Cho nên a, mắt không thấy tâm không phiền, tự quản tốt hài tử của mình là được.
“Khâu Chiêu Đệ kia có cho con đi học không? Lão sư hẳn là có thể quản được bọn nhỏ đi? Cho cha mẹ ý kiến , không cần đem con đánh quá tàn nhẫn , sẽ lưu lại bóng ma tâm lý…..”
Nghe Vân Thanh Đường nói đến đi học , Ân Lệ cùng Hách Ái Mai càng bất đắc dĩ.
“Khâu Chiêu Đệ sinh hai nữ nhi một nhi tử , nhi tử đi học , nữ nhi ở nhà hỗ trợ cho Khâu Chiêu Đệ , mỗi ngày giặt quần áo , quét tước , dọn vệ sinh……Làm còn không xong , Khâu Chiêu Đệ làm sao để bọn nó đi học.”
“Kỳ thật hài tử gia đình quân nhân đi học đều được giảm miễn , đây là phúc lợi cho quân nhân , một học kỳ chỉ 2 tệ , Khâu Chiêu Đệ cũng không muốn chi.”
Nửa năm ba đứa tiêu phí cũng mới 6 tệ , tiền lương doanh trưởng có bảy tám chục , nói ra mất mặt!
Nhưng thực tế luôn bất đắc dĩ như vậy.
Các cô là người ngoài , quản không được hài tử nhà Khâu Chiêu Đệ.
“Ta không nghĩ mời Khâu Chiêu Đệ lại đây ăn cơm.”
Vân Thanh Đường cắn cắn môi , cũng cảm nhận được cảm giác bất lực , bởi vì cô biết nếu báo nguy , Khâu Chiêu Đệ cũng sẽ không ngồi tù , nhiều lắm hạ miệng tiếp thu giáo dục.
“Khu người nhà chúng ta không có hiệp hội phụ nữ sao?”
Loại chuyện này hiệp hội phụ nữ hẳn sẽ quản , cũng coi như là chức trách của các cô , Khâu Chiêu Đệ có thể xem như là điển hình.
Nếu toàn bộ người nhà khu thông báo phê bình , hơn nữa quân đội cảnh cáo doanh trưởng Đào Nghĩa quản tốt gia đình của mình , hắn có thể sẽ thay đổi đi?
Nghĩ tới nghĩ lui , Vân Thanh Đường vẫn là không thể để chuyện này phát sinh dưới mí mắt cô.
“Hiệp hội phụ nữ? Thật đúng là không có……”
“Khu người nhà này chúng ta thành lập cũng không mấy năm , năm trước lớp xóa nạn mù chữ đều tiến triển không quá thuận lợi.”
Cái này Vân Thanh Đường có mục tiêu.
Cô trước tiên phải làm lão sư , tìm hiểu tình huống trong nhà học sinh , sau đó căn cứ tình huống viết tin kiến nghị cho cấp trên.
Trong khu người nhà nên lập hiệp hội phụ nữ , chuẩn mực hành vi của các quân tẩu cũng cần được quản lý , tỷ như phỉ báng người khác , bạo lực gia đình và các hành vi bất lương khác cần được ngăn chặn.
Sau khi có mục tiêu , Vân Thanh Đường liền có tinh thần.
Vì thế cô lại thăm hỏi Hách Ái Mai và Ân Lệ chuyện trường học.
“Sau khi tốt nghiệp cao trung ta liền gả cho Chu Dịch Quân , hắn thường ngày huấn luyện , ta cũng không có việc gì làm , muốn tìm công việc. Hiện tại trường học còn tuyển lão sư không?”
“Vậy ra em là nữ sinh cao trung?”
“Học sinh cao trung khẳng định nhận a! Nơi này chúng ta học sinh cao trung quá ít! Bất quá muốn làm lão sư cần phải trải qua khảo hạch , em có thể đi trường học hỏi một chút.”
Buổi tối không khí ấm áp , đại gia đình ngồi vây quanh một bàn , nam uống rượu , nữ nói chuyện phiếm.
Đồ ăn cũng rất hợp khẩu vị , tất cả đều hài lòng.
“Em dâu làm đồ ăn không tệ! Số lượng cũng quá thành thật!”
“Đúng vậy đúng vậy! Lần sau tới nhà chúng ta ăn cơm , nếm thử tay nghề của Ân Lệ nhà ta.”
“Tay nghề Ái Mai nhà ta cũng rất tốt!”
Có thể cùng với Chu Dịch Quân ở chung làm bằng hữu , tính cách đương nhiên tốt , bất luận là Trịnh Phương Tích hay Giang Dương Phi bọn họ đều tôn trọng vợ , yêu nước yêu gia đình.
Vân Thanh Đường cười cong mi mắt , lần đầu tiên tới bộ đội dung nhập tập thể , cảm giác cũng thật không tồi.
Trừ bỏ……
Cô nhìn về phía Trác Vân Vân tính cách ngạo mạn không ngừng đoạt thịt ăn với Khâu Chiêu Đệ trong lòng thở dài.
Ai , có hai cái hàng xóm tốt đã không tồi , không thể trông cậy mỗi người có thể cùng sở thích hợp nhau với cô , hòa thuận ở chung , đúng không?
……….
Hai tháng trôi qua , Vân Thanh Đường đã hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống quân đội , trở thành quân tẩu đủ tư cách.
✽