Mãnh Nam Song Tính Bị Thao Đến Mang Thai

Chương 6: Bị ch!ch đến mức vừa bắn tinh vừa phun nước, Ꮯôn Ŧhịt bự bị kẹp bắn, Ŧiиɦ ᗪịƈɦ tưới vào Đáy Huyệt

"Sướиɠ cái thằng cha nhà cậu. . . . . . . ." Lục Thiên Hạo nhìn thấy cảnh tượng côn ŧᏂịŧ bự cắm rút nhanh chóng vào âm huyệt của mình ở trong gương, lại nâng mắt nhìn vẻ mặt hưởng thụ của tên kia, hận không thể quay đầu hung hăng cắn hắn ta một cái.

Mặc dù bị hắn ch!ch thật sự rất sướиɠ, nhưng cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng phẫn nộ muốn cắn chết hắn ta của Lục Thiên Hạo.

Trịnh Hoằng Nghị cố ý rút cả cây côn ŧᏂịŧ ra, âm huyệt chảy ra một lượng lớn mật nước, Trịnh Hoằng Nghị dùng qυყ đầυ to bự cọ cọ miệng huyệt ướt sũng, mắt híp híp cười nói: "Nếu em thật sự khó chịu, vậy sao tiểu da^ʍ huyệt của em lại chảy nhiều nước như thế này?"

Lục Thiên Hạo có hơi lúng túng rời tầm mắt, không muốn nhìn hình ảnh dâʍ đãиɠ của mình trong gương, anh rất muốn đúng lý hợp tình phản bác lại Trịnh Hoằng Nghị, nhưng cơ thể lại quá mức mẫn cảm, anh không thể khống chế được phản ứng sinh lý, âm huyệt chảy ra nhiều nước như vậy khiến anh cũng chẳng biết phải làm sao.

"Ha ha." Giọng của Trịnh Hoằng Nghị đầy sung sướиɠ nói: "Thừa nhận được anh ch!ch rất sướиɠ khó tới vậy sao? Hay là em cảm thấy vẫn chưa đủ sướиɠ, muốn anh ch!ch mạnh hơn một chút? Được được được, nghe theo ý em, bây giờ anh sẽ khiến em sướиɠ lên mây luôn!"

Côn ŧᏂịŧ bự đâm mạnh về phía trước, cả cây cắm sâu vào trong âm huyệt của Lục Thiên Hạo.

"A. . . . . . . . Tên khốn. . . . . . . Ư hừ. . . . . . . . Đừng có đột ngột như vậy. . . . . ." Lục Thiên Hạo rêи ɾỉ với cái giọng run rẩy.

"Rất sướиɠ đúng không?" Trịnh Hoằng Nghị hỏi, mỗi cái cắm vào rút ra là hắn lại dùng sức rất mạnh, khiến âm huyệt của Lục Thiên Hạo tê dại không thôi.

"A. . . . . . A ư. . . . . . . Đừng. . . . . . . Sâu như vậy. . . . . . . A ha. . . . . . . Sâu quá. . . . . . . . Khốn nạn. . . . . ."

Lục Thiên Hạo càng nói đừng thì Trịnh Hoằng Nghị lại càng cắm sâu hơn, qυყ đầυ to bự đâm sâu vào tử ©υиɠ của Lục Thiên Hạo, còn muốn hung hăng nghiền ép vài cái.

"Ha a. . . . . . . . Không. . . . . . Không được. . . . . . . . A ư. . . . . . . Chỗ đó không được. . . . . . . Đừng cọ vào chỗ đó. . . . . . ." Tử ©υиɠ bị chơi đùa cọ xát tạo cực khoái khiến Lục Thiên Hạo gần như sụp đổ, côn ŧᏂịŧ giữa háng của anh rất nhanh đã run rẩy, đỉnh qυყ đầυ chảy ra từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠, cả vùng giữa háng đều bị ướt chèm nhẹp.

"Sướиɠ thì cứ rên lớn lên đi!" Trịnh Hoằng Nghị không chịu buông tha cho tử ©υиɠ của Lục Thiên Hạo, qυყ đầυ to tướng thay đổi góc độ ra sức đâm chọc mỗi một tấc da thịt non mềm trong tử ©υиɠ: "Bảo bối, nói anh nghe là em rất thích con c*c bự của anh ch!ch em đi! Nói mau!"

"A ư. . . . . . ." Lục Thiên Hạo bị ch!ch đến mức không thể ngừng rên, nhưng vẫn cố chấp kháng cự lại Trịnh Hoằng Nghị: "Ha a. . . . . . . Tên khốn. . . . . . . Cậu. . . . . . Ư. . . . . . Cậu nằm mơ đi. . . . . . . ."

"Không nói chứ gì?" Trịnh Hoằng Nghị muốn chiến đấu tới cùng với Lục Thiên Hạo, hạ quyết tâm phải để Lục Thiên Hạo nói ra câu kia mới thôi: "Vậy ông đây sẽ ch!ch tới khi em nói mới thôi!"

Vừa dứt câu, Trịnh Hoằng Nghị đã ôm lấy Lục Thiên Hạo chạy ra khỏi buồng vệ sinh, lập tức đi tới cạnh giường, ném Lục Thiên Hạo lên trên giường. Lục Thiên Hạo nhân cơ hội muốn trốn, Trịnh Hoằng Nghị Lập tức nhào tới, đè thẳng mặt Lục Thiên Hạo, tay cầm côn ŧᏂịŧ bự đâm vào âm huyệt của anh.

"Tên khốn, cậu mau buông ra!" Lục Thiên Hạo giãy giụa dưới thân của Trịnh Hoằng Nghị, la lớn: "Cậu đang phạm tội đó! Cậu chính là tên cưỡиɠ ɖâʍ!"

Trịnh Hoằng Nghị nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười vừa cao ngạo vừa hung ác, ánh mắt hắn nóng rực lại cường thế nhìn chằm chằm vào Lục Thiên Hạo, cười nói: "Bảo bối, xem ra em đúng là một người thiếu kiến thức pháp luật rồi! Trên pháp luật có quy định, cưỡиɠ ɖâʍ phụ nữ mới gọi là cưỡиɠ ɖâʍ, còn đàn ông thì cùng lắm cũng chỉ xem là cố ý gây thương tích thôi. Sao nào, em là phụ nữ hả?"

Câu nói cuối cùng kia như tiếng sét ngang tai Lục Thiên Hạo, anh phản xạ có điều kiện mà tức giận phản bác: "Cục c*t ấy, ông đây là đàn ông!"

Trịnh Hoằng Nghị dùng qυყ đầυ to bự chạm vào miệng l*n của Lục Thiên Hạo, cười nói: "Ông đây đương nhiên biết em là đàn ông hàng thật giá thật, nếu em mà là phụ nữ thì anh cũng chả thèm ch!ch em đâu!"

Những lời này thật sự rất thiếu đòn, nhưng vào tai Lục Thiên Hạo lại cảm giác như một lời khen ngợi, anh bỗng cảm thấy hóa ra bí mật là người song tính bị người khác phát hiện cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ.

Lục Thiên Hạo nhìn mặt Trịnh Hoằng Nghị, bỗng cảm thấy người này cũng không quá đáng ghét, nhưng khi côn ŧᏂịŧ bự của Trịnh Hoằng Nghị cắm mạnh vào miệng huyệt đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong âm huyệt của anh, anh lại muốn cắn chết cái tên khốn nạn đáng ghét này.

"Ha a. . . . . . . Tên khốn. . . . . . Đừng có đâm sâu vào ngay lập tức như vậy. . . . . . . . A ư. . . . . . Nhẹ một chút. . . . . . ."

Trịnh Hoằng Nghị đè chặt lấy Lục Thiên Hạo, bờ mông lên xuống vô cùng mãnh liệt, lấy tốc độ cực nhanh dập vào giữa háng Lục Thiên Hạo, kèm theo tiếng bạch bạch vang dội, Trịnh Hoằng Nghị nhanh chóng khiến âm huyệt của Lục Thiên Hạo đầm đìa nước.

"Nói, con c*c bự ch!ch em có sướиɠ không? Có thích c*c bự của anh ch!ch em không?" Vẻ mặt Trịnh Hoằng Nghị hung ác nhìn chằm chằm vào mắt Lục Thiên Hạo mà ép hỏi.

Lục Thiên Hạo cố chấp không dễ dàng khuất phục tên kia: "Tên khốn nạn nhà cậu. . . . . . Tôi nhất định sẽ gϊếŧ chết cậu. . . . . . ."

Trịnh Hoằng Nghị lộ ra nụ cười xấu xa, nói: "Được, vậy hãy dùng hai cái da^ʍ huyệt của em gϊếŧ chết anh đi! Nếu được chết ở trong da^ʍ huyệt của bảo bối thì anh đây cam tâm tình nguyện!"

Nói xong, Trịnh Hoằng Nghị rút cả cây côn ŧᏂịŧ ra khỏi âm huyệt, lần mò xuống dưới rồi chạm vào miệng cúc huyệt của Lục Thiên Hạo.

"Vừa rồi cứ mãi lo ch!ch phía trước của em mà bỏ quên mất bông cúc nhỏ này rồi, chỗ này chắc ngứa ngáy lắm, có phải là đói không chịu nổi rồi không? Đừng nóng vội, bây giờ anh sẽ đút em ăn no!"

Côn ŧᏂịŧ bự dùng sức đâm vào, lại cắm vào bên trong cúc huyệt của Lục Thiên Hạo, Trịnh Hoằng Nghị biết chỗ mẫn cảm nhất trong cúc huyệt của Lục Thiên Hạo nằm ở đâu, mỗi một lần cắm đều đâm thẳng vào huyệt tâm (Điểm G) của Lục Thiên Hạo.

"A. . . . . . Ha a. . . . . . . . Tên khốn. . . . . . . Đừng. . . . . . . Ư. . . . . . Đừng đâm vào chỗ đó. . . . . . ." Lục Thiên Hạo bị ch!ch thật sự rất sướиɠ, nhưng kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt khiến anh vừa sướиɠ vừa sợ.

Trịnh Hoằng Nghị cắm rút mấy chục cái bên trong cúc huyệt, lại rút côn ŧᏂịŧ bự ra cắm vào âm huyệt của Lục Thiên Hạo điên cuồng đâm chọc, hắn cứ luân phiên ch!ch hai cái da^ʍ huyệt trên dưới của Lục Thiên Hạo như vậy, hai huyệt thịt bị dươиɠ ѵậŧ bự của hắn ch!ch đến mức nước chảy không ngừng.

"A. . . . . . . A ư. . . . . . . Ha a. . . . . . Tên khốn. . . . . Đừng. . . . . Đừng cắm vào nữa. . . . . ." Hai da^ʍ huyệt bị luân phiên hung hăng cắm rút khiến Lục Thiên Hạo rất nhanh đã không chịu nổi, dươиɠ ѵậŧ đã cứng đến mức không thể cứng hơn được nữa, vừa đau xót lại vừa trướng, hai viên tinh hoàn căng phồng, sắp sửa cao trào bắn tinh.

"Bảo bối, muốn bắn tinh có phải không?" Trịnh Hoằng Nghị cắm càng hung ác hơn, miệng nói ra lời khêu gợi: "Thật sự là một cơ thể dâʍ đãиɠ, ch!ch hai cái huyệt mà sắp bắn, thế mà dám nói trym bự ch!ch em khó chịu!"

"Tên khốn. . . . . . . Cậu. . . . . . A. . . . . . ." Lục Thiên Hạo tức giận mắng hắn.

Một tiếng "bạch" thật to vang lên, Trịnh Hoằng Nghị đâm thẳng côn ŧᏂịŧ bự vào sâu bên trong tử ©υиɠ của Lục Thiên Hạo.

"A. . . . . . . ." Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn lên giữa không trung tạo thành một đường cong xinh đẹp, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ liên tiếp bắn ra không trung.

Giữa cơn cao trào, âm huyệt của Lục Thiên Hạo cũng bởi vì phản ứng sinh lý mà co rút kịch liệt, kẹp càng chặt hơn trước, Trịnh Hoằng Nghị sướиɠ đến mức da đầu run lên, ngón chân cũng không nhịn được mà co quắp lại.

"Ư. . . . . . ĐM. . . . . . . Đĩ da^ʍ, thả lỏng một chút, ông đây bị kẹp bắn mất. . . . . . . ." Trịnh Hoằng Nghị nhíu mày, hắn không muốn bắn sớm như vậy, hai cái huyệt của Lục Thiên Hạo thật sự rất mê người, hắn còn muốn hưởng thụ thêm chút nữa, nhưng dươиɠ ѵậŧ bị âm huyệt vừa mυ'ŧ vừa kẹp thật sự là trướng đau vô cùng, hắn thật sự nhịn không nổi.

"Ư. . . . . Đĩ da^ʍ. . . . . . Ông đây muốn bắn. . . . . . . ." Trịnh Hoằng Nghị di chuyển côn ŧᏂịŧ ch!ch đ!t mạnh mẽ, mỗi một phát cắm đều vào tận tử ©υиɠ: "Ư. . . . . . . Sướиɠ vãi. . . . . . . Thích chết mất. . . . . . . Bảo bối, em nói xem, giờ anh bắn tinh vào trong tiểu huyệt thì liệu em có mang thai con của anh hay không?"

Trịnh Hoằng Nghị hoàn toàn không biết Lục Thiên Hạo thân là đàn ông nhưng lại có thể mang thai, nói ra những lời thô tục như này cũng chỉ là do tϊиɧ ŧяùиɠ lên não mà thôi. Nhưng vào tai Lục Thiên Hạo lại giống như hồi chuông cảnh báo, anh bất chấp côn ŧᏂịŧ của mình còn đang bắn tinh mà liều mạng giãy giụa nói: "Không được. . . . . . . . Cậu không được bắn vào trong. . . . . . . A ư. . . . . . . Không được bắn vào trong. . . . . . . ."

Nhưng Trịnh Hoằng Nghị sắp cao trào làm sao nghe được những lời này, sau khi hắn cắm rút hơn mười cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền điên cuồng phun vào trong.

"Ư. . . . . . . . Anh bắn. . . . . . Đĩ da^ʍ. . . . . . . Nuốt toàn bộ tinh của ông đây đi. . . . . . . ." Trịnh Hoằng Nghị gầm nhẹ bắn tinh, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt mà nóng bỏng tưới sâu vào trong tử ©υиɠ của Lục Thiên Hạo.

"A. . . . . Nóng quá. . . . . . ." Trịnh Hoằng Nghị bắn tinh vừa nhiều vừa mãnh liệt cọ rửa vách thịt âm huyệt, âm huyệt vốn đang đau trướng tê dại thì sao mà chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào không ngừng làm cho phun nước.

Từng luồng nước lớn phun lên dươиɠ ѵậŧ bự của Trịnh Hoằng Nghị, bởi vì quá nhiều nên cũng phun mạnh ra từ khe âm huyệt, làm ướt cả ga giường.

"Ư. . . . . . Ông đây sướиɠ chết mất. . . . . . ." Trịnh Hoằng Nghị sướиɠ tới mức dục tiên dục tử, vừa bắn tinh vừa dùng qυყ đầυ to bự vô cùng cứng rắn ra sức va chạm vào tử ©υиɠ của Lục Thiên Hạo: "Nói, ông đây ch!ch em có sướиɠ không?"

"A. . . . . . . . Xót quá. . . . . . . Đừng. . . . . . . Ha a. . . . . . Tha cho tôi đi. . . . . . ." Lục Thiên Hạo vừa bắn tinh vừa phun nước, cơ thể mẫn cảm vô cùng, âm huyệt bị dươиɠ ѵậŧ bự làm cho đau xót khó tả.

"Nói mau, sướиɠ hay không? Có thích ông đây dùng c*c bự ch!ch em không?" Trịnh Hoằng Nghị cố chấp muốn nghe được đáp án.

Âm huyệt thật sự đau xót không chịu nổi, Lục Thiên Hạo đành khuất phục, hét lớn: "A ư. . . . . Sướиɠ. . . . . Rất sướиɠ. . . . . . Ư a. . . . . . . . . Thích. . . . . . . Tôi thích được cậu ch!ch. . . . . . ."

"Ư. . . . . . Giỏi quá. . . . . . Bắn hết cho em đó. . . . . . . ." Sau khi bắn ra luồng tinh cuối cùng, cả người Trịnh Hoằng Nghị đè lên người Lục Thiên Hảo thở hổn hển.

Lục Thiên Hạo cùng thở dốc không ngừng, vừa bắn tinh lại vừa phun nước, anh đã trải qua hai loại cao trào dục tiên dục tử, cả người mềm nhũn. Trịnh Hoằng Nghị nằm đè trên người anh, bả vai trần trụi đặt vừa ngang cằm của anh, Lục Thiên Hạo nhìn chằm chằm vào bả vai của Trịnh Hoằng Nghị một lúc, sau đó há miệng hung hăng cắn mạnh một cái.

"A!"

Tiếng thét thảm thiết phát ra từ trong phòng.