Mỹ nhân đang chuẩn bị đấm bóp cho mình.Cao Tuấn ôm quả bóng rổ chặn đũng quần, trong lòng hân hoan nhảy nhót cực kì nhưng ngoài mặt vãn giả vờ đứng đắn nghiêm túc. Cửu Cửu nhìn cái tên đã nghiện lại còn ngại, vẻ mặt nghiêm túc như dự hội nghị cấp cao thì nụ cười trên khóe môi càng tươi hơn, cười đến nhũn tim nhũn gan người nhìn.
"Ôi, tớ quên mất. Cậu đợi một chút tớ mặc áo vào đã, chốc nữa mọi người về thì không hay."
Hông bé ơi!
Mặc kệ tiếng lòng đau đớn của Cao Tuấn, Cửu Cửu "vô cùng tự nhiên" cởi khăn quấn bên hông xuống, lộ quần chíp nho nhỏ màu trắng thấm nước ôm sát mông sữa căng tròn, sau đó chổng mông chui vào tủ quần áo tìm đồ.
Chưa bao giờ Cao Tuấn cảm thấy dằn vặt như vậy. Hắn hận không thể xông đến ôm cậu trai ngây thơ tin tưởng mình đang tìm đồ đằng kia, sau đó lột quần cậu ấy xuống liếʍ sạch giọt nước đang lăn tròn theo bờ mông. Hắn sẽ cắn lên đấy, để lại dấu răng và nước bọt của bản thân, trải lên đấy những "vết dâu tây" đổ hồng. Đợi đến khi cậu hốt hoảng quay đầu lại, chờ đợi hắn sẽ là bữa tiệc cực kì mỹ vị đợi hắn thưởng thức. Hắn tự hỏi không biết là dấu hôn trên mông kia hay đôi mắt cậu ấy sẽ hồng hơn đây.
Thế nhưng không được, người trong kí túc xá sắp về rồi.
Cửu Cửu sau khi tìm được áo thun và quần đùi, đứng ngoáy mông hồi lâu mà cái tên đằng sau cũng không xông đến thì quyết định thành thật quay lại bóp chân cho người ta. Mỡ dâng đến miệng còn không biết đường mà húp, ngu quá đi mất.
Thế nhưng Cửu Cửu vừa quay lại, nhìn gương mặt kìm nén với đôi mắt rực lửa của Cao Tuấn thì hết hồn. Bỗng nhiên cậu hơi rén, trêu ghẹo người này quá mức nhỡ sau này bị ch!ch không xuống được giường thì biết cầu cứu ai.
Lòng thì thầm cầu nguyện nhưng thân thể Cửu Cửu vẫn rất thành thật, cậu mặc áo thun cũ nát giãn hết cả cổ, nhìn từ trên cổ áo xuống là có thể tuốt tuồn tột không sót thứ gì. Quần đùi lưng chun giãn hết cỡ ngắn cũn cỡn, không xách lên là tuột ngay lập tức.
Lần đầu tiên Cửu Cửu thấy được cái lợi của nghèo khó.
Nếu là nguyên thân mặc bộ đồ cũ này, tin chắc là người xem cực kì cay mắt thiếu điều mắc ói. Nhưng đổi lại thân thể ngọc ngà mịn màng của hồ ly tinh Cửu Cửu thì lại khác.
Cao Tuấn trơ mắt nhìn bạn cùng phòng ngày xưa của mình, mặc cùng một bộ đồ mà có thể câu đến tay chân hắn ngứa ngáy. Nhìn cậu má đỏ ngượng ngùng đưa tay ra chuẩn bị bóp chân cho mình thì thiếu điều khóc nức nở nữa mà thôi.
Hic, nghẹn nhiều như vậy, ông đây có làm sao không đây.
Cao Tuấn làm sao không thì Cửu Cửu không biết, cậu bây giờ đang giả bộ kéo một bên quần lỏng chun, bên còn lại lại chùng xuống lộ ra méo qυầи ɭóŧ trắng tinh thơm mùi bột giặt, sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh kéo chân Cao Tuấn lên đùi mình mà nhẹ nhàng xoa xoa bóp bóp. Thân là hồ ly tinh tiêu chuẩn, huyệt nào khiến con người ta nứиɠ muốn xxx Cửu Cửu thuộc còn hơn bảng cửu chương. Chỉ thấy Cao Tuấn gân xanh bên trán nổi lên đánh thình thịch, đôi tay tà ác đac sắp không khống chế nổi nữa.
"Thế nào, cậu thấy đỡ hơn chưa. Lâu rồi tớ không làm, không biết có hiệu quả không... á..."
Cậu trai ngây thơ còn chưa kịp giúp bạn cùng phòng mình nắn xong một chân, đã bị người bạn cao to vạm vỡ này kép tay ôm phắt vào lòng, dạng hai chân ngồi lên đùi.
Cao Tuấn ôm Cửu Cửu thơm thơm mềm mềm vào lòng, hít mùi thơm trên người cậu đầy vẻ thỏa mãn biếи ŧɦái, một tay xoa nắn mông mập đầy thịt của người ta, tay còn lại thì ôm eo, ghì cậu vào vật cứng ngắc trong đũng quần đã thò hẳn cả ra ngoài. Bên cạnh là quả bóng rổ hết giá trị lợi dụng lăn lông lốc.
"Cậu... cậu làm gì vậy" Cửu Cửu cảm nhận thứ to lớn chĩa vào kẽ mông mình thì hài lòng, trên mặt lại lo lắng, lắc lắc ngọ nguậy ma sát cúc cu to lớn "Thả tớ ra, sao cậu lại... của cậu, của cậu..."
"Của tớ làm sao?" Cao Tuấn ôm càng chặt, ghì càng sát Cửu Cửu vào lòng, dươиɠ ѵậŧ đã chui qua ống quần cũ nát ma sát kẽ mông cách một lớp qυầи ɭóŧ.
"Cậu không nói là tớ tiếp tục."
Cửu Cửu trong lòng sướиɠ gần chết nhưng vẫn phải diễn tròn vai của mình, má đỏ thấu, hai mắt lệ nhòa, hai tay nhỏ nhắn đánh lên vai Cao Tuấn như gãi ngứa: "Đừng mà, cậu đừng làm vậy, như vậy... như vậy là không đúng."
Nhìn người ngồi trong lòng "nức nở" ngây thơ, lòng Cao Tuấn càng sung sướиɠ. Thậm chí tốc độ đưa đẩy của hắn càng nhanh, hông cũng đẩy lên đẩy xuống, nhiều lần đỉnh chúng đáy chậu Cửu Cửu. Hành động mạnh mẽ dữ dội làm gì còn thấy cảnh đau chân đứng không nổi pải dựa ghế như lúc nãy.
"Ưm ưʍ... kì lạ quá...a...a...đừng mà!"
"Bé cưng, em có sướиɠ không, có muốn sướиɠ hơn nữa không? Hé mồm ra anh dạy em."
Hừ, cưng nghĩ cưng điêu luyện bằng anh đây à. Cửu Cử mặc dù nghĩ vậy, ngoài mặt lại giả bộ ý loạn tình mê mà hé mồm, hơi thở như lan như ngọc hà hơi vào mặt Cao Tuấn.
Mỹ nhân chủ động dâng hiến, Cao Tuấn vội vàng lao vào nhai ngấu nghiến môi Cửu Cửu, động tác dưới tay cũng không ngừng. Lưỡi hắn như con rắn nước vội vã lao vào liếʍ từng ngóc ngách trong miệng cậu, quấn lấy lưỡi Cửu Cửu cùng dây dưa, không ngừng hút hết nước bọt trong miệng cậu, hận không thể nuốt cả người vào bụng. Âm thanh lép nhép trao đổi nước bọt và tiếng dập bôm bốp của hai người vang lên liên tục trong kí túc xá không người.
"A...a...ưʍ...ưm, ực dừng lại đi mà, tớ...tớ khó thở quá."
Sung sướиɠ hồi lâu, dươиɠ ѵậŧ ma sát dưới thân cũng cảm thấy sắp đạt đến giới hạn, lúc môi lưỡi hai người tách ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hai người cùng bắn ra ướt đẫm qυầи ɭóŧ của Cửu Cửu cũng là lúc cửa phòng kí túc xá đột ngột mở ra.