Tống Linh Hàn tâm tư xấu xa đã sớm xin nghỉ phép cho cậu từ trước, Khâu Dữ Khê cũng yên tâm thoải mái bỏ luôn tiết tự học, ngồi ở trước bàn muốn đọc sách, nhưng những câu chữ đó ngày càng trở nên mơ hồ, biến thành một màu đen xì, tiếng la hét ầm ĩ truyền đến từ sân thể dục cũng đều trở nên nhỏ dần.
Hình ảnh dung tục ở trên giường vừa rồi lại một lần nữa không chịu yên phận, cứ xuất hiện lặp đi lặp lại trong đầu cậu, bờ vai rộng lớn của người đàn ông cùng dáng người thon dài, có thể thấy gân xanh thoáng lộ ra trên côn thịt.
Hai chân cậu không khỏi cọ xát vào nhau, hoa huyệt vừa rồi bị lấp đầy lại bắt đầu rỉ nước, qυầи ɭóŧ vừa mới thay chưa được bao lâu đã bị hoa huyệt đầy đặn kẹp vào bên trong, ở miệng hoa huyệt đã tràn đầy chất lỏng dính nhớp.
Khâu Dữ Khê đứng lên kéo rèm cửa che đi ánh mặt trời buổi chiều tà, ngăn những luồng sáng lọt vào trong căn phòng tràn ngập mùi vị tìиɧ ɖu͙©, quay đầu vào trong, cậu bỗng vô tình thấy cửa đang mở, Khâu Dữ Khê đột nhiên luống cuống - Tống Linh Hàn kéo cậu vào rồi cởϊ qυầи, khóa chặt cửa lại.
Cảm giác bất an từng đợt ập đến trong lòng, cậu đi về phía cửa ra vào thăm dò nhìn xung quanh một lúc, xác định giờ này không có ai tới mới khóa trái cửa, mở ngăn kéo tìm kiếm hai đồ vật.
Nắp bồn cầu bị hạ xuống, Khâu Dữ Khê ngồi trên tấm nhựa lạnh băng, chân nhấc lên cao, nơi bị thao vẫn còn khẽ co giật. Cảm giác lạnh lẽo phía dưới mông thịt căn bản không so được với du͙© vọиɠ nóng bỏng của cậu. Hai răng cắn vạt áo, ngón tay bắt đầu xoa nắn đầṳ ѵú sưng đỏ, cậu nhớ lại nơi này từng bị Tống Linh Hàn mυ'ŧ vào, cảm giác bị răng gặm cắn, vừa đau vừa cảm thấy thỏa mãn. Sữa tươi chảy ra ở nơi không nên có sẽ bị hút đi sạch sẽ, có lẽ tay đã di chuyển xuống sờ, hôn môi thân mật theo sự lắc lư của da thịt.
Lại cho cậu kɧoáı ©ảʍ, cộng với cao trào của cậu.
Khâu Dữ Khê sung sướng nghĩ đến người đàn ông đang động dục, rung lắc kịch liệt phía bên trong cửa huyệt, cọ xát vào điểm mẫn cảm, nước da^ʍ chảy tới bên trên tấm che, trong phòng vệ sinh tràn ngập hơi thở du͙© vọиɠ.
Dươиɠ ѵậŧ hồng nhạt cứng lên, đỉnh cũng đã ướt, cậu lần lượt nếm thử kɧoáı ©ảʍ rồi tự khóc nức nở, giây tiếp theo lại hòa quyện cùng nước bọt, vừa thở dốc vừa bị nuốt sạch sẽ. Tháng này Khâu Dữ Khê không có sữa, nhưng khi tưởng tượng đến cánh môi ấm áp, nụ hôn sâu khiến người khác hít thở khó khăn, cậu cảm thấy cả người ngứa ngáy, dòng sữa như muốn tràn ra thành từng giọt, chỗ nào cũng muốn bị người đàn ông dùng dươиɠ ѵậŧ ân ái một hồi.
Cậu đã bị bệnh từ trước, cậu ở bên Tống Linh Hàn lấy tình dục làm bạn, khi tới cao trào mọi thứ đều được bỏ lại phía sau, chỉ còn ánh mắt nhìn nhau. Tống Linh Hàn giúp cậu mở lòng với khiếm khuyết của mình, thân thể dị dạng, bị lấp đầy không rời, bị chiếm hữu đầy kɧoáı ©ảʍ.
“Ôi, a ha..”
Hoa huyệt co rút kịch liệt, dươиɠ ѵậŧ chưa kịp vuốt ve đã tự xuất tinh, bắn dòng sữ trắng đục lên bụng nhỏ, hiếm khi mới như vậy, mang lại cho cậu cảm giác vui sướиɠ cực hạn.
Dựa đầu lên vách tường thở hổn hển, dư âm sau cao trào vẫn còn phập phồng trên ngực, cậu cúi đầu nhìn thân thể của mình - bị Tống Linh Hàn cắn lần nữa, dấu hôn cùng dấu răng tràn ngập cơ thể, như thể cậu là món ngon được anh thưởng thức, nhưng vì quá mức mê hoặc trìu mến nên mới bị ăn nuốt sạch sẽ không chút luyến tiếc.
Khâu Dữ Khê chưa bao giờ thay quần áo trước mặt hai bạn cùng phòng, kể cả khi Diệp Trăn cười nhạo nói cậu giống như một cô gái thẹn thùng, cậu cũng không dám cãi lại nửa lời - mà bởi sữa trên ngực cậu, vì trên người cậu luôn phủ đầy những dấu hôn ám muội đầy tính chiếm hữu.
Quan hệ giữa cậu và Tống Linh Hàn, đến bản thân Khâu Dữ Khê cậu cũng không hiểu rõ. Vì cậu có thân thể dị dạng nên bị cha mẹ vứt bỏ, lớn lên ở cô nhi viện, sau đó Tống Linh Hàn trở thành người giúp đỡ cậu, nhờ vào sự giúp đỡ của anh, cậu có thể rời cô nhi viện, dọn vào nhà anh ở.
Tống Linh Hàn đối xử với cậu như em trai, mọi việc đều nghĩ cho cậu đầu tiên. Ở bên cạnh Tống Linh Hàn, lần đầu tiên cậu được thổi nến sinh nhật, lần đầu tiên cậu được người khác nắm tay đi tới công viên trò chơi, cũng là lần đầu tiên cậu được nếm thử mùi vị tình yêu ngon ngọt.
Đưa tay nắm chặt máʏ яυиɠ, cắm vào cho tới khi nước da^ʍ chảy ra, tự sướиɠ như vậy cũng không làm giảm bớt được cơn nứng của cậu đi bao nhiêu, ngược lại càng làm tăng lên sự khát khao với một cái dươиɠ ѵậŧ thô to. Nhưng mà Tống Linh Hàn đã đi rồi, quà tạm biệt chính là một nụ hôn nhẹ cùng câu nói đầy ý uy hϊếp. Cậu chỉ có thể chờ đến cuối tuần anh trở về, hai người cùng nhau tìm nhà ở, đến một góc âm u không muốn ai biết hôn môi làʍ t̠ìиɦ.
Trong khi trước kia, cậu chỉ có thể âm thầm giải quyết ham muốn khao khát, một mình đau khổ rêи ɾỉ, hưởng thụ sung sướиɠ cùng mất mát.
Quần áo lại che đi mọi dấu vết ân ái, cậu trở về với dáng vẻ trắng trẻo sạch sẽ, một Khâu Dữ Khê có thể tùy ý nắn bóp trong ngực, ai cũng không biết cậu từng nằm trên giường của bạn cùng phòng làʍ t̠ìиɦ với đàn ông, ở trong phòng vệ sinh nghịch vυ' mình tự sướиɠ.
Điện thoại đặt ở bên cạnh đột ngột kêu ting một tiếng, Khâu Dữ Khê cầm lên nhìn một chút, là Diệp Trăn bạn cùng phòng của cậu nhắn tin tới.
[Quên chìa khóa, mở cửa cho tớ]
Thân dưới còn sót lại chút cảm giác bị mở rộng, cậu cầm điện thoại đi ra mở cửa cho Diệp Trăn, chàng trai ngoài cửa cau mày hỏi cậu làm sao vậy, thấy mặt cậu đỏ ửng thì hỏi có phải thân thể của cậu không thoải mái hay không, Khâu Dữ Khê lùi lại một bước, lạnh nhạt nói không có chuyện gì.
Diệp Trăn vừa vào cửa bắt đầu tìm kiếm trong túi xách, lấy ra một phần tài liệu giáo viên phát, nghe thấy Khâu Dữ Khê ngồi ở xa xa hỏi:
“Sao giờ cậu mới về?”
“Có chút việc.”
Đối phương gật gật đầu, hai người không nói với nhau thêm lời nào nữa. Diệp Trăn dùng khóe mắt liếc mắt cá chân lộ ra của Khâu Dữ Khê, bên trên vẫn còn có vệt hồng nhạt, nửa giấu nửa hở tăng thêm hương vị tình dục mờ ám. Có lẽ là vừa rồi bị cầm lấy một cách tàn nhẫn để lại dấu vết. Anh ta lại nghĩ đến đoạn video ngắn vừa quay được trong điện thoại di động, hình ảnh xuyên qua khe hở tối tăm mơ hồ không thấy rõ, âm thanh nức nở còn mềm mại gấp mấy lần tiếng mèo động dục.
Mùi vị da^ʍ đãng trong phòng phảng phất như có như không, Diệp Trăn chống đầu, tắt tiếng điện thoại mở video kia lên, bất chợt mở miệng:
“Khâu Dữ Khê, cậu có ngửi thấy mùi gì không?”
Ánh mắt Khâu Dữ Khê giật mình như chú mèo con, hoang mang không dám nhìn thẳn anh ta, chỉ sợ đối phương ngửi được mùi vị làm tình. Vui vẻ âm thầm quan sát phản ứng của đối phương, Diệp Trăn chỉ chỉ điện thoại di động, ám chỉ Khâu Dữ Khê xem tin nhắn.
Khâu Dữ Khê nhận được một đoạn video đối phương gửi tới.
Góc độ cho thấy đây rõ ràng là quay trộm, bên trong vầng sáng, nửa người dưới gắn kết của hai người bị quay rõ, thanh âm ngọt ngào từ miệng thiếu niên gầy yếu từng chút từng chút một trào ra.
Tay cầm điện thoại của Khâu Dữ Khê suýt chút nữa thì mất sức, cố nén không lộ ra vẻ mặt hoảng hốt:
“Cậu xem phim heo thì cần gì phải gửi cho tớ…”
“Khâu Dữ Khê, cậu giả vờ cái gì đây,” Diệp Trăn cười lạnh một tiếng:
“Làm tình ngay trên giường của Thẩm Đường thấy thế nào, sướng không?”
Khoảng cảnh của chàng trai và cậu càng lúc càng gần, thời điểm anh ta cúi đầu, lời nói dạy đời mang theo hơi thở nóng ấm phả lên trên mặt Dữ Khê. Lo lắng vặn xoắn tay, Khâu Dữ Khê chỉ có thể giả ngu:
“Cậu đang nói cái gì vậy?”
"Tớ nói,"” cằm bị ép ngẩng lên, Diệp Trăn nhìn cặp mắt vẫn chưa hết sưng sau khi khóc, đôi mắt mê người như vậy nên bị thao khóc, sau đó sẽ liếm đi nước mắt mặn đắng:
"Cả người cậu đều là một mùi da^ʍ đãng.”
“Cái miệng phía dưới của cậu có phải vẫn còn nước da^ʍ hay không?”
Trong khoảng khắc như rơi vào hầm băng, khuôn mặt Khâu Dữ Khê trắng bệch, toàn thân cứng ngắc tại chỗ. Diệp Trăn cầm cúc áo sơ mi trên cùng của cậu cởi ra, ngón tay cọ qua vài dấu vết sắc tình, như mở ra ý xuân ngập căn phòng.
“Muốn bịt miệng cũng đơn giản lắm.”
Diệp Trăn ghé vào bên tai cậu nhỏ giọng nói.