đường biết, mình phải đi bệnh viện.
“Mẹ! Bụng bắt đầu đau, chúng ta đi bệnh viện đi!”
“Cái gì!? Được được được! Ta đi gọi người lái xe.”
Hết thảy chuẩn bị tốt, Chu Dịch Quân biết được tin tức cũng vội vàng tới, lúc này Vân Thanh Đường vẫn đang đi vòng quanh ở trước của phòng sinh.
Hộ sĩ tỷ tỷ nói, trước khi sinh sản phải đi nhiều một chút.
Vân Thanh Đường được Chu Dịch Quân đỡ, đi không sai biệt lắm nửa giờ, hộ sĩ thấy Vân Thanh Đường vỡ nước ối, lúc này mới bị đưa vào phòng sinh.
“Ta….Ta có thể đi vào không?”
Trán Chu Dịch Quân đổ mồ hôi, nhìn so với Vân Thanh Đường còn khẩn trương hơn, bộ dạng hắn như này, đi vào không phải quấy rối sao!
Đến lúc đó Vân Thanh Đường không có việc gì, hắn lại ngất xỉu.
“Chờ ở bên ngoài!”
Hộ sĩ lãnh khốc ném xuống một câu, ăn mặc đồ vô khuẩn đi vào, bang cửa đóng lại, sợ chồng sản phụ xông vào.
Vân Thanh Đường sinh sản thực thuận lợi.
Hai giờ sinh tự nhiên, hài tử sinh ra, khóc lớn oa oa.
Vân Thanh Đường đã có chút thoát lực, nằm trên giường vô pháp đứng dậy, nhưng tốt xấu gì cũng không có ngất xỉu.
Cô liếʍ liếʍ môi khô khốc, ánh mắt chờ mong nhìn hộ sĩ.
Trong tay phủng hài tử nho nhỏ, Vân Thanh Đường không dám tin tưởng, cô lại hạ sinh tân sinh mệnh.
Ấm áp mẫu tử đột nhiên sinh ra, hốc mắt Vân Thanh Đường đều đỏ.
“Hộ sĩ, để ta nhìn hài tử xem……”
“Hài tử rất khỏe mạnh, năm cân ba lượng, là con trai.”
Hộ sĩ đem hài tử tắm rửa sạch sẽ trên người, quấn vào một chiếc chăn bông, hài tử được nhẹ nhàng đưa tới trong lòng ngực Vân Thanh Đường.
“Ôm hài tử, hiện tại sẽ đẩy giường ra.”
Mở cửa, bên ngoài nôn nóng chờ đợi, là người cô yêu và người thân cô.
Vân Thanh Đường đột nhiên cảm giác thực hạnh phúc.
“Vợ, em cảm giác thế nào? Vất vả cho em…….”
Chu Dịch Quân tiến đến sửa sang lại tóc mái ướt đẫm mồ hôi trên mặt Vân Thanh Đường, trong mắt tràn đầy đau lòng.
………….
Thời gian nhanh đến bảy năm sau.
Lúc này Vân Thanh Đường đã trở thành phó hiệu trưởng trường học, cũng là mẹ của hai đứa nhỏ.
Ba năm sau khi cô sinh đứa bé đầu tiên lại sinh tiểu muội muội, một nam một nữ, quyết định về sau chỉ có hai đứa nhỏ.
Một năm này khôi phục thi đại học, Vân Thanh Đường đem hài tử giao cho mẹ đẻ cùng mẹ chồng, thi đậu Kinh Đại.
Sau khi tốt nghiệp cô dấn thân vào ngành sản xuất giáo dục, sau trở thành giáo thụ Kinh Đại.
Cô cùng Chu Dịch Quân vẫn luôn ngọt ngào hạnh phúc, hai người thậm chí chưa từng khắc khẩu.
Thời gian thấm thoát, chờ đến Vân Thanh Đường cùng Chu Dịch Quân có đầu bạc, hai người cũng tới tuổi về hưu.
“Trước kia anh đem đại bộ phận thời gian đều hiến cho quốc gia, quãng đời còn lại anh muốn đem thời gian đều giao cho em.”
“Không phải nói muốn đi du lịch sao? Chúng ta hôm nay liền đi! Vợ, em muốn đi đâu, anh liền đi đó.”
✽