Lần đầu tiên nhìn thấy Đồng Mặc là khi mười bốn tuổi, lúc đó cậu ta rất kiêu ngạo và khó chiều, tính cách còn quái đản, đánh nhau ở khắp mọi nơi, trong trường học ai ai cũng sợ cậu ta.
Cậu ta vẫn nhớ rõ ngày đó bị đánh úp, tuy rằng đã nện cho đối phương một trận nhưng khi trở về nhà trên người có đầy vết thương.
Vốn tưởng rằng trong nhà sẽ không có người, nhưng khi mở cửa ra, thì thấy ánh đèn vàng chiếu sáng cả căn phòng khách rộng lớn.
“Chắc em là em trai của Uyển Uyển rồi." Một người đàn ông có vẻ ngoài trắng nõn và đẹp trai xuất hiện trước mặt cậu ta: “Anh là bạn trai của chị em, Lâm Đồng Mặc."
Mười bốn tuổi năm ấy cậu ta lạnh mặt nhìn người đàn ông trước mặt, không có ý định đáp lại đối phương.
“Mặt em?” Nhưng vào lúc này, người đàn ông xa lạ lại phát hiện vết thương trên mặt cậu ta.
Mạnh Lâm Chân không có hứng thú nói chuyện với anh, nhưng khi đang chuẩn bị bước đi thì bỗng một bàn tay nắm lấy cổ tay của cậu ta.
“Miệng vết thương của em cần phải xử lí một chút.” Người đàn ông nhíu mày, cho dù đối mặt với ánh mắt không thân thiện mấy của Mạnh Lâm Chân cũng không lùi bước.
Không ngờ người đàn ông thoạt nhìn hiền lành mà lại kiên cường đến thế.
Nhưng cuối cùng Mạnh Lâm Chân cũng phải ngồi xuống sô pha để người đàn ông xử lí vết thương giúp cậu ta.
Mạnh Lâm Chân không biết rằng lúc đó tại sao cậu ta lại không từ chối anh, cũng giống như không hiểu vì sao sau này lại yêu bạn trai của chị kế vậy.
Mọi thứ luẩn quẩn giống như một vòng tròn, mà cậu ta lại tự nguyện rơi vào cái bẫy mang tên "Lâm Đồng Mặc."
Cũng là từ cái ngày nhìn thấy Đồng Mặc kia, Mạnh Lâm Chân giống như người mất hồn.
Cái nhìn của cậu ta về lần đầu tiên gặp Đồng Mặc như thế nào? - "Vì sao người đàn ông này làm cái gì cũng giống như là đang câu dẫn cậu ta vậy?"
Ngón tay thon dãi trắng nõn cầm tăm bông ý tế, miệng nhỏ hơi hé để lộ chiếc lưỡi hồng hào, đôi mắt đen lấp lánh nước...từ cổ áo võng xuống còn nhìn thấy được hai đầu ngực hồng mềm.
Tất cả mọi thứ đều đúng với gu cậu ta, cái người Lâm Đồng Mặc này, giống như được sinh ra để thoả mãn du͙© vọиɠ của cậu ta vậy.
Vào đêm đó, Mạnh Lâm Chân mơ một giấc mơ trước nay chưa từng có. Một người trần trụi trắng nõn ngồi ở vị trí cậu ta ngồi tối nay trên ghế sô pha ngoài phòng khách, đôi chân thon dài mở rộng hướng về phía cậu ta.
Mạnh Lâm Chân rõ ràng thấy người này ngẩng đầu nhưng lại không thấy rõ khuôn mặt đó như thế nào.
Một bàn tay của người này xoa nắn hai đầṳ ѵú hồng hào của mình, một tay khác vói vào giữa kẽ mông làm động tác cắm rút.
Trong giấc mơ đó, cậu ta không kìm lòng được mà đi về phía người kia, tận mắt nhìn thấy huyệt nhỏ phấn nộn ở giữa kẽ mông trắng tuyết bị ngón tay nhỏ cắm vào.
Người trên sô pha giống như là không nhìn thấy cậu ta, động tác dâʍ đãиɠ trên tay càng nhanh hơn, thậm chí còn vì muốn thêm sung sướиɠ mà dùng hai ngón tay căng mở miệng huyệt ra, căng thành một động hé mở trong không khí.
Vách thịt ướt dầm dề tham lam mấp máy như muốn ăn thứ đồ vật gì đó thô to hơn nữa.
“A… thoải mái quá ưm… Ân a…” Yêu tinh nhỏ trên sô pha vì dục cầu bất mãn (*) mà rêи ɾỉ, động tác xoa vυ' càng thêm mạnh, xoa đến khi đầṳ ѵú phấn nộn trở nên sưng đỏ.
(*) dục cầu bất mãn: ý nói không được thỏa mãn nhu cầu giường chiếu =))
Ba ngón tay hung hăng cắm vào lỗ hậu dâʍ đãиɠ, cổ tay gầy run bần bật, nước da^ʍ theo ngón tay chảy tới cổ tay, có mấy giọt không giữ được mà nhỏ xuống sô pha.
Côn ŧᏂịŧ nhỏ phía trước cũng vì động tác cắm rút mà hơi ngẩng đầu, dường như sắp phải xuất tinh.
Rốt cuộc Mạnh Lâm Chân cũng không bình tĩnh được nữa.
Người ở trên sô pha tự mình đâm rút đến độ cao trào phun nước, trong nháy mắt côn ŧᏂịŧ bắn tinh, cậu ta đã xông lên phía trước nắm lấy cánh tay kia, mạnh mẽ kéo các ngón tay ra khỏi hậu huyệt, sau đó đem dươиɠ ѵậŧ xử nam đã cương đến độ đáng sợ của mình tàn nhẫn cắm mở da^ʍ động.
Trong khoảnh khắc cảm nhận được sự ướŧ áŧ ấm áp tuyệt vời kia, cậu ta đã có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt người nọ.
Đây là bạn trai của chị cậu ta.
Mạnh Lâm Chân chỉ dừng lại trong chốc lát, sau đó không chút khách khí mạnh mẽ thọc vào rút ra.
“A! Thứ gì?!... Không muốn không muốn ưm ưm…!” Bị người thần bí mở rộng hai chân thao hung bạo, Đồng Mặc vốn đang trong cao trào bị cắm trúng tao điểm, bụng trắng tuyết co giật dữ dội, dươиɠ ѵậŧ vốn dĩ đã xuất tinh chẳng bao lâu lại dựng thẳng.
Từ phía sau nhìn mỹ nhân bị người thần bí nhấn ở trên sô pha, hai bắp đùi bị kéo rộng, hậu huyệt dâʍ đãиɠ bị căng thành một cái động lớn, vách ruột thèm khát mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ của thiếu niên, nước da^ʍ dính bên miệng huyệt, văng khắp nơi.
“Bị người lạ mặt thao đến sướиɠ sao?! Bé da^ʍ!" Mạnh Lâm Chân vừa thở gấp vừa nói ra những lời dâʍ đãиɠ.
Mỗi một lần tàn nhẫn cắm rút đều khiến cho hậu huyệt chảy thêm nhiều nước da^ʍ, giống như huyệt nhỏ của người đẹp là một cái hồ nước lớn.
Miệng huyệt phía dưới dâʍ đãиɠ vô cùng, mà cái miệng nhỏ phía trên cũng không chịu nhường dù chỉ một ít. Mạnh Lâm Chân hôn lên đôi môi hồng nhuận thèm nhỏ dãi đã lâu giống như sói đói, vươn tay năm lấy cằm đối phương, làm cho anh không thể khép lại miệng nhỏ, chỉ có thể hé miệng để mặc đầu lưỡi cậu ta càn quét.
“Ưʍ...a Ha a… ưm…” Cái miệng nhỏ nhắn của người đẹp giờ đây bị bắt mở lớn, đầu lưỡi nhỏ bị quấn vào trong miệng người thần bí, không ngừng bị liếʍ mυ'ŧ, nước bọt tràn ra bốn phía, xuôi theo chiếc cằm chảy xuống cổ.
Trong mắt người ngoài, cái miệng nhỏ nhắn của người đẹp giống như biến thành một cái huyệt da^ʍ khác ham muốn được muốn hút tinh. Hàm răng tróng bóc cùng với khoang miệng hồng hào nhìn không sót thứ gì, thậm chí còn nhìn thấy được một ít bên dưới cổ họng.
Kẻ đáng ghét này ngay cả nước bọt chảy ra ngoài cũng không chịu tha.
Đầu lưỡi nhỏ sau khi ăn đủ rồi lập tức rời khỏi trận địa, điên cuồng liếʍ mυ'ŧ khóe miệng, cằm và nước bọt ở cổ, giống như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị: "Đĩ da^ʍ, con mẹ nó miệng anh thật ngọt."
Còn người đẹp ngốc nghếch dưới thân bị hôn đến độ chỉ có thể hé miệng thở dốc từng ngụm.
“A a a…! Bắn bắn ưm… Ê a!!” Bị côn ŧᏂịŧ lớn điên cuồng thúc vào trong khiến cho người đẹp chỉ có thể trợn tròn mắt bắn tinh lần thứ hai.
Ngay lúc Mạnh Lâm Chân rút côn ŧᏂịŧ ra, hậu huyệt bị thao tới mở rộng sau khi mất đi côn ŧᏂịŧ lập tức phụt ra một lượng lớn nước da^ʍ.
Mạnh Lâm Chân nhìn cảnh dâʍ đãиɠ này đến độ hai mắt đỏ ngần, thừa dịp người đẹp vẫn còn đang cao trào lần nữa, cậu ta nhanh chóng đút côn ŧᏂịŧ vào trong hậu huyệt, đâm sâu vào trong rồi bắn tinh...
Ngày hôm sau sau khi tỉnh lại nhìn thấy tình huống bên dưới háng của mình, Mạnh Lâm Chân rất bình tĩnh tiếp nhận, hơn nữa còn nhớ nhung cái dư vị tuyệt vời trong giấc mơ kia.
Lần đầu tiên mộng tinh, đôi tượng lại là bạn trai của chị gái.
Từ đó về sau, mỗi khi gặp mặt Đồng Mặc, Mạnh Lâm Chân luôn không khống chế được mà nhớ về những hình ảnh dâʍ đãиɠ của người này khi ở trên giường.
Cho đến cuối cùng, loại du͙© vọиɠ này của cậu ta đã hoàn toàn không còn thuốc chữa.
Tình yêu đi kèm với tìиɧ ɖu͙©.
Sau khi phát hiện bản thân nảy sinh du͙© vọиɠ điên cuồng với Đồng Mặc, Mạnh Lâm Chân chậm rãi yêu thích từng bộ phận trên người anh.
Đến khi nhận ra tâm ý của chính mình, cậu ta không do dự muốn đoạt Đồng Mặc từ chỗ chị gái.
Cho dù hiện giờ Đồng Mặc đã trở thành anh rể cậu ta.
Lúc trước điều băn khoăn duy nhất của Mạnh Lâm Chân là bản thân còn chưa đủ lông cánh, nhưng bây giờ cậu ta đã lớn, đã có đủ bản lĩnh để ôm người mình muốn.
Mạnh Lâm Chân luôn để ý Đồng Mặc, đương nhiên cũng biết chuyện lục đυ.c tình cảm giữa Đồng Mặc và Tử Yến Uyển.
Người phụ nữ kia không thương em, có tôi thương em! Mạnh Lâm Chân điên cuồng gào thét trong lòng.
Cậu ta yêu Đồng Mặc đến mức sắp phát điên, chỉ cần một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ hoàn toàn bùng nổ.
Thế nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc. Mạnh Lâm Chân lại tự nhủ thêm lần nữa, cậu ta chỉ có thể tận lực kìm nén du͙© vọиɠ đã che lấp kín cả nội tâm mình.
Bố cậu ta là người bạc tình, nhưng lại dành hết tâm sức với người con trai duy nhất này, nuông chiều cậu ta đến cực điểm, thậm chí là cực kỳ dung túng.
Mạnh Lâm Chân muốn gì bố cậu ta đều không bao giờ ngăn cản, chỉ cần con trai thích là được.
Cho nên đã tạo thành tính cách bá đạo và cố chấp của Mạnh Lâm Chân. Chỉ là càng trưởng thành, mãnh thú càng học được cách ngụy trang.
Không ai có thể ngăn cản tôi. Ngay cả em cũng đừng mơ tưởng, em chỉ là của tôi.
Mạnh Lâm Chân hơi nâng tay nắm một thứ vô hình giữa không trung, sau đó không chịu buông ra….
Tựa như đang nắm chặt lấy một người nào đó.
edior: mai t đăng nốt 2c nữa nha mấy bà, chứ nhìn số chữ gần 5k của c10 mà t nản quá.