Từ Hôm Nay Trở Đi Làm Nhân Vật Nhập Vai (NP)

Chương 33: [ tiểu nữ ưu tú X quân nhân một lòng vì nước ] (33)

Vân Thanh Đường bị lộng muốn khóc , bởi vì thân thể quá thoải mái , bởi vì kɧoáı ©ảʍ tới mức tè ra thấy ngại.

Tóm lại dưới sự tấn công của kɧoáı ©ảʍ , khóc lóc đái ra cao trào lần thứ hai.

“A a a —— Ra tới! Ra tới……Ô ô……Thật xấu hổ…..Dịch Quân….Anh…..Ô ô….Xấu xa! A a a! Không được! Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ……Thật tê!”

Cô ngã xuống trong lòng ngực Chu Dịch Quân , một chút sức lực cũng không có.

Chu Dịch Quân nhìn bộ dáng cô cao trào bắn nướ© ŧıểυ , cũng hoàn toàn thỏa mãn.

Sau mấy trăm lần hung hăng thọc vào rút ra , hắn đè ở cung khẩu mãnh liệt bắn tinh , đem toàn bộ hạt giống tưới vào sâu bên trong.

....................

Việc bố trí gia đình nhỏ của vợ chồng hai người là việc vô cùng hạnh phúc.

Đầu tiên Vân Thanh Đường cùng Chu Dịch Quân đi bách hóa đại lâu ở nhà ga xe một ít đồ dùng sinh hoạt.

Sau đó bọn họ đi mua đồ ăn chuẩn bị mời khách.

Nếu nói là muốn mời khách , Vân Thanh Đường tự nhiên không keo kiệt.

Cô cũng là muốn lưu lại ấn tượng tốt lần đầu tiên trong mắt người khác , không kéo chân Chu Dịch Quân.

Hiện tại không có năng lực làm đại sự , cô trước tiên cứ làm tốt một quân tẩu đi!

Không thể keo kiệt quá mức , không thể phô trương lãng phí , lại muốn chuẩn bị đồ ăn sở trường của mình.

Hôm nay bận tới khi màn đêm buông xuống mới về nhà.

May mắn tân hôn quân đội cho kỳ nghỉ , bằng không nhiều việc như vậy , cô một người đúng thật không lo liệu hết.

Sáng hôm sau , vợ Trịnh Phương Tích cùng Giang Phi Dương lại đây hỗ trợ.

Bởi vì quan hệ Chu Dịch Quân với bọn họ không tồi , Hách Ái Mai với Ái Lệ đối với Vân Thanh Đường cũng thập phần nhiệt tình.

“Tuổi em nhỏ như vậy liền đem mọi việc trong nhà xử lý gọn gàng ngăn nắp , thật đúng là không dễ dàng!”

“Đừng khách khí với chúng ta! Lão Trịnh Hòa nhà chúng ta quan hệ tốt với Chu Dịch Quân , nói chị chiếu cố em nhiều hơn!”

Ân Lệ ở một bên phụ họa nói.

Hai người chị dâu này không tồi , Vân Thanh Đường cũng chậm rãi cùng các cô bắt chuyện.

Hầu hết là những chuyện trong quân đội và khu người nhà , tỷ như nhà ai phạm sai lầm , nhà ai thăng chức , nhà ai cãi nhau ,.......Vân vân.

Có vấn đề này trong lòng Vân Thanh Đường hai ngày , cô nhẫn nhịn , vẫn là không nhịn nổi , bèn hỏi ra.

“Vậy các chị biết Khâu Chiêu Đệ hay không……Hôm trước lúc em đi bái phỏng , thấy con nhà cô ấy trên người có vết thương….”

Hơn nữa bình thường cha mẹ cũng không sơ ý như vậy đi? Tùy ý lôi kéo cổ áo , con khẳng định sẽ khó chịu a!

Cái loại cảm giác này tùy ý này…..Rất đáng sợ.

Vân Thanh Đường nói có chút do dự , cô cũng không dám nói xấu người khác , có lẽ cô có hiểu lầm?

“Em nói Khâu Chiêu Đệ a? Chuyện cô ấy đánh con toàn bộ khu người nhà đều biết.”

Ân Lệ bất đắc dĩ xua tay , lại nói :“Nhà cô ấy đánh con đặc biệt tàn nhẫn , thường xuyên có thể thấy con cái nhà cô ấy tím tím xanh xanh , nhưng ai có thể quản? Đánh không xảy ra chuyện gì , đều xem là chuyện trong nhà.”

Hiện tượng đánh con cái quá phổ biến , không nói niên đại 60 , tính tới hiện tại , rất nhiều nhà thấy đánh con là chuyện rất bình thường , con chính là vật sở hữu của bọn họ.

“Bọn chị biết em không quen thấy , nhưng thật không quản được , nói cũng vô dụng , Khâu Chiêu Đệ cũng không nghe.”

Thậm chí Khâu Chiêu Đệ sẽ còn phát tiết lên người con cái.

Chẳng lẽ bởi vì Khâu Chiêu Đệ đánh con cái nên đuổi cô ấy ra khỏi khu người nhà? Hoặc là để doanh trưởng Đào Nghĩa ly hôn với Khâu Chiêu Đệ?

Ngẫm lại đều không thực tế.