Thập Niên 60: Bạch Phú Mỹ

Chương 1: Từ Biệt Thế Giới Này

Năm nay Hạ Hiểu sắp tốt nghiệp nghiên cứu sinh, cô đã thực tập ở một công ty phát hành cổ phiếu có bối cảnh hùng hậu được một năm rồi, chỉ cần lấy bằng tốt nghiệp, Hạ Hiểu có thể thuận lợi chuyển lên chính thức, tiền lương cũng sẽ tăng gấp đôi, bởi vậy tâm tình gần đây của Hạ Hiểu rất tốt, toàn thân tràn đầy năng lượng.

Đang trên đường đi làm, điện thoại di động trong túi xách của Hạ Hiểu vang lên, cô vừa nhìn thấy người gọi, cầm điện thoại di động bắt máy.

"Mẹ."

"Hiểu Hiểu, em trai con sắp kết hôn, nhà gái bên kia đòi hai mươi vạn, con mau chóng nghĩ cách đi."

Giọng nói của mẹ Hạ từ đầu dây bên kia vừa truyền đến, không có hỏi thăm, nói thẳng mục đích.

Hạ Hiểu bất đắc dĩ nói: "Mẹ, con mới tốt nghiệp, đi đâu tìm cho mẹ hai mươi vạn.”

"Không phải con làm việc ở một công ty lớn sao, tìm đồng nghiệp trong công ty con mượn trước đi, em dâu con nói có thể vay tiền của công ty, trước tiên cứ gom đủ hai mươi vạn, đợi em trai và em dâu kết hôn rồi sẽ từ từ trả lại cho con."

"Con không có tiền, càng không có hai mươi vạn." Sắc mặt Hạ Hiểu không vui, hai mươi vạn, làm như cô là ngân hàng không bằng.

"Hiểu Hiểu, sao con có thể như vậy, đó là em trai của con, mẹ và cha nuôi con lớn như vậy, tạo điều kiện cho con đi học..." Mẹ Hạ bắt đầu bất mãn quở trách con gái.

"Vâng, là mẹ sinh ra con, nuôi con, cho con đi học, cho nên con sẽ chăm sóc cho mẹ và cha khi về già, nhưng không có nghĩa là con phải làm trâu làm ngựa cho em trai, học phí của con ở đại học là vay vốn, học phí và chi phí sinh hoạt ở trường kỹ thuật của A Dũng cũng là do con kiếm được, tiền em ấy yêu đương bạn gái còn muốn một người làm chị như con lo cho, đã hơn hai mươi tuổi rồi nhưng suốt ngày không lo làm việc, một năm thay mấy người bạn gái. Mẹ, con nói cho mẹ biết, mẹ cưng chiều con trai như vậy, sau này mẹ sẽ hối hận. Nó có bản lĩnh thì dựa vào năng lực của mình mà cưới vợ, chỉ biết làm khó cha mẹ và chị gái, cho dù cưới vợ cũng không gánh nổi trách nhiệm đâu.”

Hai đứa nhỏ nhà họ Hạ, cha mẹ đều có khuynh hướng trọng nam khinh nữ, cho nên em trai của Hạ Hiểu đã được cưng chiều đến hỏng rồi, Hạ Hiểu cũng đành chịu.

"Hiểu Hiểu, con quá vô tình rồi, đó là em trai của con, thằng bé không có tiền cưới vợ, người làm chị gái như con sao có thể không hỗ trợ, mẹ nuôi dưỡng con gái có ích lợi gì." Mẹ Hạ chỉ trích.

Hạ Hiểu lạnh lòng, lạnh lùng nói: "Quả thật là con vô dụng, cho nên mẹ cũng đừng trông cậy vào con có thể lấy ra hai mươi vạn cho A Dũng cưới vợ, nhà gái đòi hai mươi vạn tiền sính lễ, nhà gái kia ra bao nhiêu của hồi môn. Không thể cầm hai mươi vạn đến, mẹ định làm như thế nào? Bán nhà sao?”

"Làm sao có thể bán nhà, bán nhà thì một nhà chúng ta ở đâu. Điều kiện trong nhà em dâu của con cũng không tốt, căn bản không lấy được của hồi môn, nhưng con bé mang thai đứa con của A Dũng, A Dũng cũng không phải là không cưới, mẹ con bé nói nếu không đưa ra hai mươi vạn tiền sính lễ, sẽ dẫn con gái đi phá bỏ đứa nhỏ, đó chính là cháu trai của nhà họ Hạ chúng ta. Hiểu Hiểu, con phải nghĩ biện pháp giúp em trai của con, đừng để cháu trai của con chết.”

Hạ Hiểu quả thực tức đến bật cười, không ngờ còn muốn cô bỏ tiền giúp bọn họ cưới một tổ tông về, em dâu tương lai này Hạ Hiểu chưa từng gặp mặt, nhưng từ chỗ mẹ cô hiểu được, em trai mình vô cùng thích, thậm chí một tháng có một nửa thời gian đều ở nhà gái, hơn nữa từ lúc bắt đầu gặp gỡ đã muốn cái này cái nọ, em trai cô liền tới tìm người chị gái là cô để đòi tiền.

Bây giờ còn đòi hai mươi vạn, Hạ Hiểu cắn răng, đừng nói cô không có hai mươi vạn, cho dù có cô cũng sẽ không cho.

"Không có, cho dù mẹ có bán con cũng không có hai mươi vạn đâu." Bây giờ tài sản của cô cũng chỉ có 2.000 đồng, tiền mặt là 500, có một cái thẻ tín dụng, nghèo lắm.

"Hiểu Hiểu, dì của con giới thiệu cho một người đàn ông, chính là ông chủ lớn ở chỗ của chúng ta, ông ấy có mấy chục tiệm net và phòng trò chơi còn có rạp chiếu phim, có hơn mười chỗ bất động sản, nghe nói tòa nhà mới mở ông ấy là cổ đông lớn. Ông ấy cũng muốn tìm một người vợ xinh đẹp, ông ấy đã xem ảnh của con, rất hài lòng, chỉ cần con gả cho ông ấy, ông ấy sẽ đưa năm mươi vạn tiền sính lễ, còn đem một căn nhà mới sang trọng duplex đến dưới danh nghĩa của con.”

"Ha ha, thì ra con đáng giá như vậy à, mấy trăm vạn nha, mẹ, người nọ không phải bốn, năm mươi tuổi, sau đó tai to mặt lớn, vừa thấp vừa đen, còn ly hôn có con trai, con gái rồi đi." Hạ Hiểu châm chọc cười.

"Nói cái gì vậy, lớn lên tốt có thể làm cơm ăn sao, làm ông chủ không phải lớn lên đều sẽ như vậy, ông ấy với con cao xấp xỉ nhau, trắng mập và phúc hậu, ông ấy còn trẻ, có điều hơn bốn mươi tuổi, đã ly hôn với vợ cũ rồi, có hai người con gái, chỉ cần con gả qua đó, sinh con trai, tiền của ông ấy không phải đều là của con sao. Ông ấy còn bảo em trai và anh họ của con thay ông ấy quản lý tiệm net và phòng game." Mẹ Hạ nói đến kích động cả lên.

Chỉ có biểu tình của Hạ Hiểu càng nghe càng lạnh, cuối cùng nói: "Dù sao con cũng sẽ không gả, mẹ cũng đừng hòng ép con.”

Cô cũng chỉ cao 1m6, đàn ông vừa lớn tuổi lại vừa béo ục ịch, còn ly hôn có con rồi, nhưng vì tiền, vì sẽ được đưa nhiều tiền sính lễ, mẹ cô hận không thể bán cô đi.

"Hiểu Hiểu, con đứa nhỏ này là đọc sách nhiều đến ngốc rồi sao, một tháng con mới kiếm được bao nhiêu tiền, gả cho một ông chủ, con có thể ăn không ngồi rảnh rỗi cả đời, chuyện hưởng phúc như vậy người khác cũng không giành được, nếu không phải ông ấy nhìn trúng con, con cho rằng là đến lượt con à." Mẹ Hạ có chút nóng nảy, thậm chí nói rất nhiều lời khó nghe, còn tỏ vẻ hối hận vì để cho con gái đọc nhiều sách, không nghe lời gì cả.

"Dù sao con cũng không gả, mẹ muốn kiếm được nhiều tiền như vậy, không tiếc bán con gái đi, con đưa cho mẹ một đề nghị, A Dũng lớn lên cũng không tệ đó, lúc trước không phải nghe mẹ nói có một phú bà nhìn trúng nó sao, nếu như nó nguyện ý làm một tiểu bạch kiểm, cũng có thể ăn không ngồi rảnh rỗi cả đời." Hạ Hiểu nói xong, nhắm mắt lại, đồng thời đả thương người nhà, trong lòng mình làm sao dễ chịu.

Nhưng cô thực sự đã chịu đựng đủ rồi.

"Hiểu Hiểu, sao con có thể nói ra những lời ác độc như vậy, con đứa nhỏ này thật không giống. Mẹ là vì muốn tốt cho con, con mau trở về làm hôn sự, mẹ cũng không so đo với con nữa. Bằng không đến lúc đó mẹ tìm trường học và công ty của con, con cũng đừng trách mẹ nhẫn tâm, người phụ nữ cuối cùng vẫn phải lập gia đình, mẹ cho con đọc nhiều sách như vậy không phải là vì để cho con được gả đi tốt hơn sao.”

Hạ Hiểu tâm lạnh đến cực điểm, toàn thân tức giận phát run, lạnh lùng nói: "Vậy mẹ đi náo loạn đi, tốt nhất là lên TV, để cho mọi người trên toàn thế giới đều biết, mẹ ép con gái mới tốt nghiệp cho em trai hai mươi vạn cưới vợ, vì tiền ép con gái gả cho một ông chủ trung niên, làm mẹ kế, tốt nhất là mẹ nên nháo lớn một chút, sau đó con cũng không cần sống nữa, không có ý nghĩa gì. ”

Hạ Hiểu nói tới đây trực tiếp cúp điện thoại, vội vàng chạy tới công ty.

"Cẩn thận."

Hạ Hiểu nghe được một tiếng hô to, còn chưa kịp phản ứng, đã bị một tảng đá không biết từ đâu bay tới ném trúng.

"Không xong rồi, chết người rồi."

"Mau gọi xe cứu thương."

Linh hồn của Hạ Hiểu bay ra khỏi cơ thể, nhìn mình đang chảy máu nhắm mắt nằm trên mặt đất, nhìn đám người chung quanh, giống như đang đứng xem.

Vậy mà cô đã chết, quả nhiên không thể nói những lời xui xẻo, mới nói không cần sống xong đã bị đập chết, Hạ Hiểu buồn bực, thanh xuân tươi đẹp của cô, tuổi tác còn trẻ, lý tưởng nhân sinh tốt đẹp, tham vọng tráng chí mới bắt đầu, đã bị một tảng đá hủy hoại.

Không biết người nhà biết được cái chết của cô có buồn hay không, có lẽ sẽ buồn vì cô không còn giá trị đi.

Mang theo vài phần không cam lòng, mang theo vài phần giải thoát, linh hồn của Hạ Hiểu nhanh chóng tiêu tán dưới ánh mặt trời.

Từ biệt thế giới này.