Mụ Cung chủ Đào Thu Nương đứng bên ngoài của trận đấu. Nhưng lũ độc xà dường như không muốn buông tha cho bà ta. Nhất là con Tiểu Xích. Nó ra lệnh cho đàn độc xà tấn công từ tứ phía. Mụ ta vốn đã hoảng sợ vì Hắc Tuyến Tiểu Linh Xà làm cho mụ mất đi một cánh tay. Giờ đây, bà ta thấy bọn chúng quá hung hăng và nhằm những huyệt đạo trên người bà mà xông đến cắn. Bà ta càng hoảng sợ hơn nữa. Con Tiểu Xích hét lên:
- Mau lập kì trận và cắn cho bằng được con mụ mỏ nhọn ấy cho ta
Đàn độc xà được lệnh bèn bò đến theo phương vị đã định sẵn. Chúng bắt đầu tấn công càng lúc càng quyết liệt hơn. Mụ Cung chủ thấy chúng bò lúc ngúc, đầu ngẩng cao và hung dữ vô cùng. Bà ta tức giận giơ độc thủ lên phát chưởng đẩy chúng ra xa. Đến lúc này bà mới nhận ra việc bà bị Liễu Lâm Phong khích nộ và gϊếŧ chết gã nam nhân cõng bà trên vai là dại. Nhưng mọi chuyện đã rồi. Bà vội liếc mắt quan sát cục diện của trận đấu. Nhận ra tình thế vô cùng bất lợi cho Đào Hoa Cung. Những cao thủ thành danh trên chốn giang hồ đều thảm bại trong tay Liễu Lâm Phong. Bà vội nói to:
- Rút lui
Nói xong, bà phóng mình biến mất sau cánh rừng. Bọn đệ tử không gì sung sướиɠ hơn khi nghe tin ấy. Chúng vốn ngán sợ Liễu Lâm Phong nên không muốn giao đấu. Nhưng trái lệnh của Cung chủ, bọn chúng cũng chết. Do đó, khi bà ta ralệnh rút lui, chúng mừng như cha mẹ sống dậy. Chúng phóng mình bỏ đi ngay
Nhưng mọi chuyện không thuận lợi được như thế. Từ phía xa, một tiếng ầm vang lên. Mụ Cung chủ thét lên thảm thiết. Thì ra, bà ta tìm đường đào tẩu. Khi phi than ra đến cánh rừng thì Liệt Hỏa phu nhân và Âm Phách lão nhân cũng vừa phóng đến. Vừa nhìn thấy bà, họ ra tay ngay. Liệt Hỏa phu nhân nghiến răng ken két và ném ra một quả Liệt Hỏa đạn. Tức thì nó phát nổ ngay. Một vầng hỏa quang lan rộng, bao trùm lấy mụ Cung chủ. Bà ta la hét và lăn lộn trên mặt đất. Gương mặt của bà ta bị biến dạng. Máu me bê bết. Liệt Hỏa phu nhân vẫn chưa hết căm thù. Phu nhân đưa mắt nhìn bà ta rồi nói:
- Nỗi đau mất con mười năm dài còn khủng khϊếp hơn nỗi đau của bà hiện nay. Ta trả lại cho bà tất cả những gì mà bà vay của ta. Chính Phạm Thiên Long đã kể cho ta nghe. Ta mới hiểu hết những thủ đoạn thâm độc của bà. Bà thật không đáng làm người
Mụ Cung chủ cười lên man dại:
- Ha…ha…bà dù có gϊếŧ được ta thì bà cũng là kẻ thua cuộc. Chính trượng phu của bà gây ra thì bà và hài tử của bà phải gánh chịu. Ngày ấy, ta chỉ muốn làm tiểu thếp của Phạm Thiên Lân. Nhưng hắn bảo hắn có nương tử rồi nên không hề ngó ngàng gì đến ta. Ta không cam tâm nhìn gia đình bà hạnh phúc nên ra tay đầu độc Phạm Thiên Lân rồi bắt cóc Phạm Thiên Long. Ta muốn bà từ từ thấm thía nỗi đau mất người thân là như thế nào…
Liệt Hỏa phu nhân gầm lên:
- Bà thật là một con người ác độc và vô sỉ
- Vì trượng phu của bà không chấp nhận ta nên ta để cho hắn chết lần chết mòn trong đau khổ. Hắn có miệng nhưng không thể nói và tố cáo ta. Hắn đau khổ khi nhìn thấy nương tử của hắn cúc cung tận tụy với người hạ độc hắn…Ha …ha…tất cả là do hắn gây ra…
Liệt Hỏa phu nhân giận run người. Bà không ngờ bà hết lòng giúp sức cho kẻ thù hủy diệt gia đình của bà. Mười năm tan tác mỗi người một ngả cũng vì hạng nữ nhân da^ʍ tà, ác độc như bà ta. Liệt Hỏa phu nhân từ từ rút cây trâm cài trên đầu ra và tiến lại gần mụ Cung chủ.
Lúc này mụ ta mặt mũi bê bết máu. Trông rất ghê sợ. Liệt Hỏa phu nhân gằn từng tiếng:
- Dòng họ ta đời đời chuyên về hỏa dược. Hôm nay ta quyết dùng võ công và vũ khí ấy để gϊếŧ chết bà. Trả thù cho mười năm thanh xuân của ta
Nói rồi Liệtt Hỏa phu nhân vung Liệt Hỏa Độc Trâm nhằm mụ Cung chủ đâm tới. hành động của phu nhân nhanh và mạnh không tưởng. Những đau khổ trong suốt bao nhiêu năm qua dồn cả lên đôi tay của bà. Liệt Hỏa Độc Trâm như chiếc móng của Đại Ưng cứ nhằm mặt của mụ Cung chủ cào tới.
- Mụ sống nhưng lúc nào cũng phải có nam nhân bên cạnh. Ngày xưa bà sống với Đường trang chủ. Nhưng bên cạnh bà lúc nào cũng phải có nam nhân để thỏa mãn cho bà. Sau này cũng vậy. Bên cạnh bà không lúc nào là không có nam nhân. Giờ đây ta cào rách khuôn mặt của bà, cắt đứt đôi nhũ phong của bà. Nam nhân trên đời nhìn thấy bộ dạng của bà cũng sẽ chạy dài. Không một tên nào dám ở cạnh bên bà nữa. Bà phải sống những ngày quạnh quẽ như thế cho đến cuối đời. Ta xem bà sẽ sống như thế nào. Ha…ha…
Mụ ta bàng hoàng và lùi về phía sau. Nhưng làm sao có thể thoát khỏi bàn tay của Liệt Hỏa Phu Nhân và Âm Phách lão nhân. Lão cũng hết sức căm hận nên ra tay không một chút nương nhẹ. Lão cũng gầm lên:
- Ta cũng trả lại cho bà tất cả những gì bà đã vay của ta
Nói rồi lão lấy Cổ Đồng Chung ra và vận chưởng đánh lên. Những âm thanh chói lòa như tiếng sét nhằm tai mụ Cung chủ kích tới. Mụ ta như con thú cùng đường. Âm Phách từ Cổ Đồng Chung phát ra làm cho đôi tai của bà ta trở nên điếc đặc. Máu từ nơi ấy bắt đầu tuôn ra. Liễu Lâm Phong cũng sấn tới xạ một đạo Vô Hình Chỉ vào hạ sườn của bà ta. Thế là hai rẽ sườn của bà bị gãy vụn. Đau đớn không kể xiết:
- Đây là một Chỉ ta trả cho bà vì bà đã mấy phen hãm hại ta và bắt nhốt tứ muội của ta
Bà ta đau đớn. Khắp than mình đầy vết thương. Liệt Hỏa phu nhân cũng ra tay cắn mất của bà ta cặp nhũ phong và rạch lên mặt bà mấy nhát dao như lời phu nhân đã nói. Mụ đau đớn rít lên:
- Rồi các ngươi sẽ biết tay ta
Mụ loạng choạng tháo lui rồi vận dụng tuyệt đỉnh khinh công đào tẩu tức thì. Liệt Hỏa phu nhân, Âm Phách lão nhân và mọi người không thèm đuổi theo. Họ muốn cho bà ta sống những tháng ngày tàn tạ, đau đớn. Để mụ hiểu những nỗi đau mà mụ đã gây ra cho người khác