Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1574

Trong nháy mắt, mồ hôi lạnh của tất cả mọi người trong Khách sạn Continental ứa ra, họ khó tin nhìn thanh niên vô cùng đáng sợ trước mắt.

Giờ phút này giống như họ đang nằm mơ vậy.

Mà Ly Ngọc Đường lúc này, sắc mặt cũng vô cùng khó coi, từ lúc Lâm Thiệu Huy ra tay, anh ta liền nhìn ra được rằng vị thanh niên trước mắt này, anh ta không đối phó được.

Chả trách anh dám giương oai trong khách sạn Continental, Lâm Thiệu Huy lại thật sự có năng lực đến thế.

"Ngô Chí Trung đã làm gì, khiến cho anh không thể không gϊếŧ hắn?"

Sắc mặt Ly Ngọc Đường khó coi, anh ta hỏi. Bây giờ anh ta biết, dựa vào lực lượng của Khách sạn Continental, không ngăn được người con trai này, anh còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của mình một trăm lần.

Tông sư Lâm nhất định là một đại sư ngoại tộc, chỉ sợ nếu Hạ Lan Tuyên không ra tay, sẽ không thể làm gì được anh.

Lúc này chỉ có thể kéo dài thời gian.

Lâm Thiệu Huy cười:

"Hắn muốn ngủ với vợ tôi, còn muốn đánh ta thành tàn phế, anh nói xem hắn đã làm gì?"

"Anh nói xem hắn có đáng chết không?"

Ly Ngọc Đường thay đổi sắc mặt, Ngô Chí Trung vẫn là bướng bỉnh không nghe lời như thế, thường xuyên có ý với vợ người khác.

Nhưng lần này, anh ta đã hết lần này tới lần khác chọc vào một người không thể đắc tội.

Đây là đang xúc phạm người có quyền thế lớn, hoàn toàn là đang đi tìm chết!

Thở dài, giọng điệu của Ly Ngọc Đường lập tức dịu dàng đi không ít:

Chỉ cần anh bỏ qua cho Ngô Chí Trung, từ nay về sau, anh chính là bạn tốt của Khách sạn Continental bọn tôi. Bọn tôi nợ anh một ân tình lớn bằng trời.

Ha ha!

Lâm Thiệu Huy lập tức bị chọc cười:

"Cứng không được, bây giờ lại muốn mềm đúng không? Đáng tiếc Lâm Thiệu Huy tôi, mềm hay cứng đều không ăn. Hôm nay Ngô Chí Trung bắt buộc phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa. Ai dám ngăn cản tôi, người đó cũng phải chết!"

Cái gì!

Sắc mặt Ly Ngọc Đường thay đổi trong nháy mắt, trong mắt hiện lên lửa giận bừng bừng.

Nói đều đã nói đến mức này rồi, đối phương thế mà còn không chịu nể mặt anh ta?

Lập tức, Ly Ngọc Đường liền giận dữ quát:

"Vậy thì anh sẽ trở thành kẻ địch rất lớn của khách sạn Continental chúng tôi. Bạn bè anh, người thân anh, tát cả hững người có quan hệ với anh hết đều sẽ vì anh mà không chết tử tế được!"

Bốp!

Nhưng trong nháy mắt, tất cả mọi người liền thấy Lâm Thiệu Huy đã xuất hiện trước mặt Ly Ngọc Đường, trên mặt hiện lên sát khí bừng bừng.

Sau đó anh đột nhiên giận dữ, mạnh mẽ đấm ra một quyền!

Không có lời nói nhảm nào, trực tiếp ra tay một cách tàn nhẫn!

Thấy thế, đồng tử Ly Ngọc Đường đồng tử liền co lại, anh ta ý thức sâu sắc rằng tên nhóc trước mắt này, chính là mỗi kẻ điên một trăm phần trăm!

Anh ta thế mà lại thật sự định sống chết tới cùng với Khách sạn Continental!

Thấy Lâm Thiệu Huy mạnh mẽ đấm ra, Ly Ngọc Đường liền ý thức được rằng lúc này mình chỉ có thể kiên trì, đây cũng là vì người ta tức giận mà đấm ra.

Giống với va chạm mạnh mà thôi!

Bịch!

Đi đôi với tiếng vang kia, toàn thân Ly Ngọc Đường trong nháy mắt bay ngang ra, nặng nề rơi xuống đất, cả người hoàn toàn xụi lơ không còn sức lực.

Mà cánh tay anh ta, lại còn bị vẹo sang một góc, trông vô cùng thê thảm, dĩ nhiên là bị thứ cứng rắn làm gãy.

Một đấm đánh bại một đại tông sư?

Sao có thể chứ!

Lâm Thiệu Huy cho dù thực lực có mạnh như nào, cũng không đến nỗi khoa trương như vậy chứ?

Thấy Ly Ngọc Đường ngay cả chút phản kháng tìm đường sống cũng không có, đều bị Lâm Thiệu Huy dùng một đấm đánh bay, bọn người Ngô Chí Trung đã trợn tròn mắt!

Không chỉ là bọn họ!

Ngay cả vẻ mặt của Ly Ngọc Đường cũng kinh ngạc, khó tin.

Anh ta chẳng lẽ là đang nằm mơ sao?

Bây giờ thực lực đáng sợ này, anh ta chỉ từng thấy qua trên người Hạ Lan Tuyên.

Cũng chỉ có Hạ Lan Tuyên là sự tồn tại như thế, mới có thể dễ dàng đánh bại anh ta như vậy.

Người kia, chẳng lẽ cũng là tuyệt đỉnh?

Không thể nào!

Trong phạm vi khắp thế giới, đều không có tuyệt đỉnh nào trẻ tuổi như thế tuổi, tuyệt đối không có khả năng này!

Trong nháy mắt nhìn thấy Ly Ngọc Đường thua, da đầu Ngô Chí Trung run lên.

Bởi vì anh ta biết nếu ngay cả Ly Ngọc Đường đều không ngăn được Lâm Thiệu Huy, vậy anh ta cũng chỉ có một con đường chết.

"Lâm Thiệu Huy, anh muốn làm gì? Tôi chính là hậu bối mà Hạ Lan Tuyên coi trọng nhất, nếu như anh gϊếŧ tôi, cậu tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh."

"Anh thật sự muốn bởi vì du͙© vọиɠ cá nhân của mình, mà khiến cho cả nhà mình chịu bất hạnh sao?"

"Không bằng anh và tôi ngồi xuống, nói chuyện thật tốt, biến chiến tranh thành tơ lụa, được không?"