Anh cho rằng mình sẽ chán ghét nơi nhỏ bé dơ bẩn này, giờ lại phát hiện ra anh đã sớm bỏ xuống chút phản cảm trong lòng kia.
Bàn tay to bóp mông thịt trắng mềm, bên trên lưu lại dấu vết tím tím xanh xanh, phảng phất như tuyên cáo quyền sở hữu của người đàn ông. Tiếng nước bọt nuốt vào ở trong phòng an tĩnh nghe vô cùng rõ ràng, tai Diệp Hàn không tự chủ được biến hồng.
Vân Anh Nhi bị liếʍ một trận tê sướиɠ, ngay sau đó thân thể không có côn ŧɦịŧ nhét vào càng ngày càng hư không cơ khát.
Cô muốn làm Diệp Hàn nhanh chóng tiến vào thân thể, dùng sức thao cô, hung hăng làm cô không xuống giường được.
Hoa huyệt không tự giác chảy ra chất lỏng trong suốt theo dọc đùi chảy xuống, cuối cùng khăn trải giường màu trắng ướt nhẹp.
Vân Anh Nhi lén lút quay đầu lại nhìn lén, phát hiện chỉ có thể nhìn thấy một cái đầu màu đen kíƈɦ ŧɦíƈɦ ở trên mông cô.
Nhìn thấy một Diệp Hàn không ai bì nổi lại như vậy, hai chân cô nhũn ra không ngừng run lên.
Vứt bỏ lòng tự trọng và mặt mũi không cần cũng không thể ăn được, Vân Anh Nhi không biết xấu hổ nói: "Mau tiến vào... em muốn anh... mau thao em..."
Diệp Hàn nâng đầu cao ngạo lên, thuận tiện liếʍ khóe miệng một chút, trong mắt tinh quang hiện lên, lại tàn nhẫn đánh mông nhỏ căng mềm của Vân Anh Nhi, nhìn mông thịt đã hoàn toàn đỏ lên, trong lòng không biết có bao nhiêu thoải mái.
Trên gương mặt anh tuấn hiện lên thoả mãn không thường thấy, bàn tay ở trên mông Vân Anh Nhi véo hai cái, nghe được thanh âm rêи ɾỉ của cô, anh ngữ khí ác liệt nói: "Tiểu dâʍ đãиɠ."
Ngoài miệng nói lời thô tục hạ lưu, tay lại đỡ thịt trụ sưng to sung huyết đối với hậu huyệt anh đã nhấm nháp hồi lâu cắm đi vào.
"Ah..." Diệp Hàn phát ra âm thanh thỏa mãn khuây khoả, hạ thể bắt đầu không ngừng va chạm, thỉnh thoảng lại đánh hai cái trên mông Vân Anh Nhi, phát ra tiếng bạch bạch bạch.
Hậu huyệt Vân Anh Nhi từ lúc bắt đầu không ổn đến dần dần thích ứng côn ŧɦịŧ thô to của Diệp Hàn, đôi môi đỏ tươi bắt đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người, cánh tay non mịn khó khăn chống đỡ thân thể, theo côn ŧɦịŧ ra vào không ngừng đong đưa.
"Ưʍ… a... Diệp Hàn... anh thật lớn..."
Vân Anh Nhi hai mắt ẩn tình, trong mắt ngập hơi nước, thật sự giống như hồ ly tinh, câu hồn nhϊếp phách.
Diệp Hàn nhìn dáng vẻ câu nhân này của cô, tâm viên ý mãn làm côn ŧɦịŧ mạnh mẽ ra vào nơi hậu huyệt ấm áp.
Khi đâm đến nơi nhô lên nhỏ bé nào đó, nghe được thanh âm của Vân Anh Nhi bỗng nhiên cao hơn, anh liền rõ ràng nơi đó chính là điểm G. Lập tức qυყ đầυ không ngừng thúc mạnh vào nơi đó.
"A a a... anh chậm một chút..."
Vân Anh Nhi phát ra tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ, tóc dài dọc theo eo và thân thể của cô không ngừng phiêu tán vũ động.
Ngón tay Diệp Hàn tác loạn ở hậu huyệt cô làm càn ra vào, rồi tăng thêm đến hai ngón tay, sau đó là ba ngón.
Nếp uốn chỗ miệng cúc huyệt bị ngón tay căng ra, nhưng Diệp Hàn vẫn không hài lòng. Ba ngón tay bất quá chỉ to bằng nửa côn ŧɦịŧ anh, nếu anh mạnh mẽ tiến vào, miệng huyệt chật hẹp thế chắc chắn sẽ bị xé rách.