Bán Đứng Trái Tim

Chương 1: Chỗ rẽ ở cầu thang (H)

Diệp Trăn đứng ở hành lang ngoài cửa ký túc xá, bây giờ đang là giờ đi học cho nên cả tầng nhà cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng ve kêu râm ran ồn ào huyên náo.

Cánh cửa trước mặt anh ta hé ra một khe ở nhỏ, tiếng động mờ ám giống như cố tình để lộ ra cho người ta rình rập. Ván giường phát ra tiếng vang kẽo kẹt bởi sự va chạm, tiếng khóc nức nở đứt quãng của chàng trai chui vào lỗ tai Diệp Trăn.

“Ưm, không cần… Ưm a, sẽ có người tới…”

“A a… a a, sắp bị thao hỏng rồi…”

Anh ta nhận ra đó là Khâu Dữ Khê, người bạn cùng phòng lúc nào cũng mang dáng vẻ mời người khác bắt nạt.

Ma xui quỷ khiến thế nào, Diệp Trăn bước lên phía trước nhìn vào, qua khe cửa nhìn thấy Khâu Dữ Khê ngồi trên đùi một người đàn ông xa lạ, đồng phục bị vén lên, lộ ra một đoạn eo gầy gò trắng nõn, bộ phận bên trên bị quần áo che lấp, Diệp Trăn chỉ có thể nhìn thoáng qua một mảnh trắng muốt giống hệt như vậy.

Phía dưới mông nhấp nhổm phát ra tiếng nước dính nhớp mà da^ʍ dục, theo tần suất đong đưa của chiếc giường, Khâu Dữ Khê cũng dần dần mê muội rên rỉ, giống như chìm đắm trong cơn sướng quên mất đây là ký túc xá, quên mất cánh cửa chưa đóng kín kia.

Hơi thở bỗng trở nên dồn dập, anh ta gần như đã tưởng tượng ra vẻ mặt da^ʍ đãng của chàng trai lúc này, khóe mắt sẽ nổi lên sắc hồng, có lẽ bị thao đến điểm nào đó không thể chịu nổi, sẽ khóc lóc bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục sẽ vấy bẩn bụng nhỏ của người đàn ông, vì thế Khâu Dữ Khê lại bị người đàn ông làm bẩn ngược lại, khiến cho toàn thân đều trở nên lộn xộn.

Anh ta đã từng nhìn thấy côn thịt của Khâu Dữ Khê, một ‘cậu bé’ nhỏ nhắn vừa hồng vừa trắng đan xen, thật sự rất mê người. Xinh xắn đáng yêu giống như bản thân cậu vậy, khiến người ta muốn ôm vào trong ngực xoa xoa, sau đó tàn nhẫn thao khóc thao hỏng.

Bọn họ làm tình ở trong phòng còn Diệp Trăn đứng ở ngoài cửa nhìn trộm, dưới ánh mặt trời sáng chói và tiếng ve rả rích, anh ta cứ bị chàng trai da^ʍ đãng trong phòng dụ dỗ, nửa người dưới cứng đến phát đau.

Côn thịt của người đàn ông cắm trong cơ thể Khâu Dữ Khê thay đổi mọi tư thế, khiến cho chàng trai ngồi trên côn thịt khóc thét một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bắn vào bức tường.

Diệp Trăn nhìn thấy rõ ràng những vị trí mà lúc nãy anh ta không nhìn được, thấy nhũ thịt của Khâu Dữ Khê, hơi phồng lên giống như con gái phát dục tuổi dậy thì, đầu vυ' màu đỏ tươi, cũng không biết đây là màu sắc ban đầu hay là do bị mút mà ra, phía dưới côn thịt không có lông là một thứ mà đàn ông không có, một cái khe thịt ướt đâm da^ʍ thủy, vừa hồng vừa mịn, lúc này đang bị côn thịt to lớn của người đàn ông xâm chiếm khuấy đảo.

“Đừng chọc… A a… A a____!”

Toàn bộ nước da^ʍ tưới ướt đẫm quy đầu ấm nóng, Khâu Dữ Khê nghe thấy người đàn ông cười ghẹo cậu da^ʍ đãng, lại nói cậu thật là nhiều nước, tức giận quơ chân đạp một phát, lại không đủ sức cứ như gãi ngứa, trong giây lát đã bị giữ eo thao đến nơi sâu hơn nữa.

Hai ngón tay xoa nắn hoa môi ướt sũng, côn thịt không nhanh không chậm cọ xát qua điểm G, khoái cảm kinh người khiến eo Khâu Dữ Khê run rẩy không chịu được, chưa được mấy lần đã đạt cực khoái hét lớn lên, da^ʍ thủy lại phun ra ướt hết tay người đàn ông. Toàn bộ cặp mông của cậu đều trở nên vừa dính vừa trơn vì chất lỏng mình chảy ra, bị người đàn ông nâng lên thao từng nhịp một, cậu cảm thấy có lẽ hôm nay mình sẽ chết trên chiếc giường này.

Ngón tay dính da^ʍ thủy lại chuyển qua hai đầu vú cương cứng trước ngực, nhẹ nhàng vuốt ve khiến Khâu Dữ Khê giật nảy lên như bị điện giật, hoa huyệt càng chảy nhiều nước hơn, côn thịt nóng bỏng cũng không chặn lại được, tưới ướt đẫm quần áo người đàn ông và ga trải giường, thế mà người đàn ông vẫn còn cợt nhả bên tai cậu:

“Tháng này Khê Khê có sữa à…”

“Ư… Tống Linh Hàn… Anh đừng hỏi…. Chậm một chút, ưm a a … nhẹ thôi, đau……”

Tiếng khóc nức nở xen lẫn vui sướng, toàn thân Khâu Dữ Khê bị kéo vào cơn lũ tình dục của Tống Linh Hàn, tay dính nhớp, không khí cũng là một mảnh dính nhớp. Cực khoái xông đến đột ngột khiến đại não của cậu ong ong lên, chỉ muốn đắm chìm trong nụ hôn và tình dục.

Tống Linh Hàn yêu nhất chính là dáng vẻ vừa da^ʍ đãng vừa thẹn thùng này của cậu, móng tay được chăm sóc chu đáo khẽ gảy nhẹ lên những giọt sửa rỉ ra, anh biết mỗi tháng ngực Khâu Dữ Khê sẽ sản sinh ra sữa, ham muốn trong những ngày này cũng mạnh mẽ không kiềm chế được.

Mỗi lần anh cố tình không hút không thao cậu, Khâu Dữ Khê sẽ chủ động cưỡi trên đùi anh, dùng hoa huyệt hoặc cúc huyệt của mình dụ dỗ anh. Tống Linh Hàn không cho cậu cởi quần áo, dòng sữa màu trắng sẽ thấm ra ướt hết áo đồng phục, một mảnh gợi tình dường như muốn dụ anh ghé miệng vào hút hai miếng, vị sữa xen lẫn với mùi da^ʍ thủy, trở thành Khê Khê của riêng mình anh.

Rõ ràng là tự động đến dụ dỗ anh, lúc động tình Khâu Dữ Khê lại tự khiến mình run rẩy mỗi khi thịt mềm trên mông bị đụng chạm, Tống Linh Hàn nói thịt trên thân thể cậu chắc dồn hết xuống mông rồi, Khâu Dữ Khê liền kẹp chặt chân, cắn môi cầu xin anh thao nhanh hơn một chút.

Tống Linh Hàn điên cuồng thao mạnh mấy cái rồi bắn ra trong hành lang ướt át mềm mại, lúc rút côn thịt ra còn nghe thấy tiếng kéo sợi đứt gãy da^ʍ dục của da^ʍ thủy, lỗ nhỏ bị thao chưa kịp khép lại, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục hòa cùng da^ʍ thủy chảy lên ga trải giường, hương vị da^ʍ đãng không tả nổi. Khâu Dữ Khê ngẩn ngơ nhìn Tống Linh Hàn, người đàn ông kéo cậu vào trong lòng, khẽ cắn một cái lên cánh môi ướt át, nhìn Khâu Dữ Khê dùng ánh mắt mỏi mệt xen lẫn lười biếng trừng anh, mới cười khẽ bế người ta vào trong phòng vệ sinh rửa ráy.

Ngoài miệng Tống Linh Hàn dùng cớ là nhà đầu tư tới trường học tham quan, ai biết tham quan một đường lại tham vào ký túc xá của cậu, không nói một lời lột quần áo của cậu ra, ban đầu Khâu Dữ Khê còn làm bộ phản kháng mấy lần, bị sờ loạn vài cái liền mềm nhũn, mặc kệ người đàn ông hung bạo thành tính này làm trò bậy bạ trên người mình.

Nghĩ đến đây Khâu Dữ Khê liền tức giận, cố tình đưa hoa huyệt đến trước gương mặt lạnh lùng của Tống Linh Hàn, anh chỉ nhẹ nhàng xoa tóc cậu, còn ghé vào bên tai cậu nhẹ giọng cảnh cáo: “Khê Khê, hãy cẩn thận với cặρ √υ' của em, nếu để anh biết… anh sẽ thao em thành nô lệ nhỏ của anh.”

Chung sống với người đàn ông này lâu năm như vậy, Khâu Dữ Khê hiểu rõ Tống Linh Hàn chưa bao giờ nói đùa, giọng điệu uy hϊếp của anh không cần dài dòng, cậu chỉ có thể ngửa đầu hôn nhẹ môi Tống Linh Hàn, nhìn vẻ mặt anh hơi thay đổi.

Diệp Trăn cầm điện thoại đứng ở chỗ rẽ ở cầu thang, trong điện thoại chính là bộ dạng vừa bị thao đầy phóng đãng ban nãy của Dữ Khuê. Chỉ cần nhìn ánh mắt thiếu niên mê người qua màn hình, nhũ thịt căng phồng, anh ta đã không kìm được ham muốn thao cậu đến khóc nức nở.

Diệp Trăn chưa bao giờ biết, phía dưới của Khâu Dữ Khê lại có một ‘cô bé’ mà chỉ phụ nữ mới có.