Từ Hôm Nay Trở Đi Làm Nhân Vật Nhập Vai (NP)

Chương 3: [ tiểu nữ ưu tú X quân nhân một lòng vì nước ] (3)

Nếu lịch sử không có gì thay đổi , thì mười năm sau sẽ náo loạn , quân đội xem như là nơi an toàn.

Có lẽ qua một hai năm nữa , cô cũng không học đại học , làm quân tẩu là lựa chọn không tồi.

Hơn nữa Chu gia xác thật có ân với Vân gia , hôn sự này không thành , uy tín của Vân gia ở đâu?

Vân Thanh Đường ở nhà luôn hiểu chuyện , đại tỷ nhị tỷ ham chơi bên ngoài , cô cũng đã biết giúp đỡ mẹ.

Cho nên Vân Thanh Đường lộ ra một mặt lý trí , người trong nhà hoàn toàn không thấy kì lạ.

“Nhưng tuổi tác Thanh Đường nhỏ nhất , con bé mới 17 tuổi! Gả chồng sớm như vậy……Ta cũng luyến tiếc!’’ Sang năm liền đi đại học , hiện tại gả chồng thì việc học làm sao bây giờ.

Ý muốn của mẹ Vân là đại tỷ hiện hôn ước , gả cho Chu Dịch Quân.

Vốn dĩ đối tượng là đại nữ nhi Vân Thanh Du , năm nay Vân Thanh Du 21 tuổi , đúng là tuổi lấy chồng.

Chuyện tới hiện tại , mẹ Vân không thể không đổi ý , rốt cuộc đại nữ nhi phủi mông chạy lấy người , mà còn cùng nam sinh bỏ trốn.

Bà như thế nào lại không biết xấu hổ gả đại nữ nhi đi Chu gia? Bà thực hiện hôn ước là để báo ân chứ không phải là để báo thù!

“Nếu Chu Dịch Quân không tốt , ta sẽ chấp yêu cầu thực hiện hôn ước sao?’’

Cha Vân bị hai cái nữ nhi chọc tức chết rồi! Ông muốn báo ân , nhưng cũng suy xét cho hạnh phúc nữ nhi.

Con người Chu Dịch Quân chỗ nào không tốt?

Tuổi còn trẻ liền tham gia quân ngũ , mới 22 tuổi trở thành doanh trưởng , về sau có ông trợ giúp , 30 tuổi trở thành đoàn trưởng không thành vấn đề!

Chu gia của cải trong sạch , Chu Tây tham gia cách mạng , thành phần bần nông , vô cùng an toàn!

Nghèo là có điểm nghèo , nhưng Chu Dịch Quân có tiền lương , một tháng bảy tám chục , gả qua có thể tùy quân , như thế nào không tốt?

“Vì cái gì Chu gia Chu Dịch Quân 22 tuổi mới đưa tín vật tới? Con nhớ rõ ở nông thôn kết hôn dường như đều rất sớm?’’ Vân Thanh Đường có chút nghi hoặc , trước không nói trong thành phố , cô nương nông thôn nào cũng giống nhau , 14 15 định hôn ước , 16 17 liền gả chồng , muộn nhất cũng sẽ không vượt quá 22.

Nam nhân 22 tuổi, ở nông thôn đều có hai ba đứa con!

“Này ta đều đã hỏi thăm qua , phó doanh trưởng mới có thể xin người nhà tùy quân , Chu Dịch Quân liền nói không vội mà kết hôn , hiện tại hắn đã là doanh trưởng , tự nhiên cũng bắt đầu suy xét chuyện kết hôn.’’

Thì ra là thế , nếu Chu Dịch Quân điều kiện không tồi, hôn sự có thể tiến hành rồi đi?

Vân Thanh Đường nghĩ nghĩ , nhìn vẻ mặt phản kháng nhị tỷ , ôn hòa khuyên: “Nếu không như vầy , nhìn một cái Chu gia khi nào có ngày nghỉ , mời bọn họ tới nhà của chúng ta làm khách.’’

Vạn nhất nhị tỷ nhìn đến Chu Dịch Quân, liền không phản đối đâu!

Này xác thật là biện pháp tốt , hiện tại người trẻ tuổi đều chú ý hôn nhân tự do , còn nói lời mai mối của cha mẹ là tàn lưu phong kiến.

Tiểu tử Chu Dịch Quân kia lớn lên không tồi , thân thể cường tráng , xem tư liệu hình như cao 1m87?

Cha Vân nghĩ , thời buổi này , lớn lên cao không dễ dàng a!

“Em nói nghe nhẹ nhàng , cái gì cũng nghe trong nhà , em nguyện ý thì gả qua đó đi!’’ Nhị tỷ thấy Vân Thanh Đường không có chút ý muốn phản kháng nào , rất hận loại cảm giác sắt đá này.

Nhị tỷ tính tình có chút nóng nảy , cô không phải là muốn đối nghịch với trong nhà , nhưng nội tâm cũng không muốn gả đi.

Vân gia ở Kinh tỉnh cũng không phải nhà giàu xưng một hai , nhưng cũng có chút quan hệ , không đến nỗi gả cho nghèo kiết hủ lậu làm quân tẩu chịu khổ a!

Đối tượng lý tưởng của nhị tỷ là quan nhỏ trong bộ văn chức , hoặc lãnh đạo nhà máy cũng đúng!

“Kia vẫn là đến nhìn xem đối phương là người thế nào, bộ dạng nhân phẩm đều có thể, năng lực cũng tốt , vì cái gì không thể gả qua đi? Vấn đề này không phải chỉ nghe lời nói không thôi.’’

Vân Thanh Đường có ý muốn gặp.

Cuộc sống hạnh phúc phải dựa vào mình tranh thủ , trước kia cô đã quá khổ , trải qua nhiều chuyện tồi tệ , cuối cùng dựa vào chính mình thành ảnh hậu.

Cái thời đại này muốn sống tốt , cũng không dễ dàng a.

Muốn không gả chồng , đây là chuyện không thể! Nếu phải gả , vì sao không gả cho người cha mẹ xem trọng?

Huống chi đối phương là quân nhân , rất an toàn.

“Em….Em , ta không còn gì để nói . Mệt! em vẫn còn là học sinh cao trung , tư tưởng quá cổ hũ.’’

Nhị tỷ bị Vân Thanh Đường chọc tức.

………

“Vân gia bên kia gửi thư tới , nói là chờ Dịch Quân có ngày nghỉ, người một nhà đi Vân gia làm khách , cũng để Dịch Quân qua xem mặt.’’

“Vân gia có ba nữ nhi? Cũng không biết có thể ở chung…..’’

Chu gia quan hệ đơn giản , mẹ Chu sinh được hai nam một nữ , Chu Dịch Quân là trưởng tử trong nhà , con thứ hai cùng đại nữ nhi là song sinh , cách Chu Dịch Quân 6 tuổi.

Kỳ thật vừa mới bắt đầu việc đưa ra hôn sự cùng Vân gia, mẹ Chu trong lòng cũng vô cùng thấp thỏm.

Vân gia bên kia đều là tri thức , Chu gia ở nông thôn làm ruộng.

Nhưng hai nhà có hôn ước a!

Không thử xem như thế nào biết được chưa đâu!

Nếu không đồng ý , vậy đem tín vật đính hôn thu hồi lại , cũng hủy hôn ước hai nhà , rốt cuộc Chu Dịch Quân đều 22 , cũng nên cưới vợ sinh con.

Kết quả Vân gia vẫn giữ chữ tín, trực tiếp đáp ứng hôn ước.

Chỉ là chưa nói cùng Chu Dịch Quân muốn gặp nữ nhi nào.

“Hiện tại liền viết thư gửi cho Dịch Quân , để nó hỏi quân đội một chút có thể hay không xin cái kỳ nghỉ! Đây chính là hôn nhân đại sự , Dịch Quân đều 22 tuổi!’’

Chu Dịch Quân nhận được tin cũng đã là nửa tháng sau.

Hắn nhìn nội dung bức thư , vẻ mặt bất đắc dĩ.

Kỳ thật hắn không tán đồng cách làm của mẹ , hôn ước nơi nào giờ có thể giữ lời đâu?

Hơn nữa hắn một lòng vì nước, bộ đội vì nhà , đối với tình yêu không có gì hứng thú.

Hắn thích quân đội , chỉ cần còn sống , hắn muốn cả đời sống trong quân đội.

Một nửa kia của hắn có thể tiếp nhận sao?

Chu Dịch Quân đưa bức thư mẹ Chu gửi cho cấp trên , ông thập phần thúc đẩy anh đi Vân gia làm khách.

“Ta cũng có nghe nói hôn ước của cậu cùng Vân gia, nếu Vân gia đáp ứng rồi, đây là chuyện tốt a! Cậu đều 22 tuổi , cũng là thời điểm tìm vợ! Ta phê cho cậu hai mươi ngày nghỉ, tốt nhất lần này liền đem hôn sự định ra tới, ta chờ cậu xin kết hôn!”