Tống Ly đi theo hắn tiến vào phòng khách, ngoan ngoãn ngồi trên sô pha chờ hắn về phòng thay đồ.
Phòng khách nhà Thẩm Tri Huyên được trang trí rất đẹp, trong nhà có đủ loại tác phẩm nghệ thuật hiếm lạ, đồ đạc và sàn nhà đều là những nhãn hiệu cao cấp.
Cô nhớ rõ Triệu Thục Mân giống như đã từng nói qua cha Thẩm trước kia có vẻ là người giàu có. Hiện giờ cha Thẩm nhảy lầu, Thẩm Tri Huyên không thể phân thân để xử lí mọi chuyện, nói cách khác Thẩm gia bây giờ xem như chỉ là một cái vỏ rỗng.
“Nhìn cái gì? Tò mò sao?” Hắn thay một chiếc áo phông đen rộng rãi, cầm khăn lau tóc ướt đi về phía phòng bếp.
Tống Ly thu hồi ánh mắt, lắc lắc đầu, do dự một lát, cô đi tới cửa phòng bếp, hỏi: "Cánh tay ngươi thế nào?"
Mùi thức ăn thoang thoảng trong phòng bếp, Thẩm Tri Huyên mở nắp nồi nhìn thoáng qua, "Không có chuyện gì."
“Ngươi vì cái gì muốn giúp ta?”
Lời nói này khiến hắn dừng động tác, Thẩm Tri Huyên dựa lưng vào kệ bếp suy nghĩ một chút "Tiểu cô nương nhà ngươi khá tốt , nếu như năm ngoái không có tiểu cô nương ấy giúp chăm sóc hoa trước cửa nhà ta thì nó " đã chết từ lâu rồi. "
"Vậy sao ngươi còn lừa tiền chúng ta?"
Thẩm Tri Huyên đối với lời này không thấy bực, hắn ung dung múc cháo trắng vào trong chén sứ, trầm giọng nói: “Việc nào ra việc đấy, số tiền này đối với tiểu cô nương nhà ngươi kiếm cũng không khó.”
Tống Ly cắt một tiếng, cô phát hiện Thẩm Tri Huyên người này rất thần kỳ, ba ngày xuất hiện ba hình tượng khác nhau, cô thực sự nghi ngờ liệu hắn có phải là bị tâm thần phân liệt hay không.
"Nhưng ta thực không hiểu, ngươi vì sao lại đổ nước lên đầu mình ?"
“Chẳng lẽ muốn ta cùng đám người này đánh nhau sao? Liền vì ngươi? Đùa người ?”
Cơm trắng được đặt trên mâm, vừa nhấc nắp nồi lên, mùi thơm thịt sườn lập tức tỏa ra khắp phòng bếp, bụng Tống Ly đúng lúc vang lên một tiếng ọt ọt.
Cô không biết nấu ăn, sau khi cùng Triệu Thục Mân tách ra, cô luôn gọi đồ ăn mang về. Huống chi, hiện tại nấu cơm trên cơ bản đều yêu cầu nhóm lửa bệ bếp, này đối với cô nói khó càng thêm khó.