Nam Nhân Của Người Khác, Thực Sự Ngon Miệng

Chương 4: Nùng tinh của anh rể rót đến tràn đầy (H)

Tiểu muội muội nháy mắt liền khóc, quấn lấy côn ŧᏂịŧ không ngừng rêи ɾỉ, muốn anh rể đừng để nó đi.Thư Nghiện nhịn không được thút thít thành tiếng, quấn lấy côn ŧᏂịŧ mà rêи ɾỉ, không muốn hắn mang thứ đang nhét bên trong mình rời đi.

Dươиɠ ѵậŧ to lớn lại không hề dừng lại, thong thả rút ra chọc vào. Mặc kệ bên trong như thế nào, làm như vậy mới xem như bản năng.

Lấy tuổi tác của Thư Nghiên hiện tại, bên trong cũng chỉ là tiểu cô nương chưa rành sự đời, nhưng ai ngờ dâʍ ɖị©ɧ cứ ồ ạt tuôn không ngừng.

Lăng Hạo Nhiên hạ eo, cơ thể càng thêm mất khống chế, muốn dừng cũng không được. Tốc độ của hắn dần dần tăng nhanh, côn ŧᏂịŧ liên tục tìm kiếm, hãm sâu vào bên trong mật huyệt.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng, làm với Thư Nhiễm đã sướиɠ vô cùng. Nhưng đến khi nếm được hoa huyệt của em gái cô ấy mới phát hiện, đây mới thực sự là lên trời.

Cự vật đã phát điên, chỉ ra ngoài một chút đã ồ ạt cắm vào sâu bên trong. Ngày thường hắn luôn là một bác sĩ lạnh lùng cấm dục, rốt cuộc hiện tại cũng phơi bày nội tâm cuồng dã, côn ŧᏂịŧ nhanh như vũ bão mà va chạm với bên dưới của Thư Nghiên.

Hai mắt Thư Nghiên mê man, sớm đã quên hết tất cả. Thời điểm côn ŧᏂịŧ cắm vào, bên trong cô hoàn toàn khuất phục.

Không uổng công cô nhẫn nại nghe tiếng rêи ɾỉ vào ban đêm của bọn họ, cuối cùng bây giờ cũng được thỏa mãn.

Côn ŧᏂịŧ không ngừng chuyển động khiến tử ©υиɠ trở nên ấm áp, toàn bộ bụng nhỏ bị lấp đầy. Người đàn ông thuộc về chị gái giờ đang ý loạn tình mê, chỉ biết không ngừng an ủi cô.

Cảm xúc ngưng đọng trong mắt Lăng Hạo Nhiên, tuy ngoài miệng không nói nhưng việc thao được cô em vợ như vậy khiến sự hưng phấn của hắn lan tràn toàn thân.

Nhìn chằm chằm cô gái nhỏ đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ càng khiến Lăng Hạo Nhiên ra sức phấn khởi. Khoảnh khắc ôm hai chân trắng nõn của cô, eo hông hắn đưa đẩy liên tục, cho dù mông thịt giãy giụa muốn rời khỏi không khỏi bị siết chặt.

Côn ŧᏂịŧ càng không có trở ngại mà mãnh liệt tấn công địa phương kiều nộn, cự vật cắm ngập sâu, phảng phất muốn chạm tới tận điểm nhạy cảm của cô thì mới thôi.

“Anh rể, anh rể… nhanh quá, sâu quá, em chịu không nổi, bên trong sắp nứt ra rồi, ưm ưm…”

Vòng eo Thư Nghiên quá mềm mại, sau lưng lại không ngừng cọ phải sofa, thân thể tán loạn thiếu chút nữa rơi xuống đất. May mắn Lăng Hạo Nhiên dùng sức giữ chặt mới khiến cô không ngã xuống.

Hai chân tiếp tục bị nâng cao qua thân thể, chỉ dựa vào đầu nhỏ chống đỡ. Côn ŧᏂịŧ cắm sâu từ bên trên xuống, trực tiếp khiến Thư Nghiên sướиɠ muốn chết.

Sắc mặt cô bắt đầu vặn vẹo, tiểu huyệt bị thao khiến cả cơ thể cô dần trở nên vô lực. Nào có ai làʍ t̠ìиɦ như vậy, đây quả thực muốn mạng nhỏ của cô nha.

“A a… anh rể… thật sự không được…thao nữa em chết mất, anh rể, tha, tha tiểu huyệt của Thư Nghiên… xin anh… ưm…”

“Đừng có gấp, chút nữa là được rồi, anh còn muốn đâm sâu bên trong em.” Lăng Hạo Nhiên nắm chặt hai đùi, hắn nửa quỳ trước người cô, còn cự vật to lớn thẳng tắp tiến vào giữa hai chân cô.

Đôi tay nắm chặt bầu vυ' lớn, tận tình nắm trong tay hưởng thụ. Côn ŧᏂịŧ cũng sắp đến cực hạn, rút ra thọc vào nhanh đến nỗi không nhìn rõ.

Khớp hàm cắm chặt, hắn không ngừng nhẫn nại.

Bỗng nhiên dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm ở miệng huyệt dừng lại, côn ŧᏂịŧ run run quay về phía cô gái nhỏ.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ồ ạt phun ra, như phát điên mà phụt đầy cơ thể Thư Nghiên.

Cô cắn chặt môi, không tưởng tượng được hoa huyệt của mình sẽ hút sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu bên trong. Bụng nhỏ căng đầy, dần dần cảm giác ấm áp lên tới núʍ ѵú, sau đó tràn lan khắp toàn thân.

Cái lỗ nhỏ sung sướиɠ thỏa mãn, tựa hồ tất cả đều đáng giá.

Đồng dạng như Thư Nghiên còn có Lăng Hạo Nhiên. Sau khi phát tiết xong, hắn lập tức tiến tới bàn tay không dừng xoa bóp bầu vυ': “Về sau còn muốn anh khám bệnh không?”

Hô hấp Thư Nghiên khựng lại, lúc này cô mới hoàn toàn thanh tỉnh, biết bản thân mình đang làm gì. Chị gái ngủ trên lầu, mình lại bị anh rể thao không ngừng trên sô pha, mọi chuyện quả thực quá mức dâʍ ɭσạи.

Cũng may hôm nay là kỳ an toàn, bằng không thật sự sẽ nháo lớn..

Nhưng hưởng qua dươиɠ ѵậŧ thuộc về chị gái, Thư Nghiên thật không thể quên được. Cô vẫn muốn được anh rể chữa bệnh lần nữa.

“Em, em… anh rể có thời gian có thể tới chữa bệnh.”

Khóe miệng Lăng Hạo Nhiên khẽ nhếch nhưng cũng không cười ra tiếng. Hắn khôi phục tư thái lạnh lùng đạm mạc. Hắn ôm cô bằng kiểu công chúa về phòng, sau đó nhanh chóng hôn một cái mới thoải mái lên lầu.