Chương 40: 14 năm trước
Cứ vậy thấm thoát thời gian trôi qua được một tuần. Liễu Tịnh Yên suốt một tuần đó có lảng tránh cô. Làm cô suy nghĩ rằng chị ta đã chán mình nhưng không......
"Ai nói tôi chán em?" Liễu Tịnh Yên ngồi trong thư phòng, sau khi nghe cô hỏi thì hỏi
Mặt cô tối sầm
"Tưởng sắp thoát được rồi." Cô thầm nói trong lòng
"Một tuần qua, tôi có chút bận nên mới ít cùng em gặp mặt."
"Thì ra là vậy, làm tôi tưởng....." Cô còn chưa nói hết chị chen ngang
"Tôi sẽ không huỷ hôn đâu." Liễu Tịnh Yên liếc qua nhìn cô cười nhẹ nói
Cô nhìn chị có chút khó hiểu, nếu đã không có tình cảm thì lập hôn ước với cô để làm gì?
"Cho tôi lý do vì sao chị lại lập hôn ước?" Cô hỏi
Chị không đáp chỉ nhìn cô
"Tôi đi nghỉ đây." Hai người nhìn nhau một lúc rồi cô nói. Cô ra ngoài
Cửa phòng đóng lại, Liễu Tịnh Yên quay lại với công việc của mình. Bỗng nhớ đến gì đó, mở hộc tủ ra, bên trong có chứa một chiếc hộp gỗ nhỏ. Chị cầm lấy chiếc hộp, mở ra bên trong là một chiếc vòng tay nhỏ cùng tấm ảnh cũ kĩ Chị nhìn thấy liền mỉm cười nhẹ.
"Vì em là cô bé mà chị tìm suốt bao nhiêu năm qua."
.
.
.
14 năm trước,
Tại trại trẻ mồ côi nho nhỏ nằm ở vùng nông thôn vắng vẻ
"Cảm ơn Hàn tổng, mọi năm ngài đều đóng góp cho chúng tôi, chúng tôi rất biết ơn." Một bà lão đã có tuổi đứng trước nam nhân trẻ tuổi ríu rít cảm ơn
"Không cần, không cần đâu, giúp được những đứa trẻ tôi cũng rất vui." Hàn Lâm Phong đỡ lấy bà lão cười nói
"Vậy không phiền ngài vào chơi một chút được không?" Bà lão đề nghị hỏi.
"Được chứ." Hàn Lâm Phong nhìn về phía vợ mình. Trên tay Diệp Nhan Kỳ cầm tay đứa bé gái đang ngó nghiêng xung quanh.
"Tiểu Nguyệt, lại đây ba bế nào." Hàn Lâm Phong dang tay nói.
Bé gái đi đến ôm lấy cổ Hàn Lâm Phong để được bế.
Vào trong bà lão tiếp đón hai người họ còn bé gái ngồi ở ghế hiếu kì nhìn ra ngoài cửa có vài đứa bé đang chạy nhảy xung quanh
"Ba mẹ con ra ngoài chơi với các bạn được không." Bé gái chỉ tay ra ngoài nhìn hai vị phụ huynh của mình hỏi
"Được chứ." Diệp Nhan Kỳ chiều lòng con gái mình nói.
Bé gái vui mừng chạy ra ngoài.
"Các cậu cho mình chơi với được không." Bé gái thích thú hỏi
"Tiểu thư như cậu không hợp mấy trò này đâu." Cậu bé cầm bóng nói
Bé gái xụi mặt quay người đi ra chỗ khác.
Bỗng bé gái nghe thấy tiếng hét, liền chạy đến chỗ phát ra tiếng động.
"Mày bị câm hả!" Cậu bé đầu gấu kia đang đá vào một cô bé, cô bé kia không đáp ôm lấy thân mình.
Bé gái thấy vậy tức giận chạy đến đẩy mạnh cậu bé kia ra che chắn cho bé gái đó.
"Cậu là con trai mà dám đánh con gái như vậy sao!" Bé gái tức giận nói
"Mày là ai hả!" Cậu bé đó tức giận hỏi
Bé gái không sợ sệt mà nhìn thẳng
"Là con trai không được đánh con gái, như vậy là hèn đó." Bé gái nói
"Thôi đi thôi, là tiểu thư đài các đó" cậu bé gầy gầy bên cạnh nói
Cậu bé đầu gấu nghe vậy hừ lạnh rời đi
"Đồ mập!" Bé gái không quên nghẹo một câu
"Mày!" Tên đầu gấu quay lại chỉ tay nhìn bé gái đang trừng mắt nhưng cũng nhịn tức giận rời đi
"Plè" Cô bé lè lưỡi, cười hả hê
Quay lại ngồi xuống nhìn cô bé kia
"Cậu có sao không." Bé gái lên tiếng hỏi
"Tại sao giúp tôi?" Cô bé kia ngẩng đầu nhìn bé gái mặc đồ đắt tiền hỏi
"Nhìn cậu vậy bị bắt nạt vậy muốn giúp cậu." Bé gái đáp
"Cảm ơn." Cô bé kia nói
"Không có gì." Bé gái cười nói
"Để tớ giúp câu băng vết thương." Bé gái nói rồi lấy ra băng dán vết thương băng lại những chỗ bị thương nhẹ.
"Nè cho cậu kẹo đó." Bé gái lấy ra viên kẹo nói
Cô bé có chút ngần ngại nhưng cũng lấy rồi cảm ơn
"Cậu tên gì." Bé gái nhiệt tình hỏi
"Tịnh Yên, 8 tuổi." Cô bé nói
"Ồ vậy em nhỏ hơn chị hai tuổi, em tên Hàn Minh Nguyệt." Bé gái nói
"Đứng dậy nào, em với chị đi chơi." Bé gái mỉm cười nói
"Nhìn em cũng mũm mĩm đó chứ." Cô bé bỗng cười nói
"Không có!" Bé gái liền quay ra phản bác
"Chị đùa, chị đùa thôi." Cô bé nói
"Hừm, mau đi chơi thôi." Bé gái chỉ hừ nhẹ tiếng rồi mau cười trở lại nói
.
.
.
Trời bắt đầu dần tối
"Tiểu Nguyệt mau về thôi con." Diệp Nhan Kỳ nhìn bé gái nói
Bé gái níu tiếc nhìn sang cô gái
"Em phải về rồi." Bé gái bĩu môi nói
"Em tặng chị cái vòng này sau này có gặp lại em nhất định sẽ nhận ra." Bé gái nghĩ gì đó liền tháo chiếc vòng tay ra nói.
"Ba, chúng ta chụp một kiểu ảnh ở đây được không ạ." Bé gái đưa vòng tay cho cô bé rồi chạy đến chỗ Hàn Lâm Phong.
"Được." Hàn Lâm Phong cưng chiều con gái liền đồng ý
"Vậy để tôi đi lấy máy ảnh." Bà lão nói rồi vào trong.
Một lúc sau,
Cả ba người gia đình cô bé đứng vào máy ảnh,
"Chị mau lại đây đi." Bé gái vẫy tay gọi cô bé.
Cô bé không dám lại gần.
"Tiểu Yên, mau lại đi cháu." Bà lão mỉm cười nói
"Cháu mau lại đậy đi." Diệp Nhan Kỳ nói
Cô bé có chút rụt rè đi đến.
"Chuẩn bị chụp thôi." Bà lão nói
"Chị cười lên đi." Bé gái quay sang cô bé nói
Cô bé nghe vậy cũng mỉm cười
Bé gái vui vẻ nắm lấy tay cô bé cả hai đều nhìn về phía máy ảnh.
3
2
1
'Tách'
************************
End Chương 40
-14/7/2022