Kể từ ngày đó, cứ cách một thời gian là Chử Diên Dập lại tới nhà Đồng Mặc, không biết là cố ý hay vô tình, lần nào hắn tới Từ Yến Uyển cũng đều không có ở nhà.
Bởi vì mối quan hệ với Từ Yến Uyển đã trên bờ vực tan vỡ, nên khi ở nhà cô đều coi Đồng Mặc giống như người vô hình, căn bản không muốn có bất kì giao tiếp dư thừa nào với cậu. Bởi vậy Đồng Mặc cũng không có khả năng chủ động nói cho Từ Yến Uyển biết Chử Diên Dập thường xuyên tới tìm. Cậu sợ mình nói chuyện sẽ chọc cô ấy không vui.
Từ Yến Uyển gần đây cũng rất buồn, cô tìm đủ loại cớ để tiếp cận Chử Diên Dập, nhưng hắn giống như là đã dựng một chiếc tường cao ở bên người, làm cô không có chút biện pháp nào. Khát vọng của cô đối với Chử Diên Dập đã đến mức không có thuốc chữa, sức hấp dẫn của chàng thanh niên 23 tuổi này đối với cô ngày càng mãnh liệt. Cô thậm chí còn thường tưởng tượng rằng người đàn ông này sẽ đối xử thô lỗ với cô vào mỗi đêm.
Từ Yến Uyển không biết rằng người đàn ông cô vô cùng khát khao cũng đang điên cuồng khao khát chồng cô.
Trong căn phòng tối, người đàn ông cao lớn ngồi trước máy tính, đôi mắt thâm thúy (*) của hắn kích động đến mức đỏ lên, ánh mắt hung ác như sói đói khóa chặt màn hình —— trong màn hình hiện ra một cơ thể trắng tuyết đang tắm vòi sen.
*thâm thúy - 深邃: sâu xa
Dòng nước chảy cực nhanh trên làn da trắng nõn kia, dọc theo xương quai xanh lõm vào chảy xuống ngực, đầṳ ѵú hồng nhạt mẫn cảm run rẩy, giống như đang quyến rũ đàn ông dùng sức hút vào. Vòng eo thon thả càng có vẻ đơn bạc mềm mại, khẽ đung đưa dưới tác động của dòng nước, người đàn ông nhìn thấy chỉ muốn vươn tay nắm chặt!
Hơi thở Chử Diên Dập nặng nề, đến cả ánh mắt cũng không dám chớp, sợ bỏ lỡ một chút động tác của Đồng Mặc.
Tuy người Đồng Mặc rất gầy, nhưng mông lại nhiều thịt, hai cục tròn tròn trắng tuyết ở cạnh nhau, vì động tác lau chùi của cậu mà hơi đung đưa. Chử Diên Dập nhìn chằm chằm vào cái mông mềm mại trắng như tuyết kia, hận không thể ngay lập tức xuất hiện phía sau cậu dùng sức bẻ cái mông đó ra để nhìn thấy lỗ nhỏ phấn nộn giấu bên trong.
Hạ thể Chử Diên Dập đã sớm nhô cao, nhưng hắn lại nhịn không chạm vào, tay mở ngăn kéo lấy ra một miếng vải nhỏ trắng tinh —— là qυầи ɭóŧ Đồng Mặc đã thay ra. Đồng Mặc là một người yêu sạch sẽ nên ngày nào cũng tắm rửa thay qυầи ɭóŧ, cậu không biết rằng nhân lúc cậu không để ý, Chử Diên Dập đã tiện tay lấy đi một số qυầи ɭóŧ cậu đã thay.
Chử Diên Dập ấn miếng vải bông kia lên mặt mình, say mê hít thở mùi thơm thoang thoảng trên đấy, vừa nghĩ đến chiếc qυầи ɭóŧ này đã đã bao chặt lấy bờ mông trắng tuyết vểnh lên kia, Chử Diên Dập càng thêm hưng phấn. Hắn thở dài thõa mãn, sau đó còn quá mức mà vươn đầu lưỡi ra liếʍ đi liếʍ lại. Chiếc vải mỏng rất nhanh đã bị người đàn ông liếʍ đến thấm ướt.
Chử Diên Dập kéo khóa quần xuống, lộ ra côn ŧᏂịŧ to dài đã sớm cứng từ lâu: “Bảo bối nhỏ thật hư hỏng…… lại còn biết dụ dỗ anh……” Hắn kéo qυầи ɭóŧ đã thấm ướt của Đồng Mặc xuống, mò đến vị trí vải từng bao bọc tiểu Đồng Mặc, vùi côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng như lửa của mình vào, chậm rãi xoa bóp
Mà Đồng Mặc trong màn hình cũng vừa lúc xoay người lại, lộ ra côn ŧᏂịŧ xinh đẹp phấn nộn khiến người đàn ông thèm nhỏ dãi, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại bị hơi nóng huân đến đỏ hồng, môi cũng càng thêm hồng nhuận.
Chử Diên Dập bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức đỏ bừng đôi mắt:" Bé da^ʍ, sao tiểu Đồng Mặc của em lại mềm nước như vậy?! Đúng là dâʍ đãиɠ thiếu thao mà, em muốn câu dẫn anh chứ gì!"
Hắn thô bạo cọ xát côn ŧᏂịŧ dữ tợn dưới lớp vải, không biết qua bao lâu, hai quả trứng no đủ dưới côn ŧᏂịŧ bắt đầu có chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ: Là điềm báo muốn bắn tinh.
Chử Diên Dập thở ra một hơi, nhanh chóng cầm lấy một tấm ảnh trên bàn, cuối cùng kêu lên bắn một lượng lớn chất lỏng trên ảnh chụp.
Sau khi du͙© vọиɠ đã được an ủi, Chử Diên Dập nhìn vào bức ảnh đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên, bên trong loáng thoáng lộ ra một gương mặt dịu dàng xinh đẹp.
“Sau này sẽ cho em ăn đồ thật...” Chử Diên Dập say mê dùng ngón tay bôi bôi trét trét tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên gương mặt vô tội kia, cúi đầu cười ra tiếng. =))
Hắn dùng khăn giấy lau sạch hạ thể, cuối cùng nhìn thoáng qua màn hình giám sát, dù cho Đồng Mặc trong màn hình đã sớm biến mất. Chử Diên Dập đứng lên bật đèn phòng, căn phòng tối tăm trong nháy mắt sáng bừng lên, cũng lộ ra bố trí tổng thể nó ——
Các bức tường trong căn phòng rộng rãi bị dán đầy ảnh chụp đến mức rậm rạp, ngay cả trần nhà cũng thoát khỏi. Mà người trong ảnh, tất cả đều là người vừa mới tắm vòi sen trong màn hình...
……
Đồng Mặc tắm rửa xong đi ra khỏi phòng tắm. Không biết có phải là ảo giác không, cậu luôn cảm thấy qυầи ɭóŧ của mình hình như thiếu đi một ít, hơn nữa đôi khi còn không tìm được một ít quần áo. Trong lòng Đồng Mặc cảm thấy hơi kì lạ, nhưng lại không có lý do, vì thế chỉ nghĩ là trí nhớ của mình không tốt, mặc xong không biết đã ném ở chỗ nào.
Đồng Mặc và Từ Yến Uyển đã sớm chia phòng ngủ, tuy rằng điều này cũng khiến cậu thở dài một hơi nhẹ nhỏm. Trước giờ cậu không có thói quen ngủ chung với người khác, lúc trước sau khi uống rượu làm bậy cũng là nhờ hệ thống tìm giúp thế thân để hoàn thành, sau khi kết hôn số ít lần cùng phòng cũng để thế thân lên sâu khấu. Mặc dù Đồng Mặc là người làm nhiệm vụ, nhưng cậu lại không thế hy sinh trinh tiết của mình vì nhiệm vụ.
Cho nên đến bây giờ Đồng Mặc vẫn là xử nam. (hời cho mấy anh quá rồi)
Không biết có phải là cậu nhạy cảm quá rồi không, Đồng Mặc luôn cảm thấy rất không được tự nhiên, giống như là đang có người nhìn chằm chằm cậu vậy. Thứ cảm giác này làm cậu cảm thấy có chút khó hiểu.
Sao dạo này thích suy nghĩ nhiều vậy? Đồng Mặc nhíu nhíu mày.
Cậu không biết rằng, trong mấy góc khuất của phòng mình, lờ mờ có ánh đỏ đang chuyển động của camera theo dõi.
editor: nách anh này thâm quá =))