Nhật Ký Quay Phim Của Song Tính: Vân Nhược

Chương 63 (H+)

Chương 9

Nhậm Thư Hành vẫn đang đọc sách, thấy cậu đi vào thì hơi kinh ngạc. Vân Nhược thoát đi chiếc áo duy nhất trên người, chậm rãi bò lên giường.

Cậu lớn lên xinh đẹp, sở hữu cặp nhũ thịt càng thêm khó phân nam nữ. Hai bầu ngực trắng nõn căng tròn như hai con thỏ trắng, núʍ ѵú hồng nhuận trên đỉnh núi tuyết lại càng mê người, tản ra một mùi sữa nồng đậm.

Vân Nhược cả người trần trụi ngồi lên eo hắn. Cậu giơ tay gọi Nhậm Thần Sinh đã tỉnh dậy ở bên cạnh, trong giọng nói mang theo ý cười, “Lại đây đi.”

Nhậm Thần Sinh ngẩn ngơ, chậm rãi đi qua. “Ngươi định làm gì vậy?” - Nhậm Thư Hành kinh ngạc nói.

Vân Nhược cong môi, phun một hơi nhiệt khí lên môi hắn đáp, “Da^ʍ huyệt của ta ngứa, muốn bị thao, còn có thể là việc gì nữa.” Cậu nâng một bên vυ' đưa đến bên miệng nam nhân, thấy Nhậm Thư Hành không há miệng liền dùng núʍ ѵú cọ môi hắn làm hắn không nhịn nổi phải mở miệng ra ngậm lấy núʍ ѵú kia mυ'ŧ thật mạnh.

Nhậm Thần Sinh thấy nhị ca động thủ thì không do dự nữa, hắn vội vàng đoạt lấy lấy bên vυ' còn lại, đem sữa ở bên trong hút vào miệng.

“A…thật thoải mái…Hai bên vυ' bị hút cùng lúc sướиɠ quá…” Vân Nhược làm càn da^ʍ kêu, cổ ngưỡng ra sau làm bộ ngực càng đưa sâu vào miệng nam nhân, giúp cho họ thuận tiện đùa bỡn nhũ thịt của cậu. “Ô…Tao vυ' bị hút…Mau đem sữa hút ra…a…ha…Trướng quá…Hoa huyệt ngứa lắm các ca ca ơi…Dùng tay xoa giúp ta…”

Nhậm Thư Hành đưa ngón tay chôn sâu vào lỗ huyệt, tức giận nói, “Ca ta không thỏa mãn ngươi sao? Sao lại tao như vậy?”

“Ưʍ...Một cây dươиɠ ѵậŧ sao mà đủ…a…ha…” Vân Nhược nâng mông giúp ngón tay thứ hai của nam nhân dễ dàng đi vào. Nhậm Thư Hành vươn người cắn lên bờ môi của cậu thấp giọng mắng, “Tao hóa, kêu lớn như vậy không sợ đánh thức đại ca ta sao?”

Vân Nhược nhẹ nhàng cười, nghiêng đầu nhìn nam nhân đang đứng ngây như phỗng ở cửa, “Chúng ta làm hắn thức giấc rồi.”

Hai nam nhân nghe được lời này vội vàng nhìn ra cửa. Nhậm Lương Tuấn đã đứng ở nơi đó từ lúc nào, trên người chỉ mặc một chiếc quần, hiển nhiên là nghe được tiếng động ở phòng bên cạnh nên vội vàng chạy sang. Người mà hắn thích đang khóa ngồi trên người nhị đệ, mà khóe môi tam đệ vẫn còn vương sữa. Sự thật trước mắt làm hắn vô cùng khϊếp sợ, cả người như bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân điêu đứng.

Trong phòng chỉ có duy nhất Vân Nhược là bình tĩnh. Cậu nhìn gương mặt Nhậm Thư Hành đang lo lắng muốn giải thích, đột nhiên vươn người qua hôn lấy môi hắn, đầu lưỡi đi vào dò xét, ở trước mặt Nhậm Lương Tuấn công nhiên cùng nhị đệ hắn hôn môi.

Hai chiếc lưỡi da^ʍ uế giao triền ở bên nhau không ngừng liếʍ láp, thậm chí còn phát ra tiếng nước dính nhớp. Nhậm Thư Hành khắc chế không được, một bàn tay ôm lấy ót mỹ nhân làm nụ hôn càng thêm sâu. Hai người quấn quít tới khi không thở nổi mới tách nhau ra.

Nhậm Lương Tuấn thân mình run run, giọng nói cũng rung lên, “Các ngươi, các ngươi…Là từ khi nào?”

"Ngày hôm sau sau khi ngươi mua ta về.” Vân Nhược mỉm cười, cậu nhìn nam nhân cao lớn trước mặt, dùng ngón tay kéo quần của Nhậm Thư Hành xuống. “Ta là một xướng kỹ, đã bị dạy dỗ không thể rời khỏi nam nhân. Một mình ngươi không thể thỏa mãn được nhu cầu tính dục của ta.”

Vân Nhược đem quần nam nhân cởi bỏ, sau đó cúi đầu liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho hắn, đầu lưỡi phấn nộn không ngừng đảo quanh qυყ đầυ. “Cho nên ngươi không cần đối tốt với ta như vậy. Có thể cùng tới thao ta.” Cậu liếʍ liếʍ môi, trên mặt mang theo dụ hoặc vô tận, “Cơ thể ta đều là của các ngươi.”

Ba cây dươиɠ ѵậŧ thô to ghé vào trước mặt cậu. Mỗi tay Vân Nhược cầm lấy một cây, còn một cây đang được môi lưỡi cậu chăm sóc. Nhậm Lương Tuấn lần đầu tiên trải qua tình sự như vậy, vừa khẩn trương vừa hưng phấn, nhưng trong lòng cũng có chút đau. Hắn không muốn thừa nhận người mà hắn muốn phủng ở trên đầu quả tim mà yêu thương cả đời lại là một da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ như thế.

Vân Nhược híp mắt khẩu giao, hai bàn tay không ngừng tuốt dươиɠ ѵậŧ cho nam nhân. Kỹ xảo của cậu từ trước đến nay đều rất tốt, chẳng mấy chốc, ba cây côn ŧᏂịŧ đã bị cậu làm cho cứng như thiết.

“Thực là mỹ vị…Hương vị thật không tồi.” Vân Nhược thỏa mãn nhấm nháp dươиɠ ѵậŧ trước mặt, đầu lưỡi liếʍ xung quanh qυყ đầυ, đem chất lỏng nam nhân tiết ra đều nuốt vào miệng.

Cậu liếʍ môi, ánh mắt đã nhiễm một tầng hơi nước, làn da ửng hồng đến mê người. Cậu duỗi tay ôm lấy cổ Nhậm Lương Tuấn, nhẹ nhàng mỉm cười, “Còn giận sao?”

Nhậm Lương Tuấn bị hỏi như vậy, tuy trong lòng còn ẩn ẩn đau nhưng vẫn lắc đầu, “Là ta, là ta suy nghĩ nhiều.”

“Ngươi thật tốt. Là do ta trước đây bị bắt dùng quá nhiều da^ʍ dược, cho nên thân thể mới dâʍ ɖu͙© như vậy.” Vân Nhược liếʍ bờ môi hắn, một chân co lên vắt lên eo nam nhân, hoa huyệt ướt nhẹp cọ xát với côn ŧᏂịŧ thô to, “Ư…Da^ʍ huyệt muốn dương vât. Tướng công có cho ta được không?”

Nhậm Lương Tuấn ngẩn ngơ nhìn cậu, lẩm bẩm nói, “Ngươi muốn cái gì ta cũng đều cho ngươi.”

Vân Nhược cười sung sướиɠ, mông từ từ lún xuống làm côn ŧᏂịŧ dễ dàng chui vào nhục huyệt. Tầng tầng lớp lớp mị thịt quấn chặt lấy gậy thịt thô to, vây kín chặt chẽ không còn chỗ hở. “Thật lớn…”

Mỹ nhân ngẩng cổ da^ʍ kêu, tự động nhún mông phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ trong thân thể. Hai nam nhân bên cạnh nhìn chằm chằm bộ dáng làʍ t̠ìиɦ của cậu, côn ŧᏂịŧ dưới háng càng ngạnh cứng phát đau.

Vân Nhược quay sang nhìn hai người, mông vẫn không ngừng lay động, “Chờ một chút…a…ha…Thật thoải mái…a…ư…” Cậu ngước mắt ngắm gương mặt ửng đỏ của Nhậm Lương Tuấn, khẽ cười, “Thế nào? Bị hai đệ đệ ở bên cạnh xem xấu hổ đến thế sao?”

Nhậm Lương Tuấn thẹn tới mức không nói ra lời, chỉ si ngốc nhìn cậu. Vân Nhược nói, “Dươиɠ ѵậŧ ngươi so với ngày thường còn cứng hơn…a…ha…Sướиɠ lắm đúng không? Chỉ cần nghĩ đến ba huynh đệ các ngươi cùng nhau thao ta là ta lại hưng phấn muốn chết…a…ha…” Cậu một bên kỵ dươиɠ ѵậŧ một bên nắm vυ' chính mình xoa nắn, làm càng nhiều sữa chảy ra bên ngoài. Nhậm Thần Sinh vội vàng tiến lại gần liếʍ vυ' Vân Nhược, đem sữa chảy ra đều nuốt hết xuống bụng.Nhậm Thư Hành cũng nhanh chóng đi tới, từ phía sau ôm lấy Vân Nhược, đi mυ'ŧ mát tấm lưng trơn bóng của cậu.